Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 794: Thành ý của Lý A Tề

Thẩm Đống vỗ vỗ cái trán: “Ồ, ta quên mất.”
Sau khi Trương Hoan rời đi, Thẩm Đống ngồi xe đi đến một nhà hàng trà.
Trong ghế lô số 1, Lý Siêu Nhân đã chờ ở nơi đó từ sớm.
Ngoại trừ ông ta ra thì còn có Lý Trạch Cử, Lý Trạch Khải và Lý A Tề.
“Thẩm tiên sinh, vô cùng cảm ơn ngươi vì đã dành ra chút thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để đến nói chuyện với ta.”
Nhìn thấy Thẩm Đống, Lý Siêu Nhân vội đứng lên, mỉm cười chào hỏi.
Ba người khác cũng đứng lên theo.
Thẩm Đống cười ha ha, nói: “Lý tước sĩ khách khí.”
Năm người lần lượt ngồi xuống, Thẩm Đống quay đầu nhìn về phía Lý A Tề, nói: “A Tề, nghe nói ngươi và phần tử khủng bố Liên Hạo Long khá thân thiết với nhau. Vụ tấn công tên lửa mấy ngày trước và vụ Grobert Tels bị bắn chết hôm qua liệu có liên quan gì đến ngươi không?”
Đối với những gì Lý A Tề đã làm, Thẩm Đống đã phán án tử hình cho hắn ta.
Chỉ là bây giờ còn chưa phải thời cơ tốt nhất để diệt trừ.
Chờ thêm một thời gian nữa, khi mọi chuyện đã dần lắng xuống thì Thẩm Đống sẽ tự mình ra tay lấy mạng của Lý A Tề.
Lý A Tề cảm nhận được một luồng sát khí dày đặc từ trong đôi mắt của Thẩm Đống, biết rõ nếu mình không thể giải quyết được chuyện dùng phi cơ để gây rắc rối cho Thẩm Đống thì chắc chắn sau này Thẩm Đống sẽ dốc toàn lực để đối phó với mình.
Với thực lực mạnh mẽ của đối phương, chắc chắn bản thân hắn ta sẽ chỉ có một con đường chết.
Nghĩ đến đây, Lý A Tề lại đứng dậy một lần nữa, cung kính cúi đầu khom lưng về phía Thẩm Đống, nói: “Thẩm tiên sinh, ta sai rồi, đây là lời xin lỗi của ta, mong ngài độ lượng tha thứ cho kẻ hèn này, bỏ qua cho ta.”
Nói xong, Lý A Tề đưa ra một bản hợp đồng chuyển nhượng đất, đặt trước mặt Thẩm Đống.
Thẩm Đống cầm lấy hợp đồng, nhìn lướt qua, tên này cũng thật là dám bỏ được. Lý A Tề thế mà lại tình nguyện chuyển nhượng hàng trăm mẫu đất ở vịnh Tướng Quân Áo cho hắn, quả thật là đã bỏ hết vốn gốc.
Ở góc phải bên dưới của bản hợp đồng, Lý A Tề đã ký sẵn tên của mình lên, chỉ cần Thẩm Đống ký vào thì hợp đồng sẽ có hiệu lực ngay lập tức.
Thẩm Đống nhìn về phía Lý Siêu Nhân và nói: “Lý tước sĩ, ngươi đồng ý để Lý A Tề giao đất ở Tướng Quân Áo cho ta sao?”
Lý Siêu Nhân không chút do dự đáp: “Một mảnh đất đổi được một cái mạng, ta cảm thấy xứng đáng.”
Lý A Tề: “Đống ca, mong ngài giơ cao đánh khẽ.”
Thẩm Đống lạnh nhạt nói: “A Tề, tốt xấu gì thì ngươi cũng từng là lão đại của Hòa Liên Thắng, vì sao lại không dám đánh với ta một trận. Nói không chừng ngươi sẽ may mắn đánh bại được ta.”
Lý A Tề lắc đầu nói: “Ta chưa bao giờ tin tưởng vào may mắn. Sự kiện lần này đã hoàn toàn chứng mình được ngài có thực lực hơn xa các xã đoàn lớn trên đảo Hồng Kông này. Đối địch với ngài là sự lựa chọn ngu ngốc nhất. Thẩm tiên sinh, xin ngài tha thứ cho hành động ngu ngốc ấy của ta.”
Thẩm Đống gõ liên tiếp ba lần lên bàn, mỗi một lần gõ đều khiến cho trái tim của Lý A Tề nhảy lên liên hồi.
Không còn cách nào khác, sống chết của hắn ta đều phụ thuộc vào một suy nghĩ của Thẩm Đống.
“Ta muốn thấy được thành ý của ngươi.” Thẩm Đống lạnh lùng nói.
Ba cha con Lý Siêu Nhân đều sửng sốt, không rõ Thẩm Đống có ý gì.
Chẳng lẽ một mảnh đất có giá trị 2 tỷ đô la Hồng Kông còn chưa đủ thành ý sao?
Lý A Tề là lão đại của Hòa Liên Thắng, đương nhiên biết rõ ý nghĩa trong câu nói của Thẩm Đống.
Hắn ta cắn chặt răng, móc một con dao găm ra và không do dự chặt đứt ngón tay út của mình.
Nhìn thấy ngón út đầy máu trên bàn, cha con nhà họ Lý giật mình.
“Mẹ kiếp.”
Lý Trạch Khải không nhịn được mà đứng bật dậy né tránh.
Trên trán của Lý A Tề đã đổ đầy mồ hôi, nói: “Thẩm tiên sinh, mong ngài tha thứ.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Chưa đủ.”
Lý A Tề nghe vậy thì lại không chút chần chờ, lại dùng dao găm chặt thêm ngón áp út của mình xuống.
Lập tức, sắc mặt của hắn ta trở nên tái nhợt, cả người không khỏi run rẩy.
Có câu nói năm ngón tay nối liền với trái tim, Lý A Tề có thể cố gắng chịu dựng được cơn đau dữ dội truyền đến bị hai ngón tay bị đứt lìa, có thể thấy được tên này không tầm thường.
Đây là lần đầu tiên Lý Trạch Khải chứng kiến tình huống như thế này, vẻ mặt còn tái nhợt hơn cả Lý A Tề.
Mẹ nó, đám xã hội đen này quả thật quá mức tàn nhẫn!
Mặc dù Lý Siêu Nhân và Lý Trạch Cử cũng vô cùng khiếp sợ, nhưng mà biểu hiện không rõ ràng như Lý Trạch Khải.
Giọng nói của Lý A Tề đã run run.
“Thẩm tiên sinh, xin ngài tha thứ.”
Thẩm Đống vẫn lạnh lùng nói: “Chưa đủ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận