Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 879: Uy hiếp phú nhị đại

Khâu Đức Phong không ngờ được là ông ta chưa đi được bao xa thì đã có một người thanh niên thay thế vị trí của mình.
“Nhã Trí, hóa ra ngươi ở đây.”
Người này đúng là con trai thứ hai của Lý Triệu Sơn - Lý Siêu Kiệt.
Trong con ngươi của Triệu Nhã Trí hiện lên sự chán ghét, nói: “Chào Lý thiếu.”
Lý Siêu Kiệt: “Không phải ta nói rồi sao? Ngươi cứ trực tiếp gọi là là Siêu Kiệt hoặc Kiệt ca là được.”
Triệu Nhã Trí miễn cưỡng nở một nụ cười, nói: “Lý thiếu, ta chỉ là một diễn viên, thật sự không có lá gan dám xưng hô với ngài như thế.”
Lý Siêu Kiệt là một tay chơi đào hoa có tiếng, không biết có bao nhiêu bạn gái, trong đó cũng bao gồm không ít nữ minh tinh.
Lúc trước tại một phim trường, Lý Siêu Kiệt thấy được Triệu Nhã Trí liền cảm thấy hứng thú với cô, bắt đầu điên cuồng theo đuổi.
Nhưng mà lúc riêng tư, hắn vẫn dây dưa không rõ với đám bạn gái đó như cũ, gần như là hằng đêm sênh ca.
Trong lòng Triệu Nhã Trí vô cùng hiểu rõ rằng cô và Lý Siêu Kiệt sẽ không có khả năng nào, Lý gia cũng vĩnh viễn không chấp nhận một con hát vào cửa. Cho nên Triệu Nhã Trí vô cùng chán ghét với sự theo đuổi của Lý Siêu Kiệt.
“Ồ, đây không phải là Chu Mẫn Tuệ tiểu thư sao? Nhìn cô đẹp hơn trên TV nhiều.”
Nhìn thấy Chu Mẫn Tuệ có dung mạo không kém cạnh đang đứng bên Triệu Nhã Trí, trong ánh mắt của Lý Siêu Kiệt như phát sáng.
Thẩm Đống trực tiếp cạn lời.
Tên này muốn theo đuổi Triệu Nhã Trí mà còn nhìn chằm chằm vào Chu Mẫn Tuệ như vậy, đây không phải là điển hình cho cái loại tra nam cặn bã sớm ba chiều bốn sao?
Triệu Nhã Trí có thể coi trọng hắn ta mới là lạ.
Chu Mẫn Tuệ nói: “Lý thiếu quá khen.”
Sau khi chào hỏi với hai vị mỹ nữ, lúc này Lý Siêu Kiệt mới đặt ánh mắt lên người Thẩm Đống.
Đánh giá cách ăn mặc của hắn một chút, Lý Siêu Kiệt lộ ra vẻ mặt khinh thường, lạnh nhạt nói: “Tại sự kiện lớn như vậy mà chỉ mặc một bộ thường phục, vị tiên sinh này không khỏi quá mức không để tâm đến buổi tiệc từ thiện này rồi đi?”
Thẩm Đống không ngờ rằng Lý Siêu Kiệt lại không biết hắn, cười nói: “Ngươi cũng nói đây là buổi tiệc từ thiện mà. Chúng ta nên quan tâm đến từ thiện chứ không phải ngó coi người khác mặc quần áo gì.”
Lý Siêu Kiệt nói: “Ít nhất cũng phải biết lễ nghi quý tộc, ngươi có hiểu không?”
Thẩm Đống: “Ta cũng giống như cha của ngươi thôi, đều xuất thân từ chân đất, đúng là không biết về lễ nghi quý tộc.”
Lý Siêu Kiệt tức giận nói: “Ngươi tính là cái thứ gì mà cũng dám so với cha ta.”
Thẩm Đống mỉm cười: “Ngươi thật đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp.”
Triệu Nhã Trí nói: “Lý thiếu, vị này chính là chủ tịch Thẩm tiên sinh của tập đoàn Đằng Phi.”
Sắc mặt Lý Siêu Kiệt đại biến, kinh ngạc nói: “Ngươi là Thẩm Đống?”
Thẩm Đống: “Ngươi có ý kiến gì à?”
Lý Siêu Kiệt mím môi, gượng cười và nói: “Ngại quá, thật xin lỗi Thẩm tiên sinh, mới nãy ta nói sai rồi, mong là ngài không để trong lòng.”
Thẩm Đống là người như thế nào?
Là nhân vật lớn có thể ngồi ngang hàng với tứ đại gia tộc với tập đoàn tài chính Ưng Tương.
Lý Triệu Sơn cũng không thể so sánh với hắn, càng đừng nói đến một phú nhị đại như Lý Siêu Kiệt.
Thẩm Đống: “Lý thiếu, ngươi đã có không ít bạn gái rồi, đừng trêu chọc đến Triệu Nhã Trí tiểu thư nữa.”
Lý Siêu Kiệt: “Cô ấy là bạn gái của ngài?”
Thẩm Đống: “Không phải, nhưng Triệu tiểu thư là bạn tốt của ta.”
Lý Siêu Kiệt: “Nếu đã như thế thì ta cũng có quyền theo đuổi cô ấy.”
Sắc mặt Thẩm Đống đã lạnh lùng, nói: “Ta là muốn cảnh cáo ngươi chứ không phải thương lượng với ngươi. Nếu để ta nghe được ngươi lại dây dưa không rõ với Nhã Trí thì ta sẽ ném ngươi vào trong biển cho cá ăn.”
Trong lòng Lý Siêu Kiệt lộp bộp một tiếng, nói: “Thẩm tiên sinh, ngươi không cảm thấy mình quá mức bá đạo rồi sao?”
Thẩm Đống nói: “Vì nể mặt cha ngươi nên ta đã nói đủ khách khí với ngươi rồi. Ngươi hãy thử đi hỏi thăm xem, những người dám đụng đến bạn bè của ta có ai có kết cục tốt không.”
“Ngươi…”
Lý Siêu Kiệt hừ một tiếng, cũng không dám nói thêm câu nào nữa mà xám xịt rời đi.
Thẩm Đống khinh thường nói: “Tên Lý Siêu Kiệt này bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc, bên trong lại thối rữa, Nếu đám người của Lý gia đều có tính tình như thế này thì chỉ cần Lý Triệu Sơn vừa chết, chỉ sợ tứ đại gia tộc lại ít đi thêm một cái.”
Triệu Nhã Trí nói: “Đống ca, cảm ơn ngươi vì đã giúp ta đuổi tên phú nhị đại này đi.”
Thẩm Đống xua tay nói: “Không cần khách khí. Sau này nếu Lý Siêu Kiệt dám tìm người nữa thì cứ gọi điện thoại cho ta, ta sẽ dạy hắn một trận giúp ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận