Hồng Kông: Xuyên Vào Hồng Hưng, Ngươi Bảo Ta Làm Việc Tốt

Chương 891: Một quyền hạ địch (2)

“Mẹ nó.”
“Ký giấy sinh tử?”
“Thẩm tiên sinh là đại gia giàu nhất Tân đảo Hồng Kông, sẽ không trực tiếp chết ở trên sàn đấu chứ?”
“Ta nghe nói Thẩm tiên sinh quá mức tự tin, chỉ dùng một bàn tay để đấu với đối thủ, vậy chẳng phải là thua chắc rồi sao?”

Mọi người bàn tán xôn xao.
Nghe cả Hàn Tân cũng không nhịn được mà đi tới trước mặt Thẩm Đống, nói: “A Đống, nếu không thì chúng ta nhất thua đi. Đối phương không có võ đức, chúng ta nhất thua cũng không có gì xấu hổ.”
Thẩm Đống chỉ bình tĩnh đáp: “Có thể chết nhưng không thể nhục. Tân ca, ngươi chỉ cần mở to hai mắt nhìn xem ta đánh bại gã đầu trọc này như thế nào là được.”
Thân hình của Imo Yuta tạo nên ảnh hưởng quá lớn, cho dù mọi người ở đây đều biết Thẩm Đống được xưng là đệ nhất cao thủ ở đảo Hồng Kông thì cũng không cho rằng hắn có thể đánh bại được Imo Yuta, huống chi Thẩm Đống còn nói sẽ chỉ dùng một tay.
Cho nên phần lớn các đại gia đều đặt cược cho Imo Yuta thắng, tổng số tiền đặt cược là 840 triệu đô la Mỹ.
Còn đặt cược cho Thẩm Đống thắng thì chỉ có 80 triệu đô la Mỹ, vì vậy Thẩm Đống yêu cầu chi trả 760 triệu đô la Mỹ.
Sau khi hai bên ký vào giấy sinh tử, Imo Yuta bộc phát Tân ra sát ý mãnh liệt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta sẽ xé nát ngươi ra thành từng mảnh.”
Thẩm Đống bình tĩnh nói: “Vậy phải xem ngươi có năng lực này hay không.”
Phong Vu Tu nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Imo Yuta, nói: “Các ngươi đoán xem hắn ta trụ được bao nhiêu phút?”
Hạ Hầu Vũ nói: “Đống ca đã hơi tức giận rồi, ta đoán Imo Yuta chỉ cầm cự được tối đa là một phút.”
Lý Sơn Đàn: “Ta cảm thấy Đống ca sẽ tốc chiến tốc thắng, giải quyết tên đó trong vòng ba mươi giây.”
Không có cao thủ nào hiểu rõ với công phu của Thẩm Đống hơn so với ba cao thủ Hóa Kính bọn hắn đây.
Bất kể là xét về sức mạnh hay tốc độ thì có thể nói Thẩm Đống đã đứng trên đỉnh cao của nhân loại.
Đừng nhìn hình thể của Imo Yuta cường tráng hơn nhiều so với Thẩm Đống, nếu thật Tân sự đánh nhau, cho dù mười tên Imo Yuta cùng xông lên cũng không đánh thắng được Thẩm Đống.
Cho nên bốn người họ không hề lo lắng cho sự an nguy của Thẩm Đống.
Sau khi xác định không còn ai đặt cược, Đổng Hán tuyên bố trận đấu bắt đầu.
“Ya.”
Imo Yuta rống lớn một tiếng, cơ thể khổng lồ mang theo khí thế cường đại lao về phía Thẩm Đống.
“Muốn chết!”
Thẩm Đống cười lạnh, thật hình chuyển động, lướt đến trước mặt Imo Yuta giống như một cơn gió.
Imo Yuta cảm thấy kinh ngạc.
Hắn ta không nghĩ rằng tốc độ của Thẩm Đống lại có thể nhanh đến thế, chỉ mới chớp mắt một cái mà đối phương đã đến trước mặt mình.
Không để cho Imo Yuta kịp phục hồi lại tinh thần, Thẩm Đống đã tung ra một quyền đánh vào ngực hắn.
Hắn tung ra chính là Băng Quyền trong Hình Ý Quyền.
Ám kình mạnh mẽ xuyên thấu qua cơ bắp cứng rắn của Imo Yuta, đánh nát trái tim hắn ta.
Imo Yuta chỉ cảm thấy có một cơn đau đớn truyền đến từ lồng ngực, tiếp đó cơ thể nặng hơn 250 cân của hắn ta giống như một con diều đứt dây, bay lên rồi lại ngã mạnh xuống đất.
“Ộc.”
Imo Yuta nằm trên mặt đấu, phun ra một ngụm máu, trong đó còn có xen lẫn những mảnh vụn của tim, giãy giụa vài cái rồi không nhúc nhích nữa.
Toàn bộ hiện trường tại võ đài yên tĩnh tựa như một cõi địa ngục.
Năm giây!
Chưa đến năm giây, Thẩm Đống đã đánh chết Imo Yuta, đều này quả thật đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Thẩm Đống chắp hai tay sau lưng, đi đến trước mặt thi thể của Imo Yuta, lắc đầu nói: “Ngươi thật đúng là một tên ngốc to xác.”
Những lời này vừa nói ra, mọi người mới phục hồi lại tinh thật.
Hiện trường bùng nổ trong nháy mắt.
“Mẹ kiếp.”
“Con mẹ nó quá trâu bò.”
“Một quyền đã đánh chết Imo Yuta, này ít nhất cũng có sức mạnh mấy ngàn cân nhỉ.”
“Không hổ danh là đệ nhất cao thủ của đảo Hồng Kông. Không, Thẩm tiên sinh là cao thủ đệ nhất thiên hạ mới đúng.”
“Công phu Hạ quốc quả nhiên là thiên hạ đệ nhất.”
“Ta quyết định rồi, chờ khi ta trở về đảo Hồng Kông, việc đầu tiên làm chính là cho con trai ta đến võ đường võ thuật truyền thống Đằng Phi tập võ.”

Trần Hạo Nam hét to nói: “Đống ca thật tuyệt vời.”
Lý A Tề cười ha hả: “Hồng tiên sinh, lần này ngươi kiếm lời được bao nhiêu tiền?”
Hồng Nam cười vui sướng đáp: “Tầm 15 triệu đô la Mỹ. Sớm biết Thẩm tiên sinh tự mình lên đánh thì ta đã mang nhiều tiền hơn rồi.”
Lý A Tề nói: “Ngươi đã sớm biết chắc là Thẩm tiên sinh sẽ thắng?”
Hắn chưa bao giờ thấy Thẩm Đống ra tay, cũng không biết Thẩm Đống lợi hại đến mức nào, cho nên Lý A Tề không đặt cược cho Thẩm Đống.
Hồng Nam đắc ý nói: “Nếu không nắm chắc thì Thẩm tiên sinh sẽ đồng ý đấu võ với đối phương sao? Đừng có nói đùa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận