Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 978: Gặp Lại Mộng Dụ Huyễn Linh

"Nếu như dùng lời ở Tu Tiên Giới để mà nói, vậy Thiên Nhạc Sơn này có địa thế cao mà hiểm, mạch đất rất tự nhiên, đây sẽ là nơi sinh ra linh mạch cực kỳ tốt. Từ bản đồ nhìn lại, Thiên Nhạc Sơn chính là phần đầu tiên của dãy núi Hoành Nhạc, mà dãy núi đầu tiên luôn chứa rất nhiều linh mạch, cho nên cũng khó trách tại sao sẽ sinh ra loại yêu linh như Huyễn Linh."
"Bên này không có thuyết pháp về linh mạch mà chỉ có thuyết pháp là hồn lực vô cùng dồi dào, chắc chắn chuyện này có liên quan đến địa thế nơi đây."
"Nhưng một nơi tốt như thế này thì theo lý thuyết mà nói, con người thời hiện đại cũng sẽ phát triển nó rất mạnh mới đúng. Nhưng nơi này lại không có bất kỳ dấu vết khai thác nào cả."
"Hơn nữa, trước khi đến đây thì Thần Dụ Thiên Vương cũng đã nói rằng, hồn lực ở nơi này đã không còn nồng đậm như trước ki nữa."
"Xem ra bên trong Thiên Nhạc Sơn này quả thật đang cất giấu vài thứ gì đó rồi."
Nghĩ đến đây Vương Triệt liền nhìn một chút về phía cửa hang ở xa xa.
Dưới tình huống hiện tại, nếu đổi thành những người khác thì lựa chọn tốt nhất bây giờ chính là ngồi yên một chỗ chờ đợi Thiên Vương đến đây.
Cho dù sự việc có quỷ dị đến đâu nhưng với sự tồn tại của cấp bậc Thần Dụ Thiên Vương thì muốn phá giải được nó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vương Triệt mở mắt ra nói:
"Nếu Mộng Dụ Huyễn Linh đã xuất hiện ở đây thì chứng tỏ nơi này sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện tai nạn gì đó! Chỉ sợ rằng nó cũng không phải là tai thú mà chỉ là một loại linh thú có thể dự đoán được tai nạn. Nó xuất hiện cũng chỉ là để giải quyết tai nạn chứ không phải vì nó mà tai nạn xuất hiện."
"Đi thôi, chúng ta vào bên trong hang động xem một chút."
Tiểu Mao Trùng kêu to một tiếng, nó ngoắt ngoắt cái đuôi và lao vọt tới.
Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo cũng vội vàng đi theo Tiểu Mao Trùng ở phía sau.
Đường đi trong hang vô cùng gập ghềnh nhưng cũng không tối tăm cho lắm.
Trong hang có đá nhọn trông như cây gai, hình dạng mặt đất thì rất kì lạ, nơi này mọc ra rất nhiều hoa cỏ tản ra ánh sang màu tím âm u.
Có vài tảng đá rất giống như thạch nhũ có thể sáng lấp lánh.
Trong lòng Vương Triệt hơi động: "Là Vong Hồn Thảo!"
Sau đó anh thuận theo hang đá mà tiếp tục đi tới.
Địa thế đang dốc dần xuống, và điều thú vị hơn chính là không hề có ngã rẽ nào hết.
Chỉ có một con đường thẳng tắp mà dốc xuống.
Hồn lực càng lúc càng nồng đậm, và hồn thực sinh trưởng khắp bốn phía cũng càng ngày càng nhiều.
"Hú hú hú hú!"
Thứ Hỏa Chồn nhỏ giọng kêu lên.
Tựa như nó đang có vài phần dự cảm không tốt.
Thứ tốt trong hang động này càng ngày càng nhiều, từ hồn lực nồng đậm khắp bốn phía là đã có thể nhìn ra.
Tuy nhiên nơi này không có bất kỳ con hồn thú nào cả, đây mới là điều quỷ dị nhất!
Một nơi tốt như thế này mà tại sao lại không có lấy một con Hồn thú cường đại nào chiếm cứ nhỉ?
Không bao lâu sau, phía trước bỗng nhiên truyền đến hai tiếng gầm gừ vô cùng kịch liệt.
Dường như đang có hai con Hồn thú giao chiến!
Hang động run lên ầm ầm, đá vụn bay tứ tung, muốn đứng vững cũng không hề dễ dàng.
Cái hang đá này rất lớn, cho dù là Hồn thú mấy vạn năm tu vi hồn lực có lớn cỡ nào đi nữa nhưng cũng đều có thể dung nạp được.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nói: "Nghe âm thanh này không giống như là Hồn thú của dãy núi Hoành Nhạc."
Bên trong tiếng rống này dường như có xen lẫn tiếng rít gào kỳ lạ, tựa như của Hồn thú hệ Ác Ma.
Tại sao trong Thiên Nhạc Sơn này lại có Hồn thú hệ Ác Ma chứ?
Cẩn thận tiến gần thêm vài bước, Vương Triệt lập tức thấy được một con Hồn thú có hai cái sừng xoắn ốc, hình dạng giống như một con trâu và có sáu chân. Toàn than nó là một màu đen nhánh.
"Quả nhiên là Hồn thú hệ Ác Ma, đây là Lục Túc Ma La!"
"Tại sao Hồn thú hoang dã hệ Ác Ma lại có thể xuất hiện ở nơi đây?"
Lục Túc Ma La là Hồn thú hệ Ác Ma và phẩm chất có thể ngang với Hồn thú vương giả đỉnh phong. Chúng là một loại Hồn thú hệ Ác Ma có tính tình tương đối ngang ngược.
Vương Triệt khẽ nhíu mày, nhưng khi anh nhìn đến Hồn thú đối diện với Lục Túc Ma La thì lập tức ngây ngẩn cả người.
Vương Triệt nhỏ giọng nói: "Mộng Dụ Huyễn Linh sao?"
Con Hồn thú đối diện với Lục Túc Ma La chính là Mộng Dụ Huyễn Linh mà lúc trước Vương Triệt đã gặp qua.
Kích thước cơ thể nó giống y như đúc, toàn thân là một màu tuyết trắng, quanh thân lóe lên ánh sáng, thân thể rất nhỏ nhắn khoảng chừng 20 centimet, nhìn qua vẫn rất thần bí kỳ lạ như trước!
So sánh với con Lục Túc Ma La cao hơn 10 mét đang ở đối diện thì nó quả thật nhỏ bé như hạt gạo vậy.
Vương Triệt không cảm giác ra được tu vi hồn lực của Mộng Dụ Huyễn Linh.
Nói đúng hơn là anh không thể cảm nhận ra.
Còn con Lục Túc Ma La thì lại khác, anh có thể cảm nhận được tu vi hồn lực của nó đã gần hai vạn năm.
Lúc này Mộng Dụ Huyễn Linh bỗng nhiên bay xuyên qua lại thân thể của Lục Túc Ma La như một ánh sao, và toàn thân nó không hề có chút thương tổn nào.
Phảng phất như tất cả sức mạnh mà Lục Túc Ma La thi triển ra đều bị hóa giải một cách vô hình!
Chưa được bao lâu thì con Mộng Dụ Huyễn Linh kia bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu the thé như thú non, và con Lục Túc Ma La giống như bị một cỗ sức mạnh thần bí đánh trúng, thân thể khổng lồ của nó ngay lập tức ngã xuống mặt đất, khiến cho vô số mảnh đá bị bay tán loạn.
Ba đứa nhóc Tiểu Mao Trùng đang xếp thành một hàng nhìn xem rất say sưa, mắt con nào con nấy đều mở to đến cực đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận