Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1060: Bộc Phát Khí Tức Chân Long

Đại Tổ Thánh Hồ choáng váng, nói: "Là khí tức Chân Long... Ta đang hoa mắt sao? Chẳng lẽ đây không phải là một con Thanh Thanh Trùng? Tại sao trong cơ thể nó lại ẩn giấu khí tức Chân Long? Côn trùng nhất tộc chúng ta mặc dù cũng có một ít tiền bối có được huyết mạch của Long tộc, nhưng không thể nào là Chân Long được, nhiều lắm chỉ là một chút của Cự Long thôi... Vậy tại sao nó lại có được khí tức Chân Long tinh thuần như thế? Thế này mà còn gọi là trùng sao?"
Cổ Thụ Chiến Tranh nghi ngờ nói: "Đó cũng không phải loại Chân Long phổ thông... Ta còn cảm nhận ra được khí tức của Long tộc chí tôn... Vả lại trong cơ thể nó còn ẩn chứa thêm mấy loại lực lượng khác hết sức đặc thù. Nó có cả khí tức không gian phù hợp với một loại Chân Long chí tôn! Ta nhớ được cũng không nhiều nhưng chẳng lẽ là của… Không thể nào!"
Đại Tổ Thánh Hồ suy nghĩ nói:
"Lúc này chỉ có thể mời ra Thời Lưu Đại Thánh để nhìn xem nó một chút thôi. Con Tiểu Thanh Trùng này có chút ra ngoài ý muốn! Nếu như nó có được huyết mạch Chân Long, vậy chúng ta không thể giúp cho nó tiến hóa được."
"Vạn Thú Sơn trước mắt cũng chỉ có hai vị Chân Long kia thôi..."
Cột sáng đại biểu cho tiềm lực đã dần dần tiêu tán.
Tiểu Mao Trùng mở to hai mắt và lắc đầu.
"Ngô..."
Vừa mới xảy ra chuyện gì thế nhỉ?
Tiểu Mao Trùng cảm nhận mình một chút, nó phát hiện tu vi hồn lực của mình đột nhiên tăng vọt!
Mà còn tăng vọt hơn ngàn năm!
Loại tốc độ tăng lên này đã dọa cho Tiểu Mao Trùng nhảy một cái.
Không đúng, đây không phải là tu vi hồn lực của ta! Cái này là của ai?
Tiểu Mao Trùng có chút mông lung, loại tăng vọt tu vi hồn lực này vừa để cho nó vui vẻ và đồng thời cũng vừa có chút không chắc.
Nó nhìn Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm một chút rồi phát hiện, tu vi hồn lực của bọn nó cũng có chút tăng lên.
Nhưng xa xa không có tăng lên nhiều bằng nó.
Tiểu Mao Trùng liền mừng thầm trong lòng.
Địa vị đại ca của ta vẫn có thể giữ được!
Tiểu Mao Trùng ngẩng đầu nhìn về phía những hư ảnh Hồn thú đang phiêu phù giữa không trung mà than dài một hơi.
Vừa rồi đám hư ảnh Hồn thú này đều hướng về phía nó.
Nhất là vào lúc tiến vào thân thể, cái loại cảm giác này rất là vi diệu, tựa như trong cơ thể nó có cái gì muốn bộc phát ra vậy.
Nhưng Tiểu Mao Trùng cũng biết đó là cảm giác muốn tiến hóa.
Chuyện này đã để cho Tiểu Mao Trùng cảm thấy không ổn, vì nó làm sao có thể tùy tiện tiến hóa được?
Vừa nghĩ tới nếu như mình tùy tiện tiến hóa thành những con Hồn thú này thì nó làm sao còn trở thành rồng được?
Khi đó Tiểu Mao Trùng đã lập tức nổi giận, tinh thần của nó không ngừng phản kháng lại!
"Ngô ngô..."
Tiểu Mao Trùng trầm tư, vừa rồi tại thời điểm nó phản kháng hình như đã kích hoạt ra cái gì đó.
Vào lúc này, Đại Tổ Thánh Hồ bỗng nhiên bay tới và mở miệng nói: "Bé con, mi tên là gì?"
Tiểu Mao Trùng ngẩng đầu nhìn xem con Hồn thú cực lớn này và kêu lên một tiếng. Đại Tổ Thánh Hồ nhắc tới vài tiếng và nói ra: "Tiểu Mao Trùng sao? Thật sự là một cái tên quá tùy tiện! Khế Hồn Sư của mi nhất định là một người không có trách nhiệm."
Tiểu Mao Trùng liền phản bác mà kêu lên.
Đại Tổ Thánh Hồ quơ quơ cánh, nói:
"Được rồi, xem ra mi và Khế Hồn Sư của mi có tình cảm cũng không tệ lắm."
"Vừa rồi Thanh Linh Điệp đã nói với ta về chuyện mi không có tiến hóa. Nhưng ta vốn cho rằng lấy tiềm lực của mi thì đã đầy đủ để hấp dẫn một chút truyền thừa chi lực của các tiền bối hệ côn trùng, và khiến cho mi tiến hóa."
"Nhưng ta thật không nghĩ tới, trong cơ thể mi thế mà lạo đang ẩn tàng một cỗ huyết mạch truyền thừa cường đại. Bây giờ muốn để mi tiến hóa thì khả năng là tương đối khó khăn, nhưng chúng ta có thể căn cứ vào thực lực của mi để chọn ra cho mi một vài thứ."
"Đây là do Cổ Hồn thú chúng ta tặng thêm cho mi."
Tiểu Mao Trùng nghiêng đầu suy nghĩ rồi kêu lên vài tiếng.
Ý là đưa cho tôi đồ tốt đúng không?
Vậy thì quá tốt rồi!
Tốt nhất là được ăn chút gì đó!
Đại Tổ Thánh Hồ e hèm một cái rồi nói: "Không phải là ăn mà là năng lực! Đây là năng lực rất cường đại của Cổ Hồn thú Trùng tộc chúng ta! Chẳng lẽ mi không muốn sao? Ừm, dùng cách nói của Khế Hồn Sư nhân loại thì đây là Hồn kỹ."
"Ti ngô..."
Tiểu Mao Trùng lại suy nghĩ: Trên người mình đã có một đống Hồn kỹ và còn chưa học được max cấp. Trên người mình đang có cái gánh quá nặng rồi!
Nếu Vương Triệt mà biết được thì chẳng phải anh ta sẽ trực tiếp huấn luyện mình gấp bội sao?
Từ bỏ, từ bỏ!
Tiểu Mao Trùng liền lắc đầu liên tục.
"..."
Thái Tổ Thánh Hồ mang vẻ mặt mờ mịt mà nhìn xem Tiểu Mao Trùng.
Tình huống này là như thế nào?
Hiện tại hồn sủng đều đã xem nhẹ Hồn kỹ truyền thừa như thế sao?
Hồn kỹ của Cổ Hồn thú có tính thực dụng cực kỳ cao, rất đơn giản và trực tiếp, là loại kỹ năng có uy lực siêu cường!
Các hồn sủng khác coi như đã có thỏa mãn điều kiện tiềm lực, nhưng cũng không nhất định sẽ học được.
Khá lắm, con Tiểu Thanh Trùng này vậy mà không muốn học!
Cổ Thụ Chiến Tranh lấy tinh thần lực để truyền âm: "Nó mới một tuổi thôi, nên đối với nó mà nói căn bản là không hiểu rõ về Hồn kỹ của Cổ Hồn thú chúng ta mạnh đến bao nhiêu. Vậy chúng ta cần thể hiện ra cho nó nhìn xem mới được. Thân nó mang huyết mạch Chân Long nên cũng không thể tùy tiện làm trễ nải."
Đại Tổ Thánh Hồ cảm thấy lời này rất có đạo lý.
Đại khái là lần đầu tiên nó gặp được loại tình huống như này. Những hồn sủng mà nó gặp phải trước đó đều vô cùng khao khát muốn học tập một chút Hồn kỹ truyền thừa của Cổ Hồn thú.
Không nói đến Hồn kỹ truyền thừa, cho dù là một chút Hồn kỹ bình thường thì tính thực dụng và uy lực đều không thể coi thường.
Nên sau khi gặp được một con hồn sủng không muốn học thì nó cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận