Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1146: Không Cần Đánh Cũng Thắng

Trọng tài tỏ ra có chút kỳ quái mà nhìn xem Vương Triệt một chút, nói: "Cậu hãy nghỉ ngơi nửa giờ để chờ đến trận đấu tiếp theo!"
Đại khái là ông ta cảm thấy trận đấu này là một trận đấu quá ngắn ngủi, cho nên mới cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Vương Triệt liền gật đầu và đi đến một bên, sau đó anh nhìn về phía Hùng Bảo, hỏi: "Cảm giác của mi bây giờ thế nào?"
Hùng Bảo dùng móng vuốt gãi gãi đầu và kêu ngao ngao vài tiếng.
Ý nó là: Vẫn còn tốt, áp lực không lớn!
Vương Triệt gật đầu, nói:
"Trước mắt các đối thủ đều sẽ không tính là quá mạnh. Vị Vân Phi Dương kia còn không có hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực, nếu như tại tiểu tổ thi đấu mà mi gặp được hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực, vậy mi chắc hẳn sẽ tương đối có áp lực. Vả lại hồn sủng của Vân Phi Dương trên thực tế cũng chỉ vây quanh tổ hợp cho anh ta, vì hồn sủng của anh ta có sức chiến đấu không mạnh."
"Vân Phi Dương là dạng Khế Hồn Sư rất có tính phối hợp tại bên trong đoàn đội, khi đó anh ta mới có thể tạo ra áp lực tương đối rõ ràng."
"Còn nếu như thi đấu một mình mà một chiêu không đánh trúng đối thủ, vậy trên cơ bản anh ta liền xong."
"Loại Hồn kỹ tổ hợp có phạm vi lớn kia thì lại cần thời gian thi triển quá dài, cho nên cũng chỉ có tại bên trong đoàn đội thì nó mới có thể phát huy ra hiệu quả. Nhưng mà uy lực của nó đối với mi mà nói là sẽ có thể nhẹ nhõm tiếp được, lực sát thương còn không mạnh bằng ba đạo laser kia."
Vương Triệt phân tích đơn giản cho Hùng Bảo một chút về quá trình chiến đấu.
Các trận đấu đầu tiên của tiểu tổ thi đấu cũng đã dần dần kết thúc.
Cũng có mấy trận thì đang chơi trò kéo dài thời gian, có trận đã kéo tới 2 giờ trở lên.
Vương Triệt nhìn lướt qua và cười, nói: "Đối thủ của trận tranh tài tiếp theo có chút đáng chú ý! Đó là sinh viên năm thứ 2, cấp 23, và Võ Hồn là một cây trúc."
"Ngao? ! !"
Hùng Bảo nghe vậy liền ngẩn người.
Vương Triệt hơi cảm thấy thú vị nói: "Mi sẽ đánh với thứ quen thuộc của mi!"
Võ Hồn cây trúc tại châu Tây Nhạc là rất hay có, và lai lịch của nó tự nhiên sẽ có quan hệ cùng với gấu trúc.
"Người này có thể thắng được một trận thì chắc hẳn cũng có chút thực lực. Nhưng chỉ có hai con hồn sủng thì xem ra độ khó cũng không lớn."
"Mà lần này có sân bãi là từ trường tinh thần lực."
"Tại sao ta cảm giác chúng ta sẽ không chiến mà thắng nhỉ?"
Từ trường tinh thần lực là một loại sân bãi mà mỗi thời mỗi khắc đều sẽ có sự xung kích mãnh liệt rất đặc thù đối với ý chí linh hồn.
Hồn sủng hệ Tinh Thần ở bên trong loại sân bãi này sẽ có thể trực tiếp phát huy ra 120% chiến lực.
Còn các loại hồn sủng khác thì lại nhận phải sự xung kích tinh thần cho nên chỉ có thể phát huy ra 80% chiến lực, đồng thời còn luôn không ngừng bị giảm xuống chiến lực.
Đây gần như là sự tăng giảm phi thường trực tiếp.
Vậy khi đến loại sân bãi này thì cũng chỉ có thể chờ mong đối phương không có Hồn sủng hệ Tinh Thần, nếu không bên mình sẽ rất thua thiệt.
Bên trong sân bãi có từ trường tinh thần lực hỗn loạn, từng luồng năng lượng hư ảo quét qua như gió nhẹ, tĩnh lặng đến nổi làm cho người ta tê cả da đầu.
Trọng tài lại tái diễn lời nói trước đó mà không có nhiều lời: "Đem thẻ số ra cho tôi nào, sau khi chuẩn bị xong thì liền nhảy xuống dưới sân bãi."
Vương Triệt nhìn xem đối thủ của mình.
Đó là một vị nam sinh có tướng mạo thanh tú, tầm 20 tuổi, vẻ mặt có chút khờ khạo, và điểm ấy đúng là có chút giống với gấu trúc.
Nam sinh này thận trọng nhìn vào sân bãi từ trường tinh thần lực một chút rồi sau đó vẻ mặt liền trở nên xám như tro.
Anh ta dằn vặt hồi lâu thì mới bất đắc dĩ nói: "Trọng tài, tôi nhận thua."
"?"
Trọng tài nhíu mày, nói: "Không chiến mà bại sao?"
Nam sinh này khóc không ra nước mắt, nói: "Không có cách nào khác, vì hai con hồn sủng của tôi đều là hồn sủng hệ chiến đấu, mà chúng sợ nhất chính là loại sân bãi từ trường tinh thần lực này. Nếu mà đánh thì tôi quá thua lỗ, vì đợi lát nữa tôi còn có trận đấu thứ ba, cho nên việc từ bỏ trận này cũng là để chuẩn bị cho trận đấu thứ ba mà thôi."
Trọng tài không nói gì nữa mà trực tiếp tuyên bố Vương Triệt thắng lợi.
Vương Triệt thầm nghĩ: Loại sân bãi này có sức ảnh hưởng quá lớn, nhất là mấy loại sân bãi như Thần Quỷ Huyễn Cảnh, Long Tức Phong Vực, Linh Yêu Thần Đàm, Diêm La Ác Ngục, Không Gian Hư Thực. Tất cả đều có các loại hiệu ứng kỳ kỳ quái quái, một khi không cách nào thích ứng thì thậm chí đến chiến đấu cũng đều rất khó khăn.
Hùng Bảo: "..."
Mình chưa kịp hết hứng thú cơ mà!
Vương Triệt an ủi: "Đừng nóng vội, sẽ có người lợi hại hơn phía sau."
Hùng Bảo liền gật đầu.
Không có gì bất ngờ xảy ra, sinh viên đại học năm thứ hai như vị trước kia vẫn là số ít.
Tại trận thứ ba của tiểu tổ thi đấu, và đây cũng là trận thi đấu cuối cùng, Vương Triệt đã gặp phải một vị sinh viên đại học năm thứ 3.
Ánh mắt Vương Triệt sáng lên, nói:
"Trình Triết, cấp 35, Võ Hồn là Xích Viêm Bá Long, có ba con hồn sủng."
"Mi nhìn xem, không phải đối thủ lợi hại đã tới rồi sao? Xích Viêm Bá Long chính là loại Võ Hồn truyền thừa cao cấp nhất! Loại hồn thú Phi Long này đã tuyệt tích tại thời cổ đại, nó và Võ Hồn Bạch Nguyệt Báo của học tỷ Bạch Tiểu La là cùng một cấp bậc, mà thậm chí còn mạnh hơn một chút."
"Chúng ta đi thôi!"
Vương Triệt lập tức đi tới đài cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận