Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1169: Cách Cục Quá Nhỏ

Tinh Viêm Thiên Vương cười nói: "Ha ha ha! Nhằm vào thì tôi không dám nói, vì rốt cuộc Học viện Đấu Hồn ngoại trừ Đấu Hồn Sư ra thì Thuật Hồn Sư cũng rất lợi hại."
Long Đấu Thiên Vương cười nhạo cười một tiếng, nói: "Đương nhiên là lợi hại rồi! Triệu Pháp Minh có hồn sủng hệ không gian mà các trường học khác dường như không có! Cậu ta có ba con hồn sủng vương giả hệ thiên không, không gian và tinh thần. À đúng rồi, còn có Võ Hồn của cậu ta nữa! Tôi nhớ được đó là Võ Hồn Thiên Không Mệnh Địch độc nhất vô nhị! Đây là Võ Hồn được một vị quân vương tuyệt thế tại thời cổ đại truyền thừa xuống, thuộc dạng mệnh sáo thiên không cao ngạo, danh xưng Võ Hồn thần thoại có thể hiệu lệnh các hồn sủng hệ thiên không. Nó từng tại thời viễn cổ rực rỡ hào quang!”
Long Đấu Thiên Vương không khách khí chút nào mà nói ra: “Nói thật này Tinh Viêm, chỉ với cậu nhóc Triệu Pháp Minh kia mà gặp phải An Dã thì khẳng định sẽ đánh không lại, nhiều lắm là chia năm năm! Vậy cậu ta muốn đánh bại con Bá Chấn Thiên kia là rất không có khả năng!"
Tinh Viêm Thiên Vương vẫn như cũ cười nói: "Tôi nghĩ chưa hẳn vậy! Tại Vạn Thú Sơn cậu ta có vận khí cũng không tệ lắm! Ông nói không sai, Pháp Minh không nhất định đánh thắng được An Dã, nhưng chưa hẳn sẽ đánh không lại con Bá Chấn Thiên kia! An Dã thua là do Bá Vương Lực khắc chế hết thảy hồn sủng và Khế Hồn Sư am hiểu về sức mạnh. Nhưng nó lại không khắc chế được Pháp Minh."
Tinh Viêm Thiên Vương lo lắng nói: "Con Thần Phong Ưng cao ngạo kia dưới Thiên Không Mệnh Địch réo vang thì sẽ trở thành Không Vực Vương! Nó từng tại thời cổ đại càn quét vạn dặm thiên không, và cũng làm nở rộ thần uy của nó trên bầu trời."
Nghe nói như thế mà Long Đấu Thiên Vương liền nao nao, ánh mắt ông ta có chút kinh nghi bất định.
Thần Dụ Thiên Vương giật mình nói: "Thì ra cậu ta có kỳ ngộ tại Vạn Thú Sơn! Xem ra không chỉ có Võ Hồn cộng minh mà hồn sủng của cậu ta cũng nhận được cơ duyên!"
Tinh Viêm Thiên Vương khoát tay nói: "Vẫn được vẫn được! Học viện Đấu Hồn chúng tôi lần này có rất nhiều thiên tài! Các vị sẽ có thể mở to hai mắt để nhìn xem cậu nhóc Pháp Minh kia!"
Nhóm Thiên Vương phân chia cao thấp cũng không chỉ là về sức mạnh bản thân.
Bởi vì tại cấp độ của bọn họ, mặc dù thực lực không hoàn toàn cố định nhưng chênh lệch cũng không thể dễ dàng đuổi kịp.
Nhưng đối với hậu bối của bọn họ mà nói thì sẽ không nhất định.
Hậu bối trẻ tuổi sẽ có thực lực tăng trưởng cấp tốc, mỗi một năm đều có biến hóa không nhỏ. Bạn đuổi tôi đuổi, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Có người năm ngoái còn thường thường không có gì lạ, nhưng năm nay thì lại nhất phi trùng thiên.
Cho nên mười phần đáng xem và chờ mong.
Vân Không Thiên Vương ở một bên suy tư, nói:
"Tôi cảm thấy các vị bây giờ suy nghĩ thiên tài của châu mình có thể đánh bại con Bá Chấn Thiên kia hay không là có cách cục quá nhỏ, vì rõ ràng Vương Triệt vẫn còn có hai con hồn sủng! Mà con Bá Chấn Thiên kia chỉ là con hồn sủng thứ ba của cậu ta!”
“Các vị cũng biết hồn sủng thứ ba là sao rồi đấy! Đó là con hồn sủng được bồi dưỡng sau chót của cậu ta thôi!"
"Các vị quá chăm chú nhìn xem bảy ngày thi đấu vừa qua cho nên có chút không thanh tỉnh rồi phải không? Tiêu chuẩn trong lòng các vị đã dần dần giảm xuống đến nước này rồi à?"
Nghe được Vân Không Thiên Vương nói vậy mà mấy vị Thiên Vương còn lại lập tức trở nên trầm mặc.
Mà cảm thấy cực kỳ xấu hổ không chỉ là các vị Thiên Vương, mà đối với rất nhiều khán giả thì tiêu chuẩn trong lòng bọn họ cũng đã dần dần giảm xuống.
Đánh bại Vương Triệt sao?
Không không không! Đánh bại con Bá Chấn Thiên kia là đủ rồi!
Bọn họ chỉ muốn nhìn xem một chút con hồn sủng thứ hai của Vương Triệt ra sân mà thôi.
Và ai nấy đều không cần bọn chúng cùng nhau ra sân.
Trên đài quan sát, Nhạc Hàn Sơn đến từ học viện Đấu Hồn cảm thán nói: "An Dã cũng đã bại... Đoán chừng các học viện khác cũng không có mấy người có thể để cho cậu ta đánh! Đám người Lý học tỷ đã đăng đỉnh tại tiểu tổ thi đấu số 5. Đám người Thẩm Minh Hải cũng như vậy tại tiểu tổ thi đấu số 6. Mấy đại học viện còn lại thì cũng không khác mấy. Chỉ có tại tiểu tổ thi đấu số 1 chúng ta là mấy vị tuyển thủ của các học viện đỉnh cấp đều bị cậu ta đánh bại. Àiii, hi vọng tôi không gặp được cậu ta."
Một vị nam sinh gầy gò đeo kính ngồi bên cạnh Nhạc Hàn Sơn vừa cười vừa nói:
"Thật ra cũng không cần phải sợ như vậy! Mạch suy nghĩ của An Dã ngay từ đầu là đúng, cô ấy nên trực tiếp đánh cho Vương Triệt nằm xuống. Vì không có Khế Hồn Sư thì mới khả năng đánh bại con Bá Chấn Thiên kia."
"Thiếu đi Khế Hồn Sư và sinh mệnh hồn ước thì sức mạnh của hồn sủng cũng không bị ảnh hưởng gì, nhưng đối với tinh thần của hồn sủng mà nói sẽ có ảnh hưởng rất lớn."
"Một khi tinh thần bị ảnh hưởng thì con Bá Chấn Thiên kia sẽ xuất hiện sơ hở, cho nên dù nó có lực lượng vô địch nhưng cuối cùng cũng sẽ có chút ít lỗ thủng. Nếu không những Hồn thú bá chủ tại thời viễn cổ tại sao lại bị diệt tuyệt?"
"Những Hồn thú tiền bối có thể sống đến thời hiện đại thì có được mấy vị đâu chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận