Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1195: Top 16

Lý Vân Tụ nhìn xem sân bãi thi đấu bị đóng bang mà thật lâu chưa có hoàn hồn.
Lý Vân Tụ khẽ nhíu mày, nói:
"Không hổ là Vương Triệt, quả nhiên mỗi một con hồn sủng của cậu ta đều có thể mang đến sự rung động! Từ Lực Kiếm có tu vi hồn lực cao như vậy và lôi điện đặc thù như thế! Nhưng nó còn có sự tăng phúc rất kỳ quái!"
"Nếu mình gặp phải thanh Từ Lực Kiếm này tại thi đấu đoàn đội thì còn có thể xử lý, nhưng nếu là thi đấu cá nhân thì..."
Lý Vân Tụ khẽ lắc đầu.
Lại nói con hồn sủng thứ hai đều đã có 9000 năm tu vi hồn lực, vậy con tiểu côn trùng Trùng Thiên Đế kia có thể sẽ cao hơn hay không?
Nếu nó thật sự cao hơn thì cũng quá khó khăn để đánh với nó.
Lý Vân Tụ cảm thán một câu: "Cậu ta chỉ là sinh viên năm thứ nhất đại học mà có thể mạnh biến thái đến vậy sao?"
Sau đó cô ấy nhìn về phía Lưu Ly Thiên Vương đang ngồi trên đài cao giữa không trung.
Nghe nói năm xưa Lưu Ly Thiên Vương tại năm thứ nhất đại học đã bồi dưỡng ra hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực.
Vào lúc đó cô ấy quả thực là người nghịch thiên đang tồn tại!
Mấy chục năm sau Lưu Ly Thiên Vương lại bồi dưỡng ra con hồn sủng trăm vạn năm tu vi hồn lực thứ nhất, đây là điều càng nghịch thiên hơn!
Tại giữa không trung, mà Thiên Vương có vài phần tự ngạo nói ra: "Lưu Ly, cô nhìn xem, cậu nhóc kia có giống cô trước kia hay không? Cậu ta chính là thiên tài của châu Tây Nhạc chúng ta đấy! Mới năm thứ nhất đại học mà cậu ta đã có thể bồi dưỡng ra hồn sủng 9000 năm tu vi hồn lực, khoảng cách vạn năm tu vi hồn lực cũng đã không xa, chỉ là muốn đột phá thì khả năng có chút khó khăn."
Lưu Ly Thiên Vương chỉ cười không nói.
Bắc Minh Thiên Vương suy tư, nói:
"Vừa rồi loại lôi điện kia hẳn là Vẫn Tinh Băng Lôi của lão tiền bối Thái Thản! Chẳng lẽ thanh Từ Lực Kiếm này đã đạt được Vẫn Tinh Băng Lôi tại thi đua Lôi Minh Hồn Thổ sao? Cậu nhóc này giấu quá sâu! Cậu ta đã một mực không lộ ra trước mắt người đời đến tôi cũng không biết!"
"Loại kiếm ý này… Đáng tiếc là Vô Phong Thiên Vương không có ở nơi này, nếu không khi hắn nhìn thấy thì sẽ rất cao hứng."
"Về di tích kiếm đạo kia mà cậu nhóc này cũng không chịu đi xem một chút, biết đâu có thể kích hoạt ra kiếm phách. Cậu ta cứ chạy loạn qua đông một chuyến, đi tây một chuyến. Kết quả loại cơ duyên tốt như vậy mà vô cớ bị bỏ qua..."
Thần Dụ Thiên Vương vừa cười vừa nói: "Cái gì mà chạy loạn chứ? Người ta về quê của mình để trợ giúp một chút, và còn tạo ra hồn sủng kiểu mới. Vậy mà ông gọi là chạy loạn sao? Nhưng thanh Từ Lực Kiếm này quả thật có chút đặc biệt."
Ngọc Hà Thiên Vương ở một bên với ánh mắt sáng rực mà nhỏ giọng nói:
"Đương nhiên là đặc biệt rồi! Bên trong hai bộ phụ kiện máy móc kia chí ít có... Ha ha ha, vả lại còn có hồn phù chuyên nhằm vào hồn sủng Long tộc rất cao thâm. Cậu nhóc này thật sự đã muốn chấn kinh thế giới rồi!"
"Ngoài miệng cậu ta nói mình chỉ khai phá ra mấy loại hồn phù, nhưng trên thực tế chỉ sợ cậu ta đã nghiên cứu ra rất nhiều loại. Thi đấu đoàn đội lần này rất đáng xem."
Ngọc Hà Thiên Vương có hứng thú còn hơn cả mấy vị Thiên Vương còn lại.
Trong khoảnh khắc cô ấy nhìn thấy Từ Lực Kiếm xuất hiện, và nhất thời điểm khởi động kiếm trang rồi bộc phát ra lực lượng.
Thi đấu cá nhân của Cúp Vương Giả đã kết thúc.
Top 16 thi đấu cá nhân cũng đã hoàn toàn được định xuống.
Có thể nói các trận thi đấu tranh đoạt sáu cái danh ngạch của Top 16 đã trực tiếp đánh tới trời tối mới thôi, và kém chút nữa đã đánh đến suốt đêm.
Lịch thi đấu cá nhân là phi thường tàn khốc, trên cơ bản không cho tuyển thủ có một chút thời gian nghỉ ngơi dưỡng thần.
Sau khi liên tục ác chiến mười một ngày, cho dù các tuyển thủ có hồn lực đầy bình và hồn sủng cũng hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng về tinh thần đều đã rã rời.
Thậm chí từ ngày thi đấu thứ chín là bọn họ đã bắt đầu tâm mệt, có tuyển thủ bởi vì tinh thần chống đỡ hết nổi mà rời sân trong tiếc nuối.
Không phải do thực lực của bọn họ yếu, mà là do bọn họ không cách nào thích ứng với loại chiến đấu cường độ cao nhiều ngày như vậy.
Ngày tranh tài hôm sau cũng đã tới, cũng may vì để tránh cho việc thi đấu cá nhân và thi đấu đoàn đội trùng nhau, cho nên ban tổ chức đã phân ra thứ tự trước sau.
Trước tiên sẽ thi đấu đoàn đội, sau đó mới thi đấu cá nhân.
Cả hai đều đã vào Top 16.
Lô Địch phấn chấn nói: "Hôm nay mà thắng thì chúng ta sẽ vào Top 8! Nếu thế thì đây chính là thành tích tốt nhất tại Cup Vương Giả của học viện Lâm Hải chúng ta!"
Thẩm Minh Loan vừa cười vừa nói: "Từ lúc chúng ta tiến vào Top 16 là đã thế rồi! Cho nên, các trận thi đấu còn lại chúng ta không cần mang áp lực quá lớn! Vương học đệ có thể đánh thắng thì dĩ nhiên rất tốt! Còn nếu thua thì chúng ta cũng đều không tiếc!"
Bạch Tiểu La hít sâu một hơi rồi nói: "Hôm nay tôi vẫn dự bị thôi! Tôi đã xem lại trận thi đấu đoàn đội ngày hôm qua, quả nhiên là như thế! Ài, đáng tiếc hôm nay tôi sẽ phải dừng bước tại Top 16 của thi đấu cá nhân, Top 8 kia tôi không thể nào vào được… Ừm, nhưng tôi đã thỏa mãn rồi!"
Hôm qua Bạch Tiểu La trải qua một ngày thi đấu rất hưng phấn, cô ấy đã từ hơn 90 người mà miễn cưỡng đánh ra.
Nhưng hôm nay tinh thần cô ấy đã uể oải, cho nên muốn thắng là chuyện không thể nào, cũng do thực lực cách biệt quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận