Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1239: Chưởng Khống Mặt Đất

Nhìn xem một màn này mà Vương Triệt khẽ gật đầu nói: "Tổn thương của Hồn kỹ thì có thể bắn ngược, nhưng hiệu quả thì không cách nào bắn ngược!"
Quả là như thế!
Chiêu ‘nguyền rủa bắn ngược’ này cũng không phải là vô địch. Vì sau khi bắn ngược thì bọn họ cũng sẽ tiếp nhận hiệu quả của Hồn kỹ.
Chỉ là tổn thương này đều bị Đại Địa Đồng Căn gần như xóa bỏ hoàn toàn.
Ngay cả một phát Lôi Bạo Cầu của Từ Lực Kiếm mà tổn thương đều bị triệt tiêu rất nhẹ nhõm. Có thể thấy khi các học viện khác đối mặt với loại đội hình này sẽ có cảm giác rất bất lực.
Nhưng hiệu quả của Hồn kỹ thì không có cách nào bắn ngược ra.
Lôi Bạo Cầu đã sinh ra sự chấn động rất to lớn, cho nên mấy người Trịnh Thiếu Dương vẫn như cũ sẽ phải tiếp nhận, vì vậy bọn họ đã bị nổ bay ra ngoài.
Chỉ có con Hằng Sơn Cự Quy kia là vẫn sừng sững không ngã và không có bất kỳ biến hóa nào. Vì loại chấn động này đối với nó mà nói là không đáng giá nhắc tới.
Vả lại, bởi vì hai quả Lôi Bạo Cầu đã tiếp xúc nhau trước khi ca chạm vào mấy người Trịnh Thiếu Dương, cho nên Lôi Bạo Cầu sẽ không thể bị bắn ngược trở về.
Do Hồn kỹ viễn trình đã sinh ra tổn thương rồi, cho nên sẽ không có cách nào đem tổn thương đó bắn ngược cho Từ Lực Kiếm được.
Dương Tiểu Đàn khẽ mỉm cười, nói:
"Lợi hại quá! Nhanh như vậy mà nó đã tìm ra yếu điểm của chúng ta rồi! Nhưng cũng không có ích lợi gì cả, bởi vì chiêu số này sẽ không cách nào sinh ra tổn thương đối với chúng ta! Dù cho nó có thi triển ra loại thần lôi màu đỏ kia đi nữa, nhưng dưới chiêu Đại Địa Đồng Căn này nó sẽ không thể cùng lúc đánh bại tất cả chúng ta trong chớp nhoáng được."
"Luận phòng ngự thì phía dưới sự gia trì của Võ hồn Thần Uy Huyền Vũ và Hằng Sơn Cự Quy, dù là con Bát Hoang Hàn Tinh Long kia cũng đều bị coi là tiểu đệ."
"Cơ hội duy nhất để Từ Lực Kiếm có thể đánh bại chúng ta là chỉ có thể để nó dựa vào việc mở ra không gian đặc thù kia. Sau đó dùng loại lôi đình kiếm cương kỳ lạ kia để không ngừng tổn thương điệp gia, như vậy nó mới có thể đồng thời đánh bại hết chúng ta."
"Nhưng loại lôi đình kiếm cương kia nhất định phải do bản thể Từ Lực Kiếm thi triển trong khoảng cách gần, mà làm vậy tất nhiên nó sẽ bị chúng ta bắn ngược."
"Trong vòng bốn kiếm thì chúng ta vẫn có biện pháp chống cự lại, còn đến kiếm thứ năm thì chúng ta sẽ ngăn cản không nổi. Nhưng Từ Lực Kiếm lại không có khả năng tự mình ngăn cản được sự bắn ngược của kiếm thứ tư, cho nên Vương Triệt có dùng đến chiêu đó thì cũng không có bất kỳ tác dung gì."
"Vả lại, Đại Địa Đồng Căn có hiệu quả khôi phục đủ mạnh, nên dù cho Từ Lực Kiếm có dùng kiếm phân thân và thi triển ra lôi đình kiếm khí thì cũng đều khó mà tạo thành thương tổn quá lớn cho chúng ta."
"Cũng chỉ có bản thể của Từ Lực Kiếm mới có hiệu quả rõ rang thôi!"
Dương Tiểu Đàn nói xong thì liền nhìn về phía Từ Lực Kiếm.
Cô ấy đã minh bạch đối phương chỉ đang thử thăm dò mà thôi.
Nhưng chiến đấu trong thời gian càng dài thì đối với cô ấy sẽ càng có lợi.
Do vậy đối phương muốn thăm dò bao lâu cũng đều được.
Dương Tiểu Đàn cũng đã nghiên cứu về trận tranh tài ngày hôm qua của Từ Lực Kiếm, cho nên tất cả các loại năng lực mà nó từng thi triển thì trong lòng cô ấy đã nắm chắc.
Tại Cúp Vương Giả, dù là bất kỳ Hồn kỹ nào chưa từng thấy qua, nhưng chỉ cần bạn đã sử dụng thì tất nhiên đều bị đối thủ quan sát rõ ràng.
Nếu bạn không lưu lại một chiêu át chủ bài mà muốn đi đến sau cùng là chuyện không thể nào.
Cho nên, hôm qua Từ Lực Kiếm thi triển ra lôi đình kiếm cương có bội số tổn thương bao nhiêu thì Dương Tiểu Đàn đều biết rõ.
Vào lúc này, Từ Lực Kiếm đã phân ra thành bốn thanh hư ảnh kiếm linh.
Chúng giống như là súng máy mà điên cuồng chém về phía mấy người Trịnh Thiếu Dương!
Từng trận bạo nổ mãnh liệt đã nổ cho địa hình Diêm La Địa Ngục bị vỡ nát, làm nhấc lên bụi bặm lượn lờ.
Hết thảy năm chuôi hư ảnh kiếm linh đều thi triển ra Xoắn Ốc Lôi Bạo Cầu. Chúng xuyên qua hư không và không ngừng bạo tạc theo thứ tự!
Dương Tiểu Đàn thấy vậy liền biến sắc, cô ấy nhìn xem bọn người Trịnh Thiếu Dương đã bị nổ đến càng ngày càng xa mình mà tự hỏi: "Nó muốn đem bọn họ nổ ra khỏi phạm vi của chiêu ‘trấn thủ bát phương’ và Đại Địa Đồng Căn sao? Sau đó nó sẽ tuần tự giải quyết bọn họ chăng? Ý nghĩ này cũng không tệ, nhưng đáng tiếc đã bị mình khám phá."
Dương Tiểu Đàn nhìn về phía Hằng Sơn Cự Quy một cái.
Hằng Sơn Cự Quy liền gào thét một tiếng, sau đó bàn chân bỗng nhiên giẫm một phát lên trên mặt đất!
Trong chốc lát, một cỗ lực lượng vô hình đã lập tức cố định lại mấy người Trịnh Thiếu Dương vào mặt đất!
"Chưởng khống mặt đất!"
Đây là một chiêu Hồn kỹ mang tính khống chế.
Nó có tăng cường trọng lực và có thể khống chế lại địch nhân bên trong phạm vi cho phép.
Đây là Hồn kỹ sở trường của hồn sủng hệ Mặt Đất.
Chỉ cần là địa phương có mặt đất thì chúng đều có thể thi triển.
Ở chỗ này Hằng Sơn Cự Quy đã trực tiếp thi triển lên các đồng đội.
Mấy người Trịnh Thiếu Dương lập tức bị cố định trên mặt đất, cho nên bất kỳ vụ bạo nổ nào cũng chỉ có thể làm bọn họ rung động mà thôi, nhưng bọn họ vẫn như cũ có thể đứng vững vàng tại nguyên chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận