Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 131: Quỷ Hồn Sư

Lý phó quan lạnh lùng cười nói: "Quả nhiên là không thấy thỏ thì không thả chim ưng! Vào thời điểm hơn nửa năm trước, cấp trên đã đạt được tình báo, một đám Quỷ Hồn Sư không rõ số lượng đã ẩn núp vào châu Tây Nhạc chúng ta, nhưng không ai biết mục đích của bọn chúng là gì. Mà hơn nửa năm qua, bọn chúng cũng không hề có một chút động thái nào."
"Cấp trên đã đưa ra phân tích rằng, đại khái bọn chúng sẽ xuất hiện ở cuộc thám hiểm hồn thổ lần này, để chặn giết những thiếu niên thiên tài năm nay của châu Tây Nhạc chúng ta. Nhưng tôi thật không nghĩ tới, bọn chúng đã thật sự làm thế."
Lý phó quan đưa ánh mắt lạnh lùng, lãnh khốc nhìn về phía khu rừng Phù Không trước mặt.
Quỷ Hồn Sư là những nhân loại có ý chí không kiên định, nên bị Hồn Quỷ dị giới lây nhiễm.
Sau trận đại chiến năm đó, nhân loại bị thiệt hại vô số. Mặc dù hiện tại nhân loại đã nghỉ ngơi lại sức và dần dần khá hơn, nhưng tại nội bộ vẫn sinh sôi ra rất nhiều dạng người không tốt.
Bởi vì bọn họ nhận lấy sự ảnh hưởng từ hồn quỷ huyễn cảnh còn sót lại nằm trong hồn thổ, do những Hồn Quỷ dị giới năm đó lưu lại, cho nên rất nhiều nhân loại có ý chí không kiên định đều trở thành Quỷ Hồn Sư sau khi bị lây nhiễm.
Những Quỷ Hồn Sư này vẫn bảo lưu ý thức khi còn sống, nhưng tư tưởng của bọn hắn đã phát sinh sự thay đổi long trời lở đất.
Bọn hắn kế thừa sự hung ác tàn nhẫn của Hồn Quỷ dị giới, tính cách rất ngang ngược xảo trá, tâm tự tư tự lợi cực nặng. Bọn hắn không tiếc bất kỳ giá nào để cho mình mạnh lên, đồng thời còn có sự cừu hận và tính phá hoại cực lớn đối với xã hội nhân loại thời hiện đại.
Tuy bọn hắn vẫn luôn bị nhân loại trấn áp, nhưng thật sự rất khó để tiêu diệt bọn hắn đến mức hầu như không còn.
Lý phó quan lạnh lùng nói: "Đúng là một đám giòi trong xương! Hôm nay chúng ta phải hốt gọn bọn hắn một mẻ! Dám đến châu Tây Nhạc này phách lối à?"
Vị quân sĩ kia nói: "Thế nhưng đám Quỷ Hồn Sư kia chắc hẳn sẽ không tuỳ tiện bại lộ. Rừng Phù Không là một mảnh hồn thổ khổng lồ, cộng thêm mười ba vị tuyển thủ kia đều cực kỳ thông minh. Nếu cảm nhận được sự nguy hiểm thì bọn họ sẽ lập tức rời đi. Thậm chí cũng không cần chúng ta tới cứu viện. Vả lại trước khi chúng ta cứu viện các tuyển thủ, thì đám Quỷ Hồn Sư kia cũng đã hiểu rõ mục đích của chúng ta, cho nên khả năng là bọn hắn sẽ tiếp tục tiềm phục tại bên trong hồn thổ."
Lý phó quan lắc đầu nói: "Cũng chưa hẳn là vậy! Mà bọn hắn sẽ có khả năng xuất thủ với mười ba vị tuyển thủ còn lại hơn. Bởi vì tuyển thủ nào còn ở lại, đã nói rõ thực lực và thiên phú của họ đều viễn siêu những tuyển thủ bị loại. Mà điều ưa thích nhất của đám Quỷ Hồn Sư kia chính là đồ sát nhân loại thiên tài vẫn còn chưa trưởng thành."
"Hai năm trước, trong trường đại học hồn sủng nổi danh nhất tại Nhật Diệu chiến khu của châu Cát Tường, chính là đại học Hải Nhai, đã phát sinh qua một trận bạo loạn. Trận bạo loạn khi đó đã làm chết hơn một trăm vị học sinh, còn số Khế Hồn Sư bị thương thì đếm mãi không hết. Và kẻ gây ra chính là bọn súc sinh Quỷ Hồn Sư này."
"Ngay cả địa phương hung hiểm như vậy, nhưng bọn súc sinh này cũng dám tới làm loạn, huống chi là một mảnh hồn thổ. Coi như bọn hắn biết chúng ta đang âm thầm bảo hộ các tuyển thủ, nhưng bọn hắn tuyệt đối vẫn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để động thủ."
Vị quân sĩ kia suy nghĩ một hồi, rồi anh ta bỗng nhiên nghĩ đến cái gì nên hỏi: "Đúng rồi phó quan, từ khi nào mà các anh biết tin đám Quỷ Hồn Sư kia sẽ tiến vào rừng Phù Không?"
Cấp trên chỉ truyền đến tin tức rằng, những Quỷ Hồn Sư kia có xác suất sẽ xuất hiện tại hồn thổ.
Nhưng thời gian chính xác thì không rõ lắm.
Lý phó quan nói: "Có một vị tuyển thủ tên là Vương Triệt, trên đường đi tới rừng Phù Không, anh ta đã phát hiện ra dị tượng là một bầy Ô Ô Hươu đang bị tập kích, và anh ta cũng đã tham dự trong đó. Về sau Vương Triệt đã kịp thời thông báo cho chúng tôi. Sau khi đến hiện trường để điều tra, chúng tôi đã xác định kẻ xuất thủ chắc hẳn là hồn sủng của đám Quỷ Hồn Sư kia."
Vị quân sĩ cảm thấy kinh hãi nói: "Vương Triệt á? Thì ra anh chàng này được thêm điểm để đạt hạng nhất, cũng bởi vì chuyện này! Khó trách vì sao anh ta lại được thêm nhiều điểm đến vậy..."
Đúng lúc này.
Một âm thanh báo động bỗng nhiên vang lên.
"Lập tức ra tay cứu viện!"
Ngay sau đó, bên trong lều vải đóng quân, lập tức bay ra mấy đạo thân ảnh, nhanh chóng tiến về khu rừng Phù Không.
Nhìn thấy đội cứu viện đã ra tay, Lý phó quan đi đến một chiếc xe việt dã quân dụng, ông ta nhìn vào ông lão mù lòa, nói:
"Tiền bối, hết thảy đều nằm trong kế hoạch. Tôi nghĩ cũng không cần ngài phải xuất thủ."
Ông lão mù lòa đưa mắt quan sát, nói: "Anh chắc chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận