Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1337: Cho Tôi Viên Dị Tinh Cầu Này

Vương Triệt thầm nghĩ: "Chí ít cũng đã đi qua hai tháng. Nhìn xem tình huống thì giai đoạn chiến đấu thứ ba đã sắp kết thúc."
Vào lúc này, Thần Dụ Thiên Vương đi tới nói:
"Mặc Ngọc Tinh đã sắp không được nữa rồi. Hai vị bá chủ này đánh nhau quá lâu, so với cậu nói đúng là không có gì sai biệt. Tôi vừa rồi đã mạo hiểm đi tới trước nhìn xem một chút, đoán chừng là bọn hắn sẽ không chết không thôi. Song phương đều muốn phân ra thắng bại nên đã đánh nhau đến đỏ mắt."
"Hẳn là đã sắp đi vào giai đoạn chiến đấu thứ tư như lời cậu nói, và Mặc Ngọc Tinh đại khái sẽ bạo nổ. Cậu nhất định phải rời khỏi nơi này trước."
Vương Triệt chậm rãi nói: "Tôi rời đi không được vì tôi là trọng tài."
Thần Dụ Thiên Vương nhíu mày nói: "Bây giờ chuyện này đã không trọng yếu nữa, vì bọn hắn ai thắng ai thua đều không tốt để nói. Mà đến lúc đó có khả năng cậu sẽ không thể rời đi. Hiện tại không gian đã rất hỗn loạn, vậy muốn thông qua nhảy vọt không gian để trở về đều cực kỳ khó khăn."
"Hiện tại đã là cực hạn của viên tinh cầu này. Sau khi nó bạo nổ thì ngay cả Liên Bang mà cậu cũng đều không thể quay về đâu. Mà chờ đến khi không gian nơi này khôi phục sự bình ổn thì ít nhất cũng phải mất thời gian mấy năm."
Vương Triệt vừa cười vừa nói: "Tôi cũng không vội, chỉ là thời gian mấy năm thôi mà! Tôi còn có một điều thỉnh cầu."
Thần Dụ Thiên Vương nói: "Cậu nói đi."
Vương Triệt chỉ về đằng trước, nói: "Viên tiểu tinh cầu này đã rách rưới thành dạng này, vậy cô và chiến khu bên kia hãy thương lượng một chút để giao nó cho tôi được chứ?"
Thần Dụ Thiên Vương: "? ? ?"
Thần Dụ Thiên Vương nhìn chằm chằm vào Vương Triệt với ánh mắt không thích hợp, hỏi: "Cậu muốn nó làm gì? Chẳng lẽ cậu còn muốn khai hoang viên tinh cầu này sao?”
Thần Dụ Thiên Vương liếc nhìn chung quanh mà da đầu tê dại một hồi.
Thật ra về việc khai hoang dị tinh cầu thì cũng không phải là chiến khu không có nghĩ tới từ sau khi phát hiện ra nó. Lấy sự cường đại của Khế Hồn Sư hiện nay thì tất nhiên là đã cân nhắc qua.
Chỉ là do viên dị tinh cầu này có hoàn cảnh kém xa ở Liên Bang. Nhất là chất lượng hồn lực ở đây quá thấp cho nên không thích hợp để tu luyện.
Mảng lớn thổ nhưỡng của viên dị tinh cầu này đều cực kỳ hoang sơ, cho nên nếu ở nơi này trồng trọt hồn thực thì sẽ có độ khó tương đối cao, vì hồn thực sẽ sinh trưởng với tốc độ cực kỳ chậm chạp.
Tốc độ tu luyện bình thường ở chỗ này thấp hơn quá nhiều so với Liên Bang.
Mà điều phiền toái nhất chính là, khí hậu nơi này có sự khác biệt không nhỏ so với Liên Bang.
Tăng thêm đây vẫn là dị tinh cầu, một khi gặp phải nguy hiểm nào đó thì cũng rất khó để xử lý.
Cho nên sau khi tìm ra viên dị tinh cầu này thì chiến khu Đông Hoa mới cao hứng rồi liền thất lạc.
Thật vất vả mới tìm tới một viên dị tinh cầu nhìn khá được, nhưng mà tài nguyên lại quá bình thường và còn hoang sơ như thế. Vì vậy chi phí khai hoang là cực kỳ lớn, đồng thời thành quả lại còn rất nhỏ, cho nên chiến khu Đông Hoa tất nhiên sẽ không hứng thú hao phí tâm tư trên viên dị tinh này.
Bằng không bọn họ cũng sẽ không lấy nó ra làm chiến trường cho hai con Cổ Hồn thú bá chủ kia đánh nhau.
Nhưng cậu chỉ là một vị sinh viên đại học mà lại muốn khai hoang nơi này sao?
Thần Dụ Thiên Vương lắc đầu liên tục vì cô ấy cho rằng đây cũng không phải là ý nghĩ của Vương Triệt.
Vương Triệt lập tức phủ định:
"Không hoàn toàn là vậy! Tôi chỉ là muốn ở chỗ này an tĩnh tu luyện thôi, vì tôi nhìn thấy trận chiến đấu kia hẳn là sẽ tiếp tục them một đoạn thời gian rất dài. Cho nên trong vòng một hai năm tới nơi này sẽ rất thích hợp để tôi tu luyện."
"Về phần tôi muốn các vị đem viên dị tinh cầu này cho tôi là do tôi muốn ở chỗ này trồng chút ít đồ vật xem thử vì rốt cuộc tôi đang học tại đại học chuyên làm ruộng. Tôi muốn ở đây làm ruộng không được sao?"
Về lý do này thì Thần Dụ Thiên Vương có thể tiếp nhận.
Thần Dụ Thiên Vương suy nghĩ, nói: "Nhưng cậu muốn có một viên dị tinh cầu thì hơi chút khó khăn. Nơi này mặc dù đã hoang phế thật lâu, nhưng dù sao nó cũng là do chiến khu đã kinh lịch qua rất nhiều hiểm trở mới tìm ra được. Nếu trực tiếp cho cậu thì có chút không thích hợp. Nhưng so với giá trị liên thành từ bộ Đạo Hồn Thuật kia của cậu thì viên dị tinh cầu này cũng không đáng là bao."
Thần Dụ Thiên Vương trầm ngâm một hồi. Thật ra cô ấy cảm thấy viên dị tinh cầu này không quá quan trọng.
Vì chi phí khai hoang quá cao, mà tài nguyên lại không quá được, cho nên giá trị của nó sẽ không lớn. Tại trong mắt Thần Vực Thiên Vương, viên dị tinh cầu này có giá trị kém xa bộ Đạo Hồn Thuật mà Vương Triệt đã giao cho.
Vì bộ Đạo Hồn Thuật kia có giá trị nghiên cứu quá cao, trong tương lai nó có thể tăng lên cực lớn trình độ bồi dưỡng hồn sủng của chiến khu Đông Hoa.
Chỉ là chiến khu Đông Hoa cũng không phải do một vị Thiên Vương như cô ấy định đoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận