Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1353: Vạn Vật Luân Hồi

Ma Cổ Mông là một tên siêu lười, hắn chỉ phụ trách khai hoang cày đất, còn việc quy hoạch địa hình thì hoàn toàn mù tịt. Ngay cả các địa danh cơ bản cũng đều chẳng muốn suy nghĩ.
Hắn chỉ suy nghĩ ra cái tên Ma Thiên Sơn rồi về sau liền nghỉ ngơi tại một vùng đất.
Các địa phương còn lại hắn hoàn toàn không đi quản nên không chịu đặt tên.
Trước mắt khu vực mà Ma Cổ Mông được Vương Triệt phân chia có năm vùng đất lớn.
Huỳnh Mộng Linh liền căn cứ vào sự cao thấp của địa thế để chia nhỏ chúng ra thành hàng loạt bình nguyên, bồn địa, đồi núi,...
Cho nên nếu như thu nhỏ tinh đồ hiện tại để nhìn xem, vậy sẽ thấy tương đối rõ rệt danh tự của năm vùng đất lớn.
Còn nếu như phóng to tinh đồ thì liền có thể nhìn thấy rất tỉ mỉ các loại địa hình.
Nhất là có rất nhiều nơi còn có vô số tiêu ký nho nhỏ.
Ví dụ như tại địa phương mà Vương Triệt gieo trồng hạt giống thì Huỳnh Mộng Linh đều đặt xuống tiêu ký.
Tại một chút động thiên phúc địa hiếm thấy và khoáng mạch Hồn Tinh, quặng mỏ kim loại cũng đều có tiêu ký.
Đã có Huỳnh Mộng Linh làm tiểu trợ thủ nên liền giúp cho Vương Triệt giảm bớt hao tồn rất nhiều thời gian.
Vương Triệt lắc đầu, nói: "Cái này vẫn còn quá thiếu! Hiện tại chỉ là các địa hình đại khái, và rất nhiều tiêu ký đều trông rất đơn giản. Chờ sau này sinh mệnh bắt đầu sinh ra và thảm thực vật dần dần sinh trưởng, vậy đến lúc đó sẽ còn có các tiêu ký nhỏ hơn nữa. Nếu không về sau ta muốn thu thập tài nguyên thì sẽ rất lãng phí thời gian."
Thần Quang Kình hỏi: "Tôi đã thấy được rất nhiều tuyến đường chia cắt! Những tuyến đường này hẳn là hướng nước chảy mà cậu muốn để cho tôi dẫn nguồn nước vào đúng không?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Đúng thế! Năm đại địa vực đều cần được dẫn vào nguồn nước! Nguồn nước có hướng đi và chiều dài như nào thì tôi đã tiêu ký tốt rồi, cho nên ông chỉ cần đưa vào một chuyến để hình thành dòng sông là được rồi. Còn một số nhánh sông nhỏ thì cứ để cho tiểu đệ của ông là tên cá mập trắng khổng lồ kia đi làm đi."
Thần Quang Kình vừa mang theo Vương Triệt bơi trong hải vực vừa nói: "Tôi có số lượng công trình cũng không tính là lớn nhỉ?"
Vương Triệt nói: "Nhìn qua thì không lớn, nhưng trên thực tế cũng không nhỏ đâu! Vì năm đại địa vực này đều cần có một cái dòng sông tung hoành mấy ngàn dặm, và mỗi một dòng sông chí ít sẽ có trên trăm cái chi nhánh! Cho nên tuy ông có số lượng công trình không lớn nhưng số nhánh sông lại không nhỏ. Mà tên tiểu đệ kia của ông cả ngày đều không có việc gì, cùng một dạng với tên tiểu đệ của Ma Cổ Mông. Vậy chúng ta nên tìm cho bọn hắn một chút chuyện để làm mới được."
Thần Quang Kình: "..."
Sau đó hắn nhìn về Thương Lãng Đại Bạch Sa đang thảnh thơi bơi lội bên trong biển cả ở đằng xa mà gật đầu: "Xác thực nên như vậy, vì nơi này cũng không có Hồn thú nào khác, đối với nó mà nói đúng là có chút nhàm chán, ngay cả Hồn thú ra dáng đối thủ cũng đều không có. Tôi trong những ngày này cũng không có rảnh, vậy nên kế hoạch của cậu đúng là không tệ. À đúng rồi, lúc nào thì chúng ta sẽ sáng tạo ra sinh mệnh đây?"
Vương Triệt suy nghĩ, nói: "Chờ đến khi chuẩn bị thật tốt rồi lại nói đến chuyện này! Dù sao ông cũng phải chỉnh lý cho tốt nơi ở của bọn chúng rồi mới có thể để cho bọn chúng xuất hiện trên thế giới này chứ!"
Thần Quang Kình khẽ gật đầu nói: "Rất có đạo lý!"
Làm Hồn thú sống vài vạn năm cho nên hắn đã thấy qua vô số sinh mệnh được sinh ra.
Nhưng muốn trực tiếp sáng tạo ra sinh mệnh mà lại không phải đi đường tắt để sáng tạo thì đây còn là lần đầu tiên hắn thấy qua.
Tại trên lưng Thần Quang Kình, Vương Triệt để cho Huỳnh Mộng Linh dựa theo hải vực của Thần Quang Kình mà phác hoạ bên trên tinh đồ.
Tinh đồ của hải vực bắt đầu vẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với mặt đất.
Vì bên trong hải vực nhiều lắm chỉ là một ít đảo nhỏ, rãnh biển, chứ các dạng địa hình phức tạp sẽ không nhiều.
Vả lại cũng đã có Thần Quang Kình tự mình thông tri, cho nên sẽ không giống như mặt đất có các dạng địa hình hay thay đổi và rất phức tạp.
Ngoại trừ chỉ dẫn Huỳnh Mộng Linh ra thì Vương Triệt còn chỉ đạo cho Hùng Bảo tu luyện.
Vương Triệt ngồi đối diện với Hùng Bảo, hỏi: "Những ngày này mi đi theo Ma Cổ Mông trải qua từng mảnh lục địa bao la và nhìn xem đại địa biến dời trên Mặc Ngọc Tinh, vậy mi đã có cảm ngộ gì chưa?"
Một người một gấu cùng nhau ngồi xếp bằng đối diện nhau tại trên lưng Thần Quang Kình trông giống như là đang luận đạo vậy.
Hùng Bảo trầm tư một lát, sau đó nó bỗng nhiên đứng dậy và bắt đầu khoa tay.
Trên mặt nó biểu lộ vẻ mặt của thiếu niên mơ mộng, tràn đầy sự hưng phấn. Nó đi ra hai bước và vận chuyển Thái Cực Kình, ý chí dâng trào.
Một lát sau, sắc mặt Hùng Bảo dần dần biến hóa, tựa như nó đang tiến vào tuổi già mà ngồi xuống. Phảng phất như bất cứ lúc nào nó cũng sẽ cưỡi hạc đến tây phương vậy.
Cũng không lâu lắm thì nó lại đứng lên, nó như trở về lúc vừa mới sinh ra mà ríu rít tự nói.
Cuối cùng lặp lại một bước kia.
Thấy thế mà Vương Triệt liền nói: "Không tệ! Thương hải tang điền sẽ biến hóa, vạn vật luân hồi có thứ tự! Tất cả các loại sự vật đều sẽ ở bên trong dòng thời gian mà tan biến, trùng sinh! Cứ thề lặp đi lặp lại! Dù là sinh mệnh rất nhỏ bé như tế bào, cho đến cực lớn như tinh cầu thì cũng là như thế!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận