Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 139: Đặt Điều Kiện (1/2)

Vương Triệt bình tĩnh giải thích: "Hồn Hoàn của anh có vấn đề! Trong đó có một vòng Hồn Hoàn chính là Hồn Hoàn của U Lâm Xà đúng không? Nếu vậy thì anh hẳn là vị Khế Hồn Sư đã để cho U Lâm Xà tập kích bầy Ô Ô Hươu!"
Tiết Lăng cười nói: "Anh bạn chỉ là một tên học sinh ngay cả Võ Hồn còn chưa thức tỉnh, vậy mà lại có thể nhìn ra hồn sủng từ bên trong Hồn Hoàn của tôi à? Sao anh bạn còn không bay lên trời luôn đi?"
Tất nhiên Tiết Lăng đã cân nhắc qua Hồn Hoàn.
Nhưng để có thể cảm ứng ra hồn sủng từ bên trong Hồn Hoàn, trừ phi thực lực cao hơn Tiết Lăng rất nhiều mới được.
Hoặc là dạng giáo sư chuyên nghiên cứu hồn sủng nổi danh khắp thế giới, có học thức vô cùng phong phú, thì mới có thể từ dấu vết để lại mà phân tích ra được.
Hay là những người đã thức tỉnh Võ Hồn có liên quan đến linh hồn, và là Khế Hồn Sư có tinh thần lực viễn siêu người cùng cấp. Vì coi như người này có thực lực yếu hơn so với anh ta, thì họ cũng có khả năng cảm ứng ra được.
Nhưng vô luận là loại nào đi nữa, thì anh ta tin chắc Vương Triệt đều không phải.
Vương Triệt tự tin nói: "Bởi vì tôi là thiên tài! Tuy vậy, một chút điểm ấy mà con U Lâm Xà của anh không nói lại cho anh biết hay sao?"
Lúc ấy linh hồn của Vương Triệt đã được tăng cường, và đã ngưng tụ ra thần niệm, cho nên khả năng cảm giác của anh cũng đã tăng lên rất nhiều.
Vả lại, dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình, Vương Triệt kết hợp cả hai lợi thế lại để có thể trực tiếp kết luận, khí tức tản ra từ bên trong vòng Hồn Hoàn của Tiết Lăng rất quen thuộc.
Và đó chính là khí tức của U Lâm Xà, mà tuyệt đối là con U Lâm Xà đã bị Lục Mao Trùng đánh bị thương.
"..."
Lúc này, trong lòng Tiết Lăng có chút khó chịu, sắc mặt anh ta lại đỏ lên lần nữa.
Tiết Lăng biết rõ Vương Triệt là một vị thiên tài, vì Vương Triệt có thể sử dụng Lục Mao Trùng để đăng quang chức quán quân tại Khải Minh Cúp. Đồng thời, Vương Triệt lại còn có thể huấn luyện Lục Mao Trùng học được Hồn kỹ Liệt Diễm Trùng Kích.
Cho nên anh ta tin chắc Vương Triệt tuyệt đối chính là thiên tài trong thiên tài.
Bởi vì chuyện này chưa từng xảy ra trong lịch sử.
Tiết Lăng thầm than: ‘Mà vãi thật! Chuyện thằng nhóc này có thể bồi dưỡng được Lục Mao Trùng, thì có liên quan gì đến chuyện nó có thể nhận ra thân phận của mình đâu chớ? ’
‘Dù nó có là thiên tài đi nữa, nhưng trước mắt nó cũng chưa thức tỉnh được Võ Hồn, vậy nó cũng chỉ là một người bình thường dựa vào hồn sủng mà thôi. ’
‘Nhiều lắm nó chỉ có thể mạnh hơn một chút so với người bình thường! ’
‘Vậy tại sao nó lại có thể phát hiện ra mình nhỉ? ’
Tiết Lăng tiếp tục hỏi: "Ngoài chuyện đó ra, anh bạn hãy nói tiếp xem tôi còn lộ ra sơ hở gì nữa?"
Vương Triệt đi qua đi lại, không nhanh không chậm nói ra: "Anh vẫn còn có rất nhiều sơ hở! Khi tôi ở trên lưng con Không Tốc Điểu của anh, tôi đã mơ hồ nhìn thấy một bức đồ án. Thời điểm con U Lâm Xà của anh chạy trốn, tôi cũng vừa vặn nhìn thấy qua bức đồ án này. Lúc đó tôi đã có thể khẳng định, anh chính là một kẻ giả mạo."
Tiết Lăng thở dài một hơi, nói: "Anh bạn nói ra điều này thì tôi còn nghe được. Nếu bị nhìn thấu do bức đồ án đó thì cũng không phải là lỗi của tôi."
Vương Triệt: "..."
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng ngẩng đầu nhìn về phía Vương Triệt kêu lên, tựa như nó đang hỏi: vị nhân loại này hình như có chút ngốc nghếch thì phải?
Đúng lúc này, Tiết Lăng chậm rãi đứng lên, nghiêm túc nhìn Vương Triệt nói: "Lúc đầu tôi định lấy thân phận quân sĩ, để hiến dâng anh bạn cho đại nghiệp của gia tộc tôi, nhưng thật không nghĩ tới tôi lại bị anh bạn nhìn ra từ sớm."
"Nếu đã như vậy, tôi cũng không giả bộ nữa mà sẽ lật bài! Tôi chính là một vị Thánh Đồ tên là Tiết Bá Thiên, là Khế Hồn Sư cấp 32!"
Vương Triệt: "..."
Lục Mao Trùng: "


o


"
Lục Mao Trùng liền giật nảy mình, sau đó nó lại ngẩng đầu nhìn Vương Triệt như đang hỏi: Ý anh ta là gì thế?
Vương Triệt nói với Lục Mao Trùng: "Anh ta đang cảm thấy anh ta rất lợi hại!”
Tiết Bá Thiên lạnh lùng hừ nói: “Hừ! Anh bạn, tôi rất thưởng thức dáng vẻ ung dung không vội của anh bạn từ nãy đến giờ đấy. Đây chính là tiềm chất của người có thể làm nên đại sự. Vậy tôi sẽ cho anh bạn một cơ hội để gia nhập vào tổ chức của chúng tôi! Anh bạn cảm thấy thế nào?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Chỉ cần anh đáp ứng tôi một cái điều kiện là được."
Tiết Bá Thiên liền sững sờ, bởi vì anh ta chỉ thuận miệng nói nhưng Vương Triệt lại lập tức đồng ý.
Hiện tại ý chí của đám thiếu niên nhân loại, vậy mà lại không kiên định như thế?
Thằng nhóc này là hạng người không tốt thật ư?
Tiết Bá Thiên nói: "Điều kiện gì? Nói tôi nghe thử một chút!"
Vương Triệt nói: "Chuẩn bị cho tôi một con hồn sủng ấu sinh có thể bồi dưỡng đến trăm vạn năm tu vi hồn lực, như vậy tôi liền suy nghĩ một chút để gia nhập vào tổ chức của các anh."
“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận