Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 146: Nhận Lấy Truyền Thừa

Vương Triệt hạ giọng cảm thán: "Số lượng tử vong quá nhiều, văn minh bị đứt gãy, Hồn thú cũng diệt tuyệt, điều này mang ý nghĩa rất nhiều Hồn kỹ đặc hữu cũng đã diệt tuyệt theo. Mặc dù hiện tại có rất nhiều chủng loại Hồn kỹ mới được khai phát ra, nhưng Hồn kỹ truyền thừa đến Hồn thú thời hiện đại vẫn là rất ít, thậm chí ngay cả nghiên cứu khoa học cũng không tìm ra phương hướng. Chỉ ngẫu nhiên có thể nghe được tại các chiến khu, như trong một địa khu nào đó đã đào ra được một bộ hài cốt của Hồn thú thời cổ đại, từ đó các nhà khoa học sẽ dùng cái này để nghiên cứu ra danh sách Hồn kỹ trong gen của bọn chúng, và thường thường đều cần rất nhiều năm."
"Thật không nghĩ tới, nội bộ cái Đạo Hồn Khí này lại ẩn chứa không ít bức đồ giám giới thiệu kỹ càng về những Hồn thú thời cổ đại."
"Vả lại, chúng còn không phải là loại đồ giám phổ thông. Đây là cấu trúc không gian tạo thành từ tinh thần lực, những hư ảnh Hồn thú kia đều là do tinh thần lực khắc hoa mà thành. Đồng thời, tựa như chúng còn ẩn chứa vết tích của ý chí rất đặc thù, cần có năng lượng sinh mệnh thật cường đại mới có thể kích hoạt ra."
"Bốn cây cột sáng có năng lượng bàng bạc kia cũng chỉ miễn cưỡng mở ra bức đồ giám của những Hồn thú cổ đại này."
"Nếu muốn thắp sáng những hư ảnh Hồn thú kia để chúng hiện ra tin tức thật chi tiết, chỉ sợ còn cần thêm loại điều kiện đặc thù."
"Chẳng lẽ những hư ảnh Hồn thú này đều là dấu vết tự mình lưu lại, của những con Hồn thú đã từng tồn tại kia chăng?"
Vương Triệt tựa như quay về thời điểm lúc ấy.
Khi trận đại chiến sắp sửa nổ ra, vô số Hồn thú đã dự cảm được sự tử vong và diệt tuyệt của mình.
Cuối cùng bọn chúng đã liên hợp với nhân loại, để tự mình lưu lại dấu vết và tin tức của bọn mình ngay bên trong cái Đạo Hồn Khí này, nhằm nhắc nhở cho con cháu biết rằng, không nên quên đi sự tồn tại của bọn chúng.
Nhất là với những loại Hồn kỹ truyền thừa đặc hữu kia.
Những Hồn kỹ truyền thừa này đều là thứ mà bọn chúng vẫn lấy làm kiêu ngạo, vậy làm sao bọn chúng có thể để cho nó bị thất truyền được!
Vô luận là Hồn kỹ phổ thông hay là Hồn kỹ hạch tâm, hoặc kể cả là các loại Hồn kỹ vương giả, cũng đều không có sự đặc biệt như Hồn kỹ truyền thừa.
Bởi vì Hồn kỹ truyền thừa đều là tuyệt học chỉ thuộc về bọn chúng!
Vương Triệt nhẹ nhàng lắc đầu.
Những Hồn thú thời cổ đại kia vô cùng cường đại, nếu muốn kích hoạt đám hư ảnh Hồn thú này để biết được thông tin và Hồn kỹ truyền thừa của bọn chúng, thì đây cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Vả lại Vương Triệt biết rõ, rất nhiều Hồn kỹ truyền thừa có điều kiện học tập cực kỳ khó khăn.
Không giống như là Hồn kỹ hạch tâm, vì chỉ cố gắng một chút thì vẫn có thể học được.
Nhưng về phần Hồn kỹ truyền thừa, nó không chỉ có sự cố định về Hồn thú sẽ truyền thừa, mà ngay cả con đường học tập cũng đều không có.
Mà yêu cầu học tập cũng cực kỳ cao, muốn học được cũng sẽ vô cùng khó.
Đại bộ phận Hồn thú đều phải có vạn năm tu vi hồn lực trở lên mới có thể đi thử.
Lấy kiến thức của Vương Triệt, anh cảm thấy những Hồn kỹ truyền thừa nào cũng có chỗ độc đáo của nó.
Nhưng Vương Triệt lại cảm thấy hứng thú hơn đối với tin tức của mấy loại Hồn thú khác.
Chỉ tiếc là, mấy hư ảnh Hồn thú khác cũng quá ảm đạm không ánh sáng, hết thảy đều là dấu chấm hỏi, nên anh không cách nào biết được tin tức của chúng.
Nghĩ đến chỗ này, Vương Triệt đang muốn rời đi.
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy Lục Mao Trùng có chút hưng phấn mà xông về phía hư ảnh của con Thiên Mẫu Địa Trùng.
Nó giống như là một luồng ánh sáng màu xanh lá lao vọt tới.
Hình như nó đã gặp phải sự hấp dẫn trời sinh.
Trong chốc lát, tâm thần của Vương Triệt nhận lấy chấn động bởi vì sinh mệnh hồn ước.
Lúc này anh có thể cảm nhận được rất rõ ràng, sau khi Lục Mao Trùng xông vào hư ảnh của con Thiên Mẫu Địa Trùng, nó giống như đang tiến vào một loại trạng thái huyền bí.
"Đây là truyền thừa tu luyện."
Vương Triệt không có ngăn cản Lục Mao Trùng.
Bởi vì hư ảnh của con Thiên Mẫu Địa Trùng đã được thắp sáng, nên trong đó sẽ ẩn chứa truyền thừa do Thiên Mẫu Địa Trùng lưu lại.
Nếu Lục Mao Trùng tiếp xúc, vậy nhất định nó sẽ có thể phát sinh sự biến hóa đặc thù nào đó.
Thiên Mẫu Địa Trùng là một loại hồn sủng diệt tuyệt, nên tuyệt học Hồn kỹ của nó bị thất truyền cũng không ít.
Nếu như Lục Mao Trùng có thể may mắn học được một loại Hồn kỹ trong đó, hoặc là nhờ vào đó để tu luyện một phen, như vậy liền rất không tệ.
Sau khi Lục Mao Trùng tiến vào một loại trạng thái đặc biệt, lúc này tốc độ tu luyện của nó lập tức tăng nhanh, phảng phất như đang nhận lấy truyền thừa, và cũng giống như đang đốn ngộ tu luyện.
Tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng nhảy vọt, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được để từ hai trăm ba mươi năm đạt tới ba trăm ba mươi năm!
Lục Mao Trùng đã trực tiếp tăng lên một trăm năm tu vi hồn lực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận