Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 179: Hồn Kỹ Roi Lửa Và Dây Leo

Cửa ải cuối cùng này ngược lại là rất đáng chú ý.
Hết thảy có ba loại đồ vật, theo thứ tự là lò nướng, thùng nước và tủ lạnh.
Mỹ Tuyết cười nói: "Tại cửa ải cuối cùng này, tôi cần hồn sủng của các vị sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ để theo thứ tự phun sợi tơ vào ba thứ này trong thời gian nhất định. Nếu sau khi lấy sợi tơ ra mà còn có thể sử dụng được, vậy coi như là đã hợp cách."
"Những hồn sủng do chính công ty chúng tôi bồi dưỡng, sợi tơ mà chúng phun ra chỉ có thể kiên trì mười giây, cho nên chúng không đạt tiêu chuẩn. Chúng tôi có yêu cầu đối với hồn sủng của các vị là kiên trì ba mươi giây trở lên. Mục đích rất đơn giản, chính là để kiểm tra hoạt tính của sợi tơ."
Nghe nói như thế, ngoại trừ Vương Triệt ra, cả ba tuyển thủ còn lại đều cảm thấy ngoài ý muốn mà lập tức đưa mắt nhìn nhau.
Cuối cùng bọn họ đã hiểu rõ, vì sao cuộc thi này đã cử hành tới mấy lần, nhưng vẫn không một ai có thể thành công.
Đừng nói là cả ba thứ này, mà chỉ cần cái lò nướng và cái tủ lạnh kia thôi, đối với hồn sủng hiện tại của bọn họ mà nói, nếu làm cho sợi tơ nóng lên rồi tiếp tục làm lạnh, vậy sau khi lấy sợi tơ ra thì khẳng định không thể dùng được.
Đoán chừng vừa kéo một cái thì sợi tơ liền đứt...
Vậy nó còn có hoạt tính gì nữa?
Mỹ Tuyết thấy ba vị tuyển thủ còn lại đều đã muốn bỏ cuộc giữa đường, ngay cả nếm thử cũng chẳng muốn.
Chuyện này đại khái đã nằm trong dự liệu, nên cô cũng không cảm thấy thất vọng.
Mỹ Tuyết đưa ánh mắt đặt trên người Vương Triệt, ôn hòa cười nói: "Bạn học, còn anh thì sao? Còn có dũng khí đi thử một chút không?"
Vương Triệt chưa có trả lời Mỹ Tuyết thì Lục Mao Trùng bỗng nhiên kêu lên: "Ti ngô ti ngô!"
Những người còn lại đều không hiểu ý của nó.
Còn Mỹ Tuyết thì lại kinh ngạc hỏi: "Ồ! Con Lục Mao Trùng của anh hình như cực kỳ dũng cảm. Nó nói là nó muốn thử một chút đúng không?"
Vương Triệt thản nhiên nói: "Không phải! Nó nói là nó đang đói bụng!"
"..."
Mỹ Tuyết lập tức gọi một nữ nhân viên bên cạnh đi lấy tới một đống lá cây phẩm chất cao.
Tại công ty bọn họ, có rất nhiều đồ ăn dành cho hồn sủng hệ Côn Trùng.
Sau một bữa tiệc lá cây, Lục Mao Trùng cảm thấy rất không tệ.
Đám lá cây trong nhà cũng ăn thật ngon.
Nhưng lâu lâu đi ăn một chút lá cây bên ngoài cũng khá là thơm ngọt.
Vương Triệt hỏi: "Ăn no rồi chứ?"
Lục Mao Trùng gật đầu rồi ợ một cái.
Nó mơ hồ nhận ra Khế Hồn Sư của nó mang nó tới đây, để thi đua cùng với nhiều đồng loại như vậy, tựa như anh ấy đang có mục đích nào đó.
Vương Triệt nói:
"Tốt! Nếu mi đã ăn no rồi thì liền bắt đầu thôi!"
"Tiếp theo là cửa ải thi đua cuối cùng, nếu mi có thể thông qua, vậy về sau ta sẽ mua cho mi loại lá cây còn thơm ngon hơn nữa."
Nghe vậy, hai mắt Lục Mao Trùng liền sáng rực lên.
Lá cây có rất nhiều chủng loại, nên sẽ có loại lá chuyên môn điều chế ra các loại đồ ăn vặt cho hồn sủng hệ Côn Trùng.
Đương nhiên, tác dụng sẽ không tốt bằng đồ ăn vặt do Vương Triệt chế biến.
Nhưng về mặt hương vị, chúng tuyệt đối là nhất đẳng.
Bất luận tại thế giới nào cũng đều không thể thiếu thức ăn.
Bởi vì việc ăn uống chính là một trong những dục vọng nguyên thủy nhất của mọi loài sinh vật.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng nhẹ nhàng kêu lên hai tiếng.
Nó nói ý kiến này rất tốt!
Vương Triệt nói: "Không có gì!"
Dù sao đến lúc đó, anh cũng sẽ dùng chính số tiền mà anh kiếm được.
Ừm, Lục Mao Trùng hiện tại còn không có khái niệm gì về tiền.
Cho nên tiền của nó chính là tiền của Vương Triệt.
Còn tiền của Vương Triệt, đương nhiên vẫn là tiền của Vương Triệt rồi!
Lục Mao Trùng đang cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết.
Vương Triệt sờ lên đường vân màu xanh nhạt trên thân Lục Mao Trùng, thầm nói:
“Hoạt tính tức là năng lượng sinh mệnh! Nếu sau khi sợi tơ được phun ra, và để cho sợi tơ trải qua các loại hoàn cảnh ăn mòn, như vậy hiệu năng của sợi tơ sẽ giảm mạnh. Rất nhiều năng lực của sợi tơ đều sẽ hạ xuống trên diện rộng, và cuối cùng sẽ biến thành sợi tơ phổ thông.”
“Cho nên đợi lát nữa, thời điểm mi sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ, mi hãy nếm thử vận chuyển năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc trong cơ thể. Vậy hẳn là mi có thể tăng cường hoạt tính của sợi tơ.”
Sợi tơ có hoạt tính càng mạnh, thì càng có thể tạo thành tính khống chế đối với đối thủ.
Cho dù đối thủ có cào xé đốt phá thế nào đi nữa, thì sợi tơ cũng sẽ không dễ dàng bị hư hao.
Coi như sợi tơ có bị hư hao một bộ phận, nhưng nó vẫn như cũ có thể bảo trì trạng thái khống chế.
Vương Triệt suy tư trong lòng:
‘Nếu ta dựa vào tổ hợp năng lượng sinh mệnh của hệ Côn Trùng và hệ Thảo Mộc để thi triển ra Hồn kỹ, vậy Hồn kỹ Dây Leo của hệ Thảo Mộc là thích hợp nhất!”
“Hồn kỹ Dây Leo cũng thuộc về Hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc. Chỉ có hồn sủng song hệ gồm hệ Côn Trùng và hệ Thảo Mộc mới có thể học được. Nó tương tự với Hồn kỹ Roi Lửa kia, nhưng nó lại có tính chất phức tạp hơn nhiều. Bởi vì hồn sủng cần nắm vững khống chế đối với hai loại năng lượng sinh mệnh này, nên để học được là chuyện cực kỳ khó khăn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận