Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 193: Kiểm Tra Độ Thân Mật

Sau khi Vương Triệt điền xong quyển câu hỏi, anh liền đạt max điểm.
Bởi vì Vương Triệt hiểu rất rõ về Lục Mao Trùng.
Do anh đã bồi dưỡng nó từ khi nó mới ra đời cho đến bây giờ.
Ngay cả sở thích của nó là gì thì anh cũng là người tạo ra cho nó mà.
Vị đội trưởng đội nghiên cứu hài lòng gật đầu, nói: "Tốt lắm! Anh vô cùng hiểu về Lục Mao Trùng của mình! Nếu như trong quá trình bồi dưỡng anh không hề đặt tình cảm vào, vậy anh sẽ không thể hiểu nhiều đến thế. Tiếp theo chính là nhìn xem tình cảm của Lục Mao Trung đối với anh như thế nào!"
"Đầu tiên, bạn học Vương, anh cần tiến vào bên trong cái vòng tròn trên đài."
"Bốn phía của vòng tròn sẽ thổi ra từng ngọn lửa có nhiệt độ tương đối cao, nhưng anh lại không thể bước ra khỏi vòng tròn."
"Việc mà Lục Mao Trùng phải làm chính là nó có tới cứu anh hay không ?"
"Tình cảm của nó đối với anh sẽ được quyết định từ sự do dự hay sự dứt khoát khi tiến vào. Thời gian cứu anh càng ngắn thì đã nói rõ, tình cảm giữa Lục Mao Trùng và anh liền sẽ càng sâu đậm."
"Nếu trong vòng mười giây mà nó tiến vào vòng tròn, chứng tỏ tình cảm của anh và Lục Mao Trùng phi thường tốt."
Vương Triệt cảm thấy cuộc kiểm tra này rất thú vị.
Đa phần tất cả côn trùng đều sợ lửa.
Để cho các Khế Hồn Sư lâm vào khốn cảnh, sau đó để cho hồn sủng của họ đến cứu họ, nhằm kiểm tra xem hồn sủng của họ có muốn cứu Khế Hồn Sư của nó hay không, dù biết nó sẽ bị thương.
Đây chính là điểm mấu chốt.
Sự huyền diệu của sinh mệnh hồn ước liền nằm ở điểm này.
Tình cảm giữa hồn sủng và Khế Hồn Sư càng sâu đậm, thì sinh mệnh hồn ước giữa hai bên sẽ càng bền chặt, và sẽ phát sinh một chút biến hóa mà khóa học không giải thích được.
Nhưng loại kiểm tra này quả là rất khó.
Vị đội trưởng đội nghiên cứu nói: "Cho đến bây giờ, trong cuộc kiểm tra về độ thân mật dành cho các học sinh, chưa có một con sủng nào đạt tiêu chuẩn. Các học sinh đều cho rằng mình và hồn sủng đều đã rất thân mật, nhưng đó chỉ là sự biểu hiện do cả hai chung sống cùng nhau. Nếu không trải qua khoảng thời gian gặp trắc trở cùng nhau, vậy thì độ thân mật giữa Khế Hồn Sư và hồn sủng của mình liền sẽ vĩnh viễn không cách nào chân chính thể hiện ra được."
"Cho nên chúng tôi mới mô phỏng ra loại hoàn cảnh này, để kiểm tra sự khác biệt của độ thân mật giữa Khế Hồn Sư và hồn sủng."
"Đương nhiên đây chỉ là hoàn cảnh mô phỏng, so với tình huống thực tế sẽ có sự chênh lệch."
"Nếu ngay cả hoàn cảnh mô phỏng mà đều không làm được, vậy liền không cần nói tới tình huống thực tế nữa."
Loại kiểm tra này có đạo lý nhất định nên Vương Triệt cũng không có bác bỏ.
Vương Triệt mặc lên một bộ quần áo bảo hộ, đi vào giữa vòng tròn trên đài cao. Rất nhanh sau đó, những ngọn lửa chung quanh anh bắt đầu được phun lên.
Sẽ có phạm vi cháy nhất định.
Đối với Vương Triệt mà nói, những ngọn lửa này không thể gây hại đến anh.
Nếu như từ bên ngoài nhìn vào, ai cũng đều cảm thấy rất nguy hiểm.
Vị đội trưởng đội nghiên cứu nhắc nhở: "Bắt đầu tính thời gian, anh có thể cổ vũ Lục Mao Trùng tiến đến cứu mình. Cái này cũng sẽ cho biết tình cảm của đôi bên có tăng thêm hay không!"
Anh ta vừa dứt lời, một vị nhân viên nghiên cứu bên cạnh liền đi tới nói: "Bắt đầu tính thời gian."
Lục Mao Trung đang đứng tại chỗ quan sát, nhưng nó chưa có ý tiến vào.
Bởi vì nó vẫn còn có chút sợ lửa.
Mặc dù Lục Mao Trung đã hấp thu năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa, và thân thể nó bị một ngọn lửa thiêu đốt khi nó sử dụng Hồn kỹ Liệt Diễm Trùng Kích.
Nhưng nhờ phía trên làn da của nó có bám vào một tầng hồn lực, cho nên mới có thể ngăn cản hỏa diễm thiêu đốt.
Vì vậy nó cũng chưa tiếp xúc với ngọn lửa trên người nó.
Nếu không có một tầng hồn lực ngăn cản, một khi Lục Mao Trung thi triển ra chiêu thức này, địch thủ không kịp thua thì nó cũng đã thua do bị thiêu đốt trước rồi.
Vương Triệt: "..."
Rất nhiều nhân viên nghiên cứu nhìn xem với vẻ mặt rất hứng thú.
Đối với Khế Hồn Sư và học sinh, đây chính là bài kiểm tra hạng nhất.
Bởi vì hồn sủng của bọn họ đều chưa từng trải qua nhiều khó khăn, nên đều sinh ra độ thân mật rất thấp, nên tình cảm của chúng với Khế Hồn Sư của mình cũng không sâu đậm lắm.
Cho nên, có thể không chạy đến là kết quả tốt nhất rồi, chứ đừng nói tới chuyện hồn sủng có thể trong vòng mười giây mà tiến vào bên trong.
Chuyện này cũng không thể trách hồn sủng được.
Vì hiện tại linh trí của bọn chúng còn chưa cao, với lại bọn chúng chưa có trải qua sóng to gió lớn cùng với Khế Hồn sư.
Nên khi bọn chúng đối mặt với sự sợ hãi trời sinh, bọn chúng sẽ không thể hy sinh bản thân để đi cứu Khế Hồn Sư của mình.
Bình thường, chỉ cần hồn sủng không lui lại là độ thân mật đã không phải số không.
Đội trưởng đội nghiên cứu gật đầu, nói: "Đã ba giây rồi mà Lục Mao Trùng vẫn không lui lại, đây coi như đã rất không tệ. Đối với bài kiểm tra này, liền xem như Vương Triệt thì cũng chỉ có thể làm đến trình độ này."
Đối với cái kết quả này thì đội trưởng đội nghiên cứu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc này Lục Mao Trùng vẫn tiếp tục quan sát.
Nó có chút do dự khi nhìn về phía Vương Triệt.
Nó cảm thấy có một chút uy hiếp khi nhìn thấy ngọn lửa cháy rực kia.
Vương Triệt: "..."
Khá lắm! Ta thật uổng công khi nuôi mi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận