Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 207: Bạn Đồng Hành

Theo suy tính của Vương Triệt, khi Từ Lực Kiếm có Thiên Lôi Kiếm Thế, khí thế phóng ra lúc nó công kích cũng đã đủ để chấn nhiếp đối thủ.
Và lúc nó công kích sẽ bổ sung thêm lực lượng Thiên Lôi.
Còn về vấn đề học tập Hồn kỹ sẽ có biến hóa như thế nào, vậy phải để sau này Từ Lực Kiếm học tập thì mới biết được.
Vương Triệt nhắm mắt lại cảm thụ, mặc dù mưa to gió lớn nhưng sáu cây cột thu lôi thon dài cắm trên mặt đất vẫn trông rất kiên cố, không di động mảy may!
Ầm ầm!
Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng sấm vang dội truyền đến.
Thiên Lôi đến rồi!
Trên bầu trời, một luồng thiểm điện màu tím bắt đầu lấp lóe.
Trên đỉnh ngọn núi, dưới cơn mưa giông mờ mịt, Thiên Lôi tựa như từng con Cự Long màu tím lấp lóe bên trong đám mây đen.
Vương Triệt lập tức đọc niệm khẩu quyết trong lòng, lẫn nhau cảm ứng cùng với Từ Lực Kiếm.
Trong chốc lát, năng lượng cơ giới trong cơ thể Từ Lực Kiếm nhanh chóng vận chuyển, quanh thân nó tản ra từng luồng tia lửa điện màu đỏ.
Từ trường xung quanh thân nó cũng nhanh chóng phát sinh thay đổi.
Sau một lát, chỉ thấy một luồng Thiên Lôi màu tím nhạt trên bầu trời bỗng nhiên bổ xuống!
Chuẩn xác không sai mà rơi thẳng vào một cây cột thu lôi.
Lực lượng Thiên Lôi kinh khủng thuận theo cột thu lôi, nhanh chóng lan tràn đến trên thân Từ Lực Kiếm.
"Tư tư... !"
Thoáng chốc, ánh sáng trên thân Từ Lực Kiếm đã bừng sáng, trên người nó xen lẫn từng tia lôi điện màu đỏ và Thiên Lôi màu tím nhạt.
Cùng lúc đó, trên người Vương Triệt cũng bò đầy từng tia Thiên Lôi màu tím nhạt.
Đứng tại vị trí của Lục Mao Trùng, thậm chí có thể nhìn xuyên thấu qua thân thể của Vương Triệt, để nhìn thấy toàn bộ xương cốt của anh.
Lục Mao Trùng thấy cảnh này liền bị dọa đến giật mình một cái.
Mặc dù lấy tu vi hiện tại của nó cũng không sợ loại Thiên Lôi này.
Nhưng uy thế do loại Thiên Lôi này mang tới đã đủ để chấn nhiếp rất nhiều sinh linh.
Vào lúc này, Thiên Lôi cường đại đã lan tràn khắp toàn thân Vương Triệt, mỗi một tấc trên thân thể anh phảng phất như đang chịu đựng lấy sự kích thích mãnh liệt.
Giống như anh đang bị xé ra từng mảnh.
Nhưng trên mặt Vương Triệt lại nở một nụ cười, nói: "Không tệ!"
Loại Thiên Lôi này so với thiên kiếp lúc ấy của Vương Triệt, đương nhiên là một sợi lông cũng không sánh nổi.
Nhưng hiện tại Vương Triệt cũng không mạnh, nên tất nhiên anh vẫn cảm thấy đau đớn. Nhưng lấy ý chí và tinh thần lực lúc này của anh, đương nhiên anh sẽ không mất đi ý thức.
Tuy nhiên, loại đau đớn này không phải người thường có thể chịu được.
Vương Triệt nói: "Mới chỉ là luồng Thiên Lôi thứ nhất mà thôi, quá trình tu luyện chỉ mới bắt đầu."
Vương Triệt quan sát Từ Lực Kiếm, anh có thể cảm giác được nó lúc này đang cực kỳ sinh động, hình như nó không cảm thấy bất luận sự đau đớn nào.
Hiển nhiên, một luồng Thiên Lôi là không đủ để Từ Lực Kiếm đạt tới cực hạn chịu đựng.
Cũng không lâu lắm, lại có một luồng Thiên Lôi khác đánh xuống, mà nó lại hoàn toàn vô thanh vô tức. Vì tốc độ ánh sáng nhanh hơn tốc độ âm thanh quá nhiều.
Sau một hồi Thiên Lôi đánh trên cột thu lôi, mới phát ra tiếng vang thật lớn.
Luồng Thiên Lôi thứ hai đánh xuống, sự đau đớn liền gia tăng gấp bội, làm cho Từ Lực Kiếm liên tục phát ra âm thanh tư tư.
Hiển nhiên, bây giờ đã có chút vượt qua sức chịu đựng của nó.
Vì Thiên Lôi cũng không phải trò đùa, dù là loại Thiên Lôi cấp thấp không tính quá mạnh này.
Ý thức của Vương Triệt vẫn còn rất thanh tỉnh, anh duỗi ra đầu ngón tay chỉ vào Từ Lực Kiếm và khích lệ nó: "Cố gắng chịu đựng đi!"
Rốt cuộc Từ Lực Kiếm cũng chỉ là một đứa bé, so với Lục Mao Trùng còn nhỏ hơn.
Từ Lực Kiếm khẽ đung đưa thân thể, đưa mũi kiếm đụng vào đầu ngón tay Vương Triệt, tựa như cả hai có thể tiến hành một loại giao tiếp kì lạ nào đó.
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh cần kiếm chủ và kiếm khí có sự cảm ứng cường đại.
Nếu chỉ dựa vào kiếm khí mà muốn tu luyện thành công kiếm pháp này là chuyện rất không có khả năng.
Một luồng, hai luồng, ba luồng...
Một luồng rồi lại một luồng Thiên Lôi đang không ngừng đánh xuống.
Thân thể Vương Triệt đã bắt đầu run rẩy, anh đã sắp ngã xuống mặt đất.
Nhưng Vương Triệt vẫn còn cố chịu đựng.
Vì nếu như anh như ngã xuống, nhất định Từ Lực Kiếm cũng sẽ ngã xuống.
Thân thể của Vương Triệt mạnh hơn xa so với người bình thường.
Sinh mệnh hồn ước giữa anh và Lục Mao Trùng đã tăng lên tiêu chuẩn rất cao, nếu không căn cứ nghiên cứu hồn sủng cũng sẽ không cho ra phẩm cấp cao như vậy.
Vì vậy tố chất thân thể của Vương Triệt bây giờ rất mạnh.
Cho đến luồng Thiên Lôi thứ sáu, thân thể Vương Triệt đã gánh chịu không được nữa.
Nhưng ý thức của anh vẫn như cũ rất thanh tỉnh, ý chí của anh không có chút nào yếu bớt.
Từ Lực Kiếm lúc này hình như đang đạt đến một loại trạng thái cực hạn nào đó.
Năng lượng cơ giới trong cơ thể nó phảng phất như đã đạt đến đỉnh điểm, sinh động vô cùng. Lực lượng thiên lôi kinh khủng đang càn quét toàn thân nó.
Tại bên trong quá trình tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh, mỗi khi tiếp nhận một luồng Thiên Lôi, các phương diện của Từ Lực Kiếm đều sẽ gia tăng cường độ nhất định.
Rốt cuộc, tại luồng Thiên Lôi thứ bảy rơi xuống, Từ Lực Kiếm bỗng phát ra một tiếng kêu dài, dường như nó đã hoàn toàn không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận