Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 295: Lãng Quên Mục Đích (23/30)

Trong nháy mắt, trên làn da của Lục Mao Trùng bắt đầu xuất hiện những lớp băng mỏng, lít nha lít nhít vụn băng bắt đầu bao trùm, sau đó nó chậm rãi biến thành khối băng!
Đồng thời, hàn lưu va chạm càng thêm mãnh liệt khi Băng Giá Thú lao nhanh tới!
Trong lúc nhất thời mọi người bắt đầu hô lên!
Chiêu này thật mạnh!
Vương Triệt gật đầu, nói:
"Đúng là rất mạnh! Ở trong giai đoạn này, uy lực của chiêu này có thể đứng hàng đầu. Bản thân Hồn kỹ hệ Hàn Băng rất khó học. Thực lực của vị đối thủ này rất mạnh."
Cuối cùng, sau năm ngày anh cũng đã gặp một người khó chơi.
Đương nhiên, không phải người khó chơi nào không muốn khống chế điểm số.
Vì nếu không có thực lực thì ai dám khống chế điểm số?
Bởi nếu không cẩn thận thì sẽ bị đào thải.
Vương Triệt cảm giác, đây là đối thủ mạnh nhất mà anh gặp ở trong vòng thứ nhất.
Nhưng mà...
Băng Giá Thú kịch liệt va chạm, trong khoảnh khắc nó đụng Lục Mao Trùng đã hóa thành băng điêu bay ra ngoài.
Trong lúc bị đụng, xuất hiện lực lượng khổng lồ khiến băng điêu trên người Lục Mao Trùng bắt đầu vỡ vụn.
Lục Mao Trùng giống như một đường vòng cung rơi xuống mặt sàn thi đấu.
Lạch cạch.
Đám người hít sâu một hơi.
Băng Giá Thú liên tục ra ba chiêu vô cùng mạnh mẽ, uy lực rất lớn, nếu đổi lại là hồn sủng khác thì chắc chắn không có khả năng đứng lên.
Nhưng, một lát sau.
Lục Mao Trùng chậm rãi đứng đi lên!
Trong lòng Ngô Tiêu hô lên một tiếng: Thật mạnh, thật mạnh! Nó có thể đứng lên sao?
Đừng nói đến Lục Mao Trùng, đổi lại là một hồn sủng có tu vi hồn lực 600 năm.
Chỉ cần không phải là hồn sủng khắc chế hệ Hàn Băng, nếu như ăn phải Hồn kỹ này của Băng Giá Thú thì sẽ khó mà đứng lên!
Khoan đã, đây chỉ là một con Lục Mao Trùng ư?
"Con Lục Mao Trùng này quá mạnh!"
Trong mắt Ngô Tiêu phát ra ánh sáng, hình như cô có chút hưng phấn.
Trên khán đài phía xa xa.
Chu Ngôn nhỏ giọng nói với Trần Hách, nói:
"Tại sao tôi cảm thấy bóng dáng của mình lúc tranh tài xuất hiện từ trên người cô gái này nhỉ? Chắc chắn đại thần đang muốn khống chế điểm số, nếu không trận vừa rồi anh ấy sẽ không thua… Mà hình như cô em gái nãy cũng muốn khống chế điểm số… Và tựa như cô ta đã rơi vào bẫy của đại thần rồi…"
"..."
Trần Hách nói: "Không phải cảm giác đâu, đúng là như vậy! Dường như tôi đã trông thấy cảnh tượng tiếp theo..."
Hai người bọn họ là tinh anh trong trường học, sau khi trải qua trận đấu trước, cả hai có thể trực tiếp cảm nhận vô cùng thấu triệt những kinh nghiệm trong đó."
Không chỉ có bọn họ, mà những đối thủ đã trải qua trận chiến với Vương Triệt đều nghĩ như vậy.
Quả nhiên.
Hình ảnh sau đó tác động lên thị giác cực mạnh!
Lục Mao Trùng một lần lại một lần đứng lên.
Băng Giá Thú gầm rú trong gió lạnh, càng ngày càng hưng phấn.
Dường như là nó đang rất tức giận.
Ngô Tiêu cũng cảm thấy tức giận.
Lục Mao Trùng này quá ương ngạnh!
Mỗi một lần bị Băng Giá Thú đánh bại đều có thể tiếp tục đứng lên, giống như không biết mệt mỏi.
Thanh máu dày đến một cách kì lạ!
Năm ngày trước đây, Băng Giá Thú cũng chưa bao giờ giống như hôm nay, tất cả Hồn kỹ đều được phóng ra sạch sẽ, một chiêu lại một chiêu!
Cũng là vì muốn đánh bại con Lục Mao Trùng này.
Khán giả tại hiện trường đều kinh hô từng đợt không ngừng.
Bởi vì cảnh tượng này rất quen thuộc, giống như trước đây.
Khác biệt chính là, con Băng Giá Thú này cũng ương ngạnh khác thường, hồn lực trong cơ thể vô cùng tràn đầy, năng lượng sinh mệnh hệ Hàn Băng cường đại không có gì sánh kịp.
Một mực chiến đấu đến thời khắc cuối cùng!
Rốt cuộc, bốn chân Băng Giá Thú đã run rẩy, nó há miệng, dường như còn muốn phóng ra một chiêu Hồn kỹ.
Nhưng thứ phun ra lại là một luồng hơi thở.
Giống như nó đã hoàn toàn bị móc rỗng.
Nó đã đánh đến kiệt sức.
Lục Mao Trùng ở đối diện cũng đã tiếp nhận vô số tổn thương, lúc này nó cũng đang run rẩy.
Ban đầu là Lục Mao Trùng, trực tiếp biến thành sâu róm đóng băng, làn da toàn thân bị đông cứng đến phát tím.
“Thời khắc kích động lòng người đã đến rồi! Hiện tại đã đến thời khắc quan trọng nhất của hai con hồn sủng!"
"Ai có thể kiên trì đến cuối cùng?"
"Hãy rửa mắt mong chờ!"
Bình luận viên cũng cảm thấy đuối sức.
Lúc này tinh thần Ngô Tiêu ở phía xa cũng vô cùng phấn khởi, cô nhìn chằm chằm vào sân đấu.
Đánh đến bây giờ nên cô đã sớm quên đi dự tính ban đầu...
Thực đáng giận!
Lúc này, Băng Giá Thú tựa như có chút không kiên trì nổi.
Nó thực sự không còn sức lực.
Thật ra con Lục Mao Trùng kia cũng không đánh nó.
Nhưng phóng ra Hồn kỹ quá tiêu hao hồn lực và tinh thần, mà Hồn kỹ hệ thuộc tính còn tiêu hao rất nhiều năng lượng sinh mệnh hệ Hàn Băng.
Băng Giá Thú dần dần nằm xuống...
Đúng lúc này!
Một tiếng lạch cạch vang lên!
Lục Mao Trùng nhắm mắt lại, hét lên rồi ngã gục!
Toàn trường yên tĩnh mấy giây.
Trọng tài sững sờ một lát, nhìn Vương Triệt một chút rồi mới chậm rãi nói:
"Lục Mao Trùng nằm xuống trước, Băng Giá Thú chiến thắng!"
Toàn trường xôn xao một trận!
Chung quy Lục Mao Trùng kém một chút.
Một giây!
Liền ngã sớm một giây!
"Tôi… tôi thắng rồi sao?"
Ngô Tiêu mừng rỡ như điên, trong lòng trào ra một niềm vui sướng to lớn.
Loại vui sướng này là từ trước đến nay cô chưa từng có!
So với lúc cô thu được Băng Giá Thú lúc trước còn vui sướng hơn!
Hmm... chờ một chút, ngay từ đầu mình suy nghĩ cái gì nhỉ?
Hình như là...
Ừm, hình như là khống chế điểm số thì phải?
“…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận