Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 400: Võ Kỹ Chân Vũ Lôi Kình

Cả hai con hồn sủng cảm thấy, khi Vương Triệt đối mặt với sự công kích của Hắc Di Kim Cương, anh tỏ ra rất bình thản ung dung. Tuy mỗi một bước đi đều như đi trên mũi đao, nhưng một sợi lông hay cọng tóc của anh cũng không hề bị tổn hại.
Có thể nói là đẹp xuất sắc!
Hai con hồn sủng không biết vì sao Vương Triệt lại làm được như thế.
Hắc Di Kim Cương càng đánh càng giận, càng đánh càng táo bạo, nhưng nó lại không thể làm gì được Vương Triệt.
Tất cả Hồn kỹ của Hắc Di Kim Cương đều có mối liên hệ với sự chiến đấu, và đều là cận chiến.
Nhưng hết lần này tới lần khác nó cứ đánh không trúng.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, lôi thủ ấn màu tím trên người Hắc Di Kim Cương đã càng ngày càng nhiều.
Cho đến lúc Vương Triệt bất ngờ dừng lại rồi sau đó xoay lưng mà không thèm nhìn Hắc Di Kim Cương một chút nào.
Sau đó anh từng bước một hướng về phía Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt không tiếp tục công kích khiến cho Hắc Di Kim Cương hơi sững sờ, sau đó nó lập tức nổi giận mà vọt về phía Vương Triệt.
Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đồng thời hét to một tiếng: Chuyện gì đang xảy ra thế? Chúng ta còn chưa xem đã mắt mà sao anh đột nhiên ngừng lại rồi? Vậy mà anh còn đưa lưng ra cho người ta đánh nữa chứ?
Vương Triệt thầm nghĩ: ‘Quả nhiên hai tấm chiếu mới này còn chưa trải sự đời ! ’
Chỉ thấy Hắc Di Kim Cương giống như một cơn gió lốc công kích vào tấm lưng Vương Triệt.
Hai bàn tay nó nổi lên ánh sáng chói mắt ôm hết cả bàn tay của nó, tựa như muốn đập một phát cho Vương Triệt thành cái bánh thịt vậy.
Hai con hồn thú nhìn thấy cảnh này mà kinh hồn bạt vía.
Hai bàn tay kia giống như hai cái chùy, nếu đập vào người Vương Triệt thì chỉ có dẹp lép.
Nhưng chỉ nghe Vương Triệt nhẹ nhàng búng tay một cái.
Trong chốc lát, Hắc Di Kim Cương đột nhiên cứng đờ.
Khoảng cách từ hai bàn tay của Hắc Di Kim Cương đến chỗ đứng của Vương Triệt hiện tại còn không đến mười centimet.
Một giây sau…
Ầm ầm ầm!
Toàn thân Hắc Di Kim Cương phát nổ cực mạnh, chấn động rất lớn, cả người nó cũng vì bị phát nổ mà liên tiếp lui về phía sau.
Chín chín tám mươi mốt âm thanh phát nổ vang lên liên tiếp, sau đó Hắc Di Kim Cương ngã đùng một cái trên mặt đất, toàn thân run rẩy không thôi.
Lục Mao Trùng đã kinh hãi đến không thể khép miệng lại được.
Nó vốn cho rằng nó tại Khải Huyền Cup đã rất đẹp trai rồi.
Nhưng Lục Mao Trùng không ngờ nó vẫn còn kém xa lắc so với Kế Hồn Sư của nó!
Vương Triệt tiêu sái như đứng trong gió nhẹ mây bay mà phất phất tay nói: "Bọn mi đến giải quyết con Hắc Di Kim Cương đi, nó đã không còn nhiều sức chiến đấu nữa rồi !"
Vương Triệt đẹp trai đến mức làm cho hai mắt Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đều phát sáng lên.
Ngay sau đó, Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm lập tức vọt tới.
Đối với Hắc Di Kim Cương đang nằm giãy dụa trên mặt đất, sau một trận hỏa thiêu và sấm sét, cùng với các loại hồn kỹ ập đến thì trong nháy mắt liền xong đời. Sau đó hai con hồn sủng nhanh chóng chạy đến chỗ Vương Triệt.
Lúc này hai chân Vương Triệt có hơi mềm nhũn, nên anh vội vàng lấy ra rất nhiều dược phẩm khôi phục thể lực và hồn lực do chính anh luyện chế để sử dụng.
Sau mấy cái ừng ực thì Vương Triệt đã nuốt hết dược phẩm vào trong bụng.
Đợi đến khi Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm trở lại và trông thấy Vương Triệt vẫn mang thần sắc không thay đổi, tựa như chẳng có chuyện gì xảy ra, vẫn mang bộ dáng gió nhẹ mây bay như cũ. Thì…
"Ti ngô ti ngô "
Lục Mao Trùng kêu to lên.
Ý nó nói: tôi muốn học, tôi muốn học!
Vương Triệt lắc đầu nói: "Mi còn quá nhỏ yếu nên học không được. Chờ đến khi mi mạnh lên, ít nhất phải có 1000 năm tu vi hồn lực, và hoàn toàn nắm giữ hình thái Chân Mao Trùng thì ta mới dạy cho mi được !"
"Ti ngô?"
Lục Mao Trùng hưng phấn hỏi thăm: Thật sao?
Vương Triệt gật đầu đáp: "Đương nhiên!"
Lục Mao Trùng lập tức cảm thấy tràn trề hy vọng đối với tương lai của mình.
Nó ngỡ như đã nhìn thấy bản thân mình chỉ cần phẩy phẩy mấy cái đuôi thì đã có thể giải quyết được một con hồn thú hệ chiến đấu mạnh mẽ như kia dễ như trở bàn tay.
Mình sẽ đẹp trai đến cùng cực nha!
"Xì xì xì!"
Từ Lực Kiếm thì thật thà hơn nhiều, nó hỏi thẳng lúc nào mình có thể học.
Vương Triệt nói: "Chờ đến khi mi có thể lĩnh ngộ Thiên Lôi Kiếm Ý mạnh hơn thì ta sẽ dạy cho mi."
Vương Triệt muốn kích thích cho hai đứa nhóc này có động lực trở nên mạnh mẽ hơn.
Sau đó anh quay đầu lại nhìn vè phía con Hắc Di Kim Cương đã hoàn toàn cứng ngắc không còn nhúc nhích kia, rồi khẽ gật đầu nói: "Tạm được!"
Vừa rồi Vương Triệt đã sử dụng một loại võ kỹ không tính là quá lợi hại, tên là Chân Vũ Lôi Kình.
Từ khi Vương Triệt tu luyện đến nay, phần lớn thời gian anh đều dùng để bồi dưỡng Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
Tất nhiên bản thân anh cũng có tu luyện, nhưng đa số đều là đặt nền tảng, nên cũng chỉ tu luyện Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung và rèn luyện Bách Luyện Hồn Lực.
Dù vậy Vương Triệt vẫn biết rõ những thứ này chỉ là cơ sở.
Một hai sợi Bách Luyện Hồn Lực chỉ xem như là vừa cất bước mà thôi.
Sau khi anh có được mười sợi Bách Luyện Hồn lực thì cũng chỉ xem là có một chút xíu cơ sở.
Nhưng phải có cơ sở thì mới có thể làm được những chuyện tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận