Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 418: Nhận Truyền Thừa

Nếu như không có Võ Hồn của Vương Triệt, vậy Không Thần Long cũng sẽ không đồng ý.
Bởi vì Võ Hồn của Vương Triệt thực sự mang đến cho nó quá nhiều kinh ngạc.
Tại thời cổ đại, Không Thần Long đều chưa từng thấy qua loại Võ Hồn vừa đặc thù mà vừa mạnh như thế.
Vô luận là tòa cung điện hay là đạo thân ảnh kia đều rất mạnh.
Nhất là Võ Hồn hình người, Không Thần Long căn bản nhận không ra, vì đó hoàn toàn không phải là người của thế giới này.
Nhưng lại có thể cường đại như vậy!
Không Thần Long nói:
"Tuy nhiên, tôi cân nhắc thấy lúc này Thanh Thanh Trùng vẫn còn quá nhỏ yếu, nếu nó muốn hoàn toàn lĩnh ngộ lực lượng của tôi thì sẽ rất khó khăn."
"Nhất là về huyết mạch! Huyết mạch của Không Thần Long nhất tộc đối với một con Thanh Thanh Trùng mà nói là không thể thừa nhận."
"Mặc dù Thanh Thanh Trùng của cậu bồi dưỡng phi thường tốt, nhưng cũng không thể thừa nhận huyết mạch của long tộc! Nếu cưỡng ép truyền cho nó thì sẽ chỉ khiến nó không chịu nổi mà bạo thể xong đời!"
Điểm ấy xác thực là như thế!
Dù sao huyết mạch của Lục Mao Trùng vẫn chỉ là côn trùng.
Huyết mạch là do trời sinh, coi như muốn thay đổi thì cũng không có khả năng vượt qua khoảng cách to lớn như vậy được.
Muốn hấp thụ huyết mạch của Chân Long là chuyện không thể nào.
Vương Triệt cười nói:
"Tôi có biện pháp! Chúng tôi ở thời hiện đại đã nghiên cứu về sự tiến hóa sinh mệnh! Tôi có thể lợi dụng lực lượng Võ Hồn để cho Lục Mao Trùng từng bước một tiến hóa thành hình thái mới, từ đó để nó đột phá giới hạn sinh mệnh của bản thân! Như vậy huyết mạch của nó sẽ được tăng cường từng bước một! Cuối cùng Lục Mao Trùng sẽ chậm rãi lĩnh ngộ và kế thừa toàn bộ huyết mạch truyền thừa của mi!"
"Ông chỉ cần truyền thừa lực lượng của ông từng tầng từng tầng và phong ấn tại bên trong cơ thể Lục Mao Trùng là được. Tôi sẽ lấy lực lượng Võ Hồn để từng bước một kích hoạt lực lượng truyền thừa mà ông đã lưu lại trong cơ thể Lục Mao Trùng, và chậm rãi giải khai cho nó dần dần thích ứng."
"Rốt cuộc Lục Mao Trùng liền có thể hoàn toàn kế thừa và trưởng thành!"
Vương Triệt đề nghị như thế để cho Không Thần Long tỏa sáng hai mắt.
Quả là một biện pháp tốt!
Một ngụm ăn ngay sẽ thành một tên mập và bạo thể mà chết.
Từ từ ăn thì rất phù hợp với ý niệm tu luyện của Không Thần Long.
Chủ yếu nhất là nó đã cảm nhận được tính đặc thù từ Võ Hồn của Vương Triệt.
Lấy Võ Hồn để kích thích lực lượng truyền thừa của Không Thần Long.
Chuyện này tương đương với lực lượng truyền thừa của nó và Võ Hồn của nhân loại sẽ dung hợp lẫn nhau!
Đây là điều mà Không Thần Long muốn thấy và cũng là điều mà nó đang mong đợi.
Không Thần Long truyền âm: "Được, Tiểu Thanh Trùng, mi qua đây!"
Không Thần Long vừa nhìn về phía Lục Mao Trùng thì Lục Mao Trùng liền run người. Nó cảm giác mình có chút suy yếu nên hơi nghiêng đầu nhìn Không Thần Long một chút.
Cuối cùng nó vẫn đi tới.
Không Thần Long hài lòng gật đầu.
Nhưng đồ vật đến từ Không Thần Long thì Lục Mao Trùng rất xem thường.
Đột nhiên ở giữa trán Không Thần Long có chút lóe lên, tản mát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt rơi vào giữa trán Lục Mao Trùng.
Cuối cùng tại giữa trán Lục Mao Trùng hình thành một viên thủy tinh hình lăng trụ.
Có điểm giống với năng lượng hạch tâm của Siêu Nhân Điện Quang.
Đồng thời, Không Thần Long phun ra một giọt nước đen bạc, bên trong giọt nước hình như có loại năng lượng thần bí nào đó làm không gian chấn động.
"Là tinh huyết!"
Vương Triệt có chút trầm ngưng.
Viên thủy tinh hình lăng trụ kia là ký ức truyền thừa, còn giọt nước này chính là huyết mạch tinh huyết chân chính của Không Thần Long.
Giọt nước màu đen bạc và viên thủy tinh hình lăng trụ đều rơi vào bên giữa trán Lục Mao Trùng.
Chỉ một thoáng sau, viên thủy tinh hình lăng trụ giống như là bị kích hoạt mà có chút sáng lên.
Lục Mao Trùng dùng cái đuôi chạm vào giữa lông mày.
Sau đó nó nhìn trái nhìn phải.
Phát hiện mình giống như cũng không biến đổi gì!
Ngay sau đó, Lục Mao Trùng liền nhảy người lên.
Ừm, Khế Hồn Sư của mình đã nói, chỉ cần mình đánh bại con tiểu cự long kia thì mình sẽ có thể bay!
Lục Mao Trùng nhảy nhảy giữa không trung, nhắm mắt lại để hưởng thụ cảm giác bay lượn.
Nhưng mà…
Bịch! ! !
Nó lập tức rớt xuống đất!
Lục Mao Trùng dựng người dậy vọt tới trước mặt Vương Triệt kêu to ti ngô ti ngô.
“0 (> o
Anh gạt tôi! Rõ ràng tôi không thể bay!
“Ha ha ha…”
Không Thần Long cười to vì cảm thấy đứa nhóc này rất thú vị.
Một con sâu màu xanh mà lại luôn muốn bay lên!
Đúng là mơ mộng hão huyền!
Đối với hồn sủng hệ thiên không thì có thể làm việc này dễ như trở bàn tay, nhưng đối với Lục Mao Trùng lại khó như lên trời.
Nhưng về sau cũng không phải là không thể.
“Chờ chút, mi sẽ có thể bay!”
Tay Vương Triệt nổi lên từng đợt ánh sáng màu xanh lá và vuốt ve lên đầu Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng liền an tĩnh lại và lúc này nó đang hưởng thụ sự vuốt ve thoải mái.
Không Thần Long hỏi: “Hiện tại cậu có muốn để nó thử một chút không? Thực lực bây giờ của đứa nhóc này chỉ sợ một phần ngàn huyết mạch và truyền thừa của tôi thì cũng rất khó để nó chống đỡ! Đặc biệt là huyết mạch! Thân hình nó quá nhỏ yếu nên sẽ không chịu nổi, ngay cả tinh thần cũng không chịu nổi đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận