Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 428: Tự Huấn Luyện

Chu Hình dụi dụi con mắt, nói: "Đến bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy như đang nằm mơ vậy... Chuyện này cứ như vậy đã được giải quyết rồi sao..."
Tựa như nghĩ đến cái gì, trên mặt Chu Hình hiển hiện ra một nụ cười đắc ý nói:
"Khuya ngày hôm trước, chiến khu Nhật Diệu bên kia đã mang khí thế hùng hổ khi cử tới ba vị Thiên Vương. Bọn họ không để ý khi chúng tôi ngăn cản mà vọt thẳng vào chỗ lĩnh vực không gian của Không Thần Long, như thể muốn giải quyết ngay Không Thần Long."
"Kết quả là ba vị Thiên Vương này đã bị một ánh mắt của Không Thần Long dọa cho tiểu ra quần. Lúc ấy ba vị Thiên Vương của chiến khu Đông Hoa chúng ta vẫn còn đang chạy tới trợ giúp Không Thần Long tự mình phong ấn."
"Ba vị Thiên Vương của chiến khu Nhật Diệu đã không dám nói nhảm một câu, đến hồn sủng cũng không dám thả ra mà liên tục xin lỗi rồi sau đó xám xịt rời đi."
"Kết quả sau khi trở về, chiến khu Minh Đô bên kia cũng đã phái tới ba vị Thiên Vương... Quả thực là như một dám búp bê!"
"Tất cả đều xám xịt mà cút về!"
Chu Hình càng nói càng hưng phấn, phảng phất như anh ta đã thấy được tràng diện ngay lúc đó.
"Hai đại chiến khu này đã ném đi mặt lớn rồi!"
"Ngược lại là chiến khu Đông Hoa chúng ta lần này tại bảy đại chiến khu của Liên Bang Võ Hồn đã được tăng lên thể diện và danh tiếng rát nhiều."
"Mấy đại chiến khu khác đều nhao nhao tự mình đến hỏi chúng ta đã giải quyết như thế nào?"
"Chiến khu của bọn họ cũng đã từng xảy ra loại tình huống như Không Thần Long... Nhưng phương thức giải quyết phần lớn đều la một lời khó nói hết."
"Trước mắt, chuyện về Không Thần Long này xem như chúng ta đã giải quyết, nên cả đám chiến khu kia đều liếm láp mặt mà tới thỉnh giáo."
"Nhưng mà đến thì có ích lợi gì? Chúng tôi còn không rõ ràng nên đều cự tuyệt giải thích!"
Chu Hình càng nói càng thoải mái.
Lý Ngạn Minh có thể hiểu được.
Bộ trung ương nghiên cứu hồn thổ thứ chín, chuyên môn đi phụ trách những hồn thổ trong các đại chiến khu lớn.
Bên trong có cao thủ nhiều như mây, cường giả như rừng.
Có đến ba vị Thiên Vương tọa trấn, phụ trách những hồn thổ tại các châu lục.
Trước mắt các chiến khu còn lại đếu quỳ liếm để thỉnh giáo, vậy dĩ nhiên sẽ được tăng lên thể diện rồi.
Lý Ngạn Minh mang theo Chu Hình đi vào căn cứ tư nhân.
Chỉ thấy một con Lục Mao Trùng và một con Từ Lực Kiếm đang nghiêm túc huấn luyện.
"A, đây chính là hai con hồn sủng bạn học Vương đúng không?"
Chu Hình đi đến bên người Lục Mao Trùng với vẻ mặt hòa ái.
Lục Mao Trùng lúc này đang dùng cái đuôi kẹp lấy một sợi dây sắt, đằng sau sợi dây sắt là một quả cầu kim loại đường kính đến bảy tám mét.
Hai cây xúc giác trên trán nó đang bị dán mấy tờ giấy như cương thi.
Trong vô thức nó không nhanh không chậm kéo lấy quả cầu kim loại đi thẳng về phía trước.
Tràng diện nhìn cực kỳ chướng mắt bởi vì Lục Mao Trùng đang dài không đến một mét.
Chu Hình nhịn không được hỏi: "Loại cường độ huấn luyện này có phải là hơi nhiều phải không? Con Lục Mao Trùng kia có tu vi hồn lực mới hơn 700 năm, vậy mà có thể tiếp nhận cường độ huấn luyện cao như vậy sao? Quả cầu kim loại cực này kỳ nặng nề, cần Hồn thú đến ngàn năm tu vi hồn lực trở lên và am hiểu sức mạnh mới dám tu luyện. Thế mà lại để cho một con Lục Mao Trùng tu luyện, cậu ta không sợ nó bị thương sao..."
Lý Ngạn Minh cũng chưa nhìn qua Vương Triệt huấn luyện hồn sủng, nhưng nghĩ đến biểu hiện của anh tại Khải Huyền cúp.
Ông ta cảm giác nếu như không huấn luyện như thế thì Lục Mao Trùng cũng sẽ không mạnh đến vậy.
Lý Ngạn Minh nói: "Vẫn còn tốt đó chứ! Nhưng quả thật đã có chút nghiền ép con tiểu mao trùng này!"
Chu Hình đi đến trước mặt Lục Mao Trùng, gỡ ra mấy tờ giấy đã hoàn toàn che khuất mặt của Lục Mao Trùng.
"Ti ngô?"
Lục Mao Trùng liếc mắt nhìn về phía Chu Hình.
Anh muốn làm gì?
Chu Hình hỏi: "À, ta tới đây để tìm Vương Triệt. Cậu ta đang ở đâu? Mi có thể mang chúng tôi đến gặp cậu ta được không?"
Lục Mao Trùng hướng về phía mấy tờ giấy mà chép chép miệng, sau đó lắc đầu.
Nó đang một bên huấn luyện và một bên nhìn cố sự.
Nên sẽ không rảnh đi chỉ chỗ của Vương Triệt.
Chu Hình nhìn vào tờ giấy thứ nhất, anh ta phát hiện trên đó viết vài cái chữ to:
Hôm nay là phần huấn luyện cơ sở.
Chu Hình: "..."
Lý Ngạn Minh: "..."
Khá lắm, chỉ là huấn luyện cơ sở thôi sao?
Lý Ngạn Minh cũng sửng sốt vài giây.
Ông ta đã hiểu ra vì sao con Lục Mao Trùng này lại có thể dám so đấu sức mạnh cùng với Bão Sơn Trúc Hùng.
Vì nó đã được huấn luyện giống như loài kiến mạnh mẽ giữa đám côn trùng.
Nhìn bước chân thảnh thơi của nó rõ ràng đã rất thành thạo.
Chu Hình liếc mắt xem những hạng mục huấn luyện cơ sở mà hơi nghẹn.
“Ti ngô ti ngô!”
Lục Mao Trùng bĩu môi đi vào trong phòng, sau đó mở ra tờ thứ hai ra.
Mặt trên là từng tấm manga đen trắng, nó vừa xem say sưa ngon lành và vừa vui vẻ thoải mái rèn luyện.
Hai ngày nay Vương Triệt vẫn đang bế quan tu luyện.
Cho nên anh đã viết ra kế hoạch huấn luyện cho từng con hồn sủng, sau đó mỗi ngày anh đều viết cố sự và ở trên có vài tấm manga đen trắng để tăng cường cảm giác, rồi để cho Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm tự huấn luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận