Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 568: Phẩm Chất Cao Đến Mức Quá Đáng

Điền Tiểu Vũ nói:
"Trong mấy người chúng ta, bây giờ chỉ có Thẩm học tỷ là có thể bình yên vô sự chịu đủ ba giờ. Lần đầu tiên tới nơi này thì chờ một giờ cũng đã không chịu nổi rồi. Cả hai tuần nay chúng tôi đều chưa làm được gì nhiều, mà hai ngày nghỉ cũng đã sắp tới."
"Sinh viên năm 3 cùng với các sinh viên ngành khác cũng đi tới rồi, các trường đại học khác đều có sinh viên liên tục đi tới nơi này để thử."
"Hiệu trưởng Cố còn nói thêm phải tổ chức thành nhóm lại, đến lúc đó cùng nhau tham gia thi đua huấn luyện, chỉ cần đạt được một ít thứ hạng cũng là tốt rồi."
"Nhưng tin tức này bây giờ vẫn còn chưa được công bố ra ngoài. Chủ yếu là vì độ khó quá cao, các sinh viên chuyên ngành luyện chế thức ăn và dược phẩm của học viện của chúng ta đều đang nghiên cứu dược phẩm và món ăn để có thể tăng lên khả năng chống chịu lôi điện."
Vương Triệt gật đầu vì anh đã hiểu.
Thi đua huấn luyện này làm Vương Triệt có chút hứng thú, nhưng con Hồn thú dị biến kia còn làm cho anh càng hứng thú hơn.
Vương Triệt trước khi đến đã có tra cứu một chút về Lôi Minh Hồn Thổ, đây là hồn thổ thuộc cỡ nhỏ.
So với rừng Phù Không thì nhỏ hơn rất nhiều.
Nhưng cho dù là hồn thổ cỡ nhỏ, mà muốn tạo ra dị tượng lớn như thế thì đoán chừng khi con Hồn thú kia tiến hóa là rất không đơn giản.
Thẩm Minh Loan nhìn Vương Triệt một chút, lấy xuống cái mũ và nói:
"Cậu không có đeo Đạo Hồn Khí sao? Khu vực lôi điện giao giới kia khá nguy hiểm. Cho dù là Khế Hồn Dư hay là hn sủng, nếu như không đeo thêm một ít Đạo Hồn Khí thì cũng không thể chống cự được thời gian quá dài. Nhất là Võ Hồn của ngành nông nghiệp chỉ có quan hệ với việc trồng trọt, nên cường độ thân thể của chúng ta cũng không được cao."
"Này, tôi cho cậu cái mũ này nhé! Đây là Súc Lôi Từ Mũ, cậu cầm trước mà dùng. Theo lý thuyết, lấy trình độ của cậu thì hai mảnh ruộng cộng thêm một mảnh dược điền mà Lục Mao Trùng của cậu còn có thể thúc đẩy cây trồng tăng trưởng, vậy cậu tùy ý trồng một chút cây trồng là sẽ có thể bán được không ít tiền. Thế thì cậu cũng không thiếu tiền mới phải chứ!"
"Nếu đã tới đây rồi thì tại sao cậu không mua thêm ít Đạo Hồn Khí dùng để tránh sét?"
Thẩm Minh Loan đưa cái mũ cho Vương Triệt.
"Chậc..."
Vương Triệt trầm mặc mấy giây.
Anh hiện tại quả thật còn giữ lại một ít hồn thực thu hoạch được.
Nhưng vẫn chịu không nổi Lục Mao Trùng như một con ma đói này.
Sau khi tu vi hồn lực của nó đạt mốc một nghìn năm và vừa bắt đầu ngưng tụ Ngũ Hành Hồn Nguyên, vì để phòng ngừa việc Lục Mao Trùng hết lương thực, cho nên anh cũng không có bán đi hồn thực.
Mà Vương Triệt cũng không quá coi trọng tiền bạc.
Bởi vì nếu anh dùng tiền thì sẽ không mua được cây trồng hồn thực cấp thấp nào có thể sánh ngang với Thủy U Lan được trồng ra từ trong linh điền.
Một ít hồn thực cao cấp bây giờ cũng không thích hợp với tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng lúc này, nếu hấp thu không tốt mà ăn nhiều thì sẽ còn có hại.
Vương Triệt nhìn xem cái này cái mũ mà muốn cự tuyệt.
Điền Tiểu Vũ bỗng cười hì hì một tiếng rồi nói: "Chị Loan đã cho cậu rồi thì cậu cứ cầm lấy đi. Chị Loan gần đây thế nhưng là rất giàu có, Bách Hương Hồn Đậu của chị ấy sau khi được cải tiến đã được rất nhiều công ty tập đoàn coi trọng mà tiến hành tiêu thụ rất mạnh trên thị trường. Chị ấy còn có bản độc quyền ở trong tay nên mỗi khi bán đi một đợt là chị ấy đều được chia phần đấy! Bây giờ chị ấy là người rất có tiền nha!"
Thẩm Minh Loan cười nói: "Cũng may mắn là nhờ có cậu giúp đỡ nên tôi mới có thể khai thông mạch suy nghĩ trước đó."
Vương Triệt lắc đầu nói: "Cũng hẳn rồi! Coi như không có tôi lần trước khai thông mạch suy nghĩ của chị, nhưng không bao lâu sau thì chị cũng sẽ suy nghĩ ra thôi."
Thật ra từ góc độ của kiếp trước của Vương Triệt để xem xét, Bách Hương Hồn Đậu của Thẩm Minh Loan còn có rất nhiều khuyết điểm.
Không chỉ là Bách Hương Hồn Đậu, mà rất nhiều món chính và dược phẩm đang buôn bán trên thị trường đều có vấn đề.
Chỉ là đối với đa phần hồn sủng mà nói, thì những vấn đề này không quan trọng chút nào mà thôi.
Trên thực tế, nếu là Nông Hồn Sư chuyên nghiệp thì đều sẽ biết những vấn đề này.
Ví dụ như vấn đề đơn giản nhất là tỉ lệ sử dụng nguyên vật liệu.
Đa phần Nông Hồn Sư vì muốn tăng nhanh tốc độ của quá trình luyện chế, nên bọn họ đều lám khá là thô thiển để tỉ lệ sử dụng nguyên vật liệu không tới ba phần.
Coi như tiến hành gia công tinh luyện thì tỉ lệ sử dụng cũng không đạt được năm phần mười.
Nhưng nếu lại tăng lên sẽ bị giới hạn bởi điều kiện và phương pháp luyện chế, vậy khả năng tối đa cũng chỉ đạt được bảy phần tỉ lệ ứng dụng tài liệu là cao nhất.
Vương Triệt đều đã tự mình luyện chế ra đồ ăn cho Lục Mao Trùng ăn, cũng bởi vì phương pháp luyện chế của anh đều là phương pháp luyện chế đan dược trong tu tiên giới, cộng thêm kinh nghiệm và trình độ của bản thân anh.
Nhất là sau khi Vương Triệt có thêm hồn lực, lúc thi triển ra thủ pháp luyện đan cường đại thì tỉ lệ sử dụng tài liệu sẽ có thể đạt tới hơn chín phần.
Đây là còn sử dụng hỏa diễm của Lục Mao Trùng, chứ nếu như đổi thành Tam Muội Chân Hỏa thì sẽ có thể đạt tỉ lệ sử dụng đến gần cực hạn mười phần.
Khi đó phẩm chất của món chính được luyện chế ra sẽ cao đến mức quá đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận