Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 596: Lôi Điểu

Vương Triệt nhìn xem Từ Lực Kiếm.
Hình thể của nó trở nên lớn hơn rất nhiều, dưới hình thái bình thường đã dài hơn hai mét.
Vương Triệt gật đầu nói: "Quả là một thanh tiểu bảo kiếm! Đợi đến khi Từ Lực Kiếm có một vạn năm tu vi hồn lực, khi đó mình sẽ có thể cân nhắc cải tiến cho nó tiến hóa."
Trên thân Từ Lực Kiếm nổi lên từng đợt ánh sáng màu đỏ, nó cũng phát ra tiếng hoan hô.
Tu vi hồn lực đột phá qua một giai đoạn mới chính là một việc vui mừng có thể tăng lên tâm tình của hồn sủng.
Vương Triệt qua sinh mệnh hồn ước nên anh cảm thụ được sự biến hóa của Từ Lực Kiếm.
"Ừm... Các phương diện của nó đều đã tăng lên, và cũng tăng lên rất nhiều."
Vương Triệt nhìn qua Lục Mao Trùng một chút.
Nếu như không mở ra hình thái Chân Mao Trùng mà cho cả hai con đánh nhau, vậy phần thắng của Lục Mao Trùng chắc chắn chỉ có sáu phần.
Đây là theo dự đoán của Vương Triệt, nhưng chiến đấu thực tế thì khó mà nói trước.
Đúng lúc này, Từ Lực Kiếm bỗng nhiên bay ra ngoàivì nó tựa như muốn khoe khoang cái gì đó.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nhìn theo.
Chỉ thấy trên người Từ Lực Kiếm lại nổi lên ánh sáng màu đỏ.
Lấy Từ Lực Kiếm làm trung tâm, từ bên trong cơ thể của những con Lôi Giác Tê Ngưu đã bị đánh bại kia bỗng nhiên có từng sợi năng lượng màu đỏ bay ra, sau đó hội tụ về hướng của Từ Lực Kiếm.
"? ? ?"
Vương Triệt nhìn xem một màn này, mà kinh ngạc nói: "Là nguồn năng lượng màu đỏ bí ẩn bên trong Từ Lực Kiếm, xem ra bây giờ nó quả nhiên đã không thể kiềm chế được!"
Năng lượng màu đỏ bí ẩn bên trong cơ thể của Từ Lực Kiếm là nguyên nhân khiến cho lúc đầu Từ Lực Kiếm quá tăng động mà không thể tự khống chế bản thân.
Từ Lực Kiếm lúc đó rất khó sống chung cùng với nhân loại, vì nó luôn luôn duy trì trạng thái tấn công.
Nhưng đó là loại chuyện không bình thường!
Vậy luồng năng lượng màu đỏ kia là thứ gì?
Vương Triệt vẫn một mực suy nghĩ.
Anh luôn có cảm giác luồng năng lượng màu đỏ kia là có sinh mệnh.
Bởi vì bản thân nó chính là lực lượng của Võ Hồn.
Đây là lực lượng Võ Hồn sinh ra vào thời cổ đại sau khi Khế Hồn Sư nhân loại chết đi nên cũng không hề đơn giản.
Trong mắt Vương Triệt hiện lên một chút ánh sáng, nói:
"Đúng là Từ Lực Kiếm đang hấp thu năng lượng sinh mệnh còn sót lại của những con Lôi Giác Tê Ngưu bị cuồng hóa này."
"Sau khi cùng ta ký kết sinh mệnh hồn ước, nhất là sau khi tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh, luồng năng lượng màu đỏ bí ẩn kia đã ổn định lại, và bây giờ Từ Lực Kiếm đã đột phá 1000 năm tu vi hồn lực, cho nên luồng năng lượng màu đỏ bí ẩn kia cũng theo đó mà tăng trưởng. Xem ra là cái Võ Hồn này có chút tà tính."
Năng lượng hội tụ làm toàn thân của Từ Lực Kiếm bỗng nhiên phát ra ánh sáng đỏ rất mãnh liệt, dường như nó đã tiến vào trạng thái đặc thù khác.
Năng lượng màu đỏ trong cơ thể Từ Lực Kiếm như bị thẩm thấu ra ngoài, kích thước của Từ Lực Kiếm tăng vọt và khí tức trở nên vô cùng cường hoành.
Nhưng nó lại dường như sắp mất đi khống chế mà thân thể đang không ngừng run rẩy.
Vào thời khắc mấu chốt, Vương Triệt liền ngưng tụ thần thức và trong miệng anh phát ra một âm thanh cổ xưa, ngay lập tức làm cho Từ Lực Kiếm tỉnh lại.
Hồng quang tiêu tán đi, cuối cùng Từ Lực Kiếm cũng trở về hình dáng ban đầu.
Sau đó nó chậm rãi hạ xuống.
Vương Triệt cầm Từ Lực Kiếm trong tay và quan sát tỉ mỉ một phen.
Cũng không có gì khác thường.
"Có vẻ sau này mi cần phải tu luyện thêm một vài pháp môn giúp tĩnh tâm ngưng thần mới được, để mo có thể khống chế năng lượng màu đỏ bí ẩn trong cơ thể mi."
"Nếu không thì một khi tu vi hồn lực của mi càng tăng lên cao, vậy mi sẽ càng khó khống chế chính mình."
Vương Triệt nhắm mắt lại, đối với trạng thái của Từ Lực Kiếm lúc này thì anh cũng không có quá nhiều điều ngoài ý muốn.
Vì luồng năng lượng màu đỏ bí ẩn kia sớm muộn gì cũng sẽ bộc phát ra ngoài.
Bây giờ tại giai đoạn 1000 năm tu vi hồn lực mà bạo phát, đã vừa đúng lúc có thể sớm giải quyết.
Vương Triệt nói: "Nếu như mi có thể hoàn toàn khống chế được năng lượng màu đỏ bên trong cơ thể mi, vậy thực lực của mi chắn chắn sẽ đạt tới một cấp độ cao hơn."
"Tư tư..."
Từ Lực Kiếm cái hiểu cái không.
Nó cũng không rõ lắm là vừa nãy đã xảy ra chuyện gì.
Luồng năng lượng màu đỏ kia không lan tỏa ra thì cũng không sao, cũng chỉ có chút ảnh hưởng đối với lôi điện.
Nhưng một khi luồng năng lượng màu đỏ kia lan tỏa ra ngoài, vậy nó liền sẽ điên cuồng hấp thu toàn bộ năng lượng sinh mệnh xung quanh.
Quả là cực kỳ bá đạo!
Đối với Từ Lực Kiếm mà nói thứ này rất khó để nó khống chế.
Nếu nó cưỡng ép hấp thu năng lượng sinh mệnh, vậy sẽ làm cho linh trí của Từ Lực kiếm trở nên tà tính.
Tai hoạ ngầm đã lộ ra nên Vương Triệt nhẹ nhàng thở ra giùm cho Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta tiếp tục đi tham quan tầng không gian thứ nhất thôi."
Sau khi đi ra ngoài cái thung lũng này, anh tiếp tục tiến lên bên trong tầng không gian hoang thổ thứ nhất này.
Không bao lâu sau.
Gréc! ! !
Một đám Lôi Điểu từ bốn phía bay tới và phát ra từng tiếng kêu đinh tai nhức óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận