Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 686: Tự Lực Thành Công

Lục Mao Trùng thao tác rất nghiêm túc.
Mỗi một bước nó đều tách riêng ra mà làm, cho nên cũng không quá khó khăn.
Cái nồi nấu này vốn cũng là Đạo Hồn Khí đặc chế, nhưng cũng không tính là quý báu gì.
Rất nhiều học sinh ngành Nông Nghiệp lúc bắt đầu học luyện chế món ăn đều là dùng loại nồi này.
Nó chịu được nhiệt độ rất cao, đồng thời còn có khả năng dẫn nhiệt rất tốt, sẽ từ từ hòa tan hồn thực trong nồi.
Vương Triệt: "Tốt lắm, bây giờ mi bắt đầu tiến vào trạng thái Hỏa Diễm Giác Tỉnh đi, phun ra ngọn lửa để làm nóng cái nồi từ từ, giai đoạn này cần khả năng khống chế thành thạo của mi với loại trạng thái này."
Lục Mao Trùng dựa theo lời Vương Triệt nói mà làm từng bước một.
Trước kia Lục Mao Trùng đều đứng ở một bên phun lửa ra liền xong việc.
Và nhiệt độ của ngọn lửa cũng là do Vương Triệt khống chế.
Khi đó nó chỉ đứng bên cạnh nhìn xem nhưng lúc này chính nó sẽ tự thao tác.
Vương Triệt chỉ đứng ở một bên chỉ dẫn.
Nhìn xem bộ dáng nghiêm túc của Lục Mao Trùng mà Vương Triệt khẽ gật đầu.
Ước chừng chưa đến nửa canh giờ sau, theo sự chỉ điểm của Vương Triệt thì Lục Mao Trùng đã sắp hoàn thành quá trình luyện chế.
Vương Triệt: "Tốt, bây giờ cũng đã hòa tan hồn thực hết rồi nên phải giảm nhiệt độ xuống, sau đó khống chế tơ trùng để đảo cái nồi một chút, giúp cho các hỗn hợp hòa lẫn với nhau."
Hồn thực và cây trồng bình thường là có sự khác biệt.
Đa số các loại hồn thực đều là một loại cây trồng thuần thiên nhiên và bản thân nó đã có mùi thơm.
Cộng thêm việc được trồng trong linh điền nên sẽ có phẩm chất rất cao.
Cũng không cần thêm nhiều loại gia vị lung tung khác để điều chế nữa.
Cây trồng từ ruộng đồng bình thường cũng đã rất ưu tú và phẩm chất cũng rất cao rồi.
Giống như là loại cây quả mà Vương Triệt lựa chọn sử dụng, sau khi chế biến với nhiệt độ cao, nó đã hóa thành nước hoa quả và có được mùi hương thơm ngát.
Các loại tinh dầu khác hay là các loại gia vị bình thường đã không cần thiết.
Đối với hồn sủng mà nói, nếu cho quá nhiều gia vị thì trái lại sẽ làm cho bọn chúng không thích.
Chỉ cần đem hai loại si rô dung hợp hoàn mĩ với nhau là được rồi.
Tất nhiên độ khó cũng ở chỗ hai chữ hoàn mỹ.
Nhìn thấy đã ổn thì Vương Triệt liền lấy ra một cái khuôn hình lá cây.
Nếu có thủ pháp luyện chế là sẽ có thể tự điều chế si rô tạo thành hình lá cây.
Lục Mao Trùng luyện chế từ con số không nên việc luyện chế ra đồ ăn vặt vẫn cần thêm vài cái khuôn để hỗ trợ.
Vương Triệt nói: "Tăng lửa lên để nước đặc lại, sau đó đổ hỗn hợp vào trong khuôn, sử dụng Hồn kỹ Qua Lưu để bao phủ quanh khuôn mà nhanh chóng làm lạnh nó, sau mười phút là có thể ăn được rồi."
Thật ra hồn thực và cây quả cũng đều có thể sử dụng trực tiếp.
Nhưng tỉ lệ hấp thu rất thấp nên cần luyện chế xử lý thành các loại món ăn hoặc là dược phẩm, nhằm tăng cao tỉ lệ sử dụng chất dinh dưỡng.
Lục Mao Trùng ngửi được mùi thơm ngát làm con mắt nó lóe sáng, nó lập tức đổ từ nồi ra mấy cái khuôn hình lá cây đã để sẵn.
Sau đó dùng Hồn kỹ Qua Lưu để phủ lấy mấy cái khuôn và nhanh chóng làm lạnh chúng.
Sau mười phút, nhiệt độ của mấy cái khuôn đã từ từ giảm xuống.
Lần đầu luyện chế bởi vì có Vương Triệt ở một bên hướng dẫn.
Nên quá trình luyện chế của Lục Mao Trùng cũng tính là thuận lợi.
Có vài lần nó không điều khiển được nhiệt độ trong trạng thái Hỏa Diễm Giác Tỉnh, nên si rô thiếu chút nữa đã cháy khét.
Cũng may là đã có Vương Triệt kịp thời cứu vãn tình hình.
Vương Triệt cũng đi tới và thử ngửi một chút.
Đánh giá từ màu sắc và hương vị thì cũng bình thường.
Nhưng cũng có thể ăn được.
Đây chỉ là lần đầu Lục Mao Trùng luyện tập chế biến.
Nên thật ra nó có thể đạt được trình độ bây giờ cũng đã rất tốt rồi.
Lần thứ nhất luyện chế đồ ăn vặt cho hồn sủng thì đa phần học sinh đều sẽ thất bại.
Chủ yếu là Lục Mao Trùng dã bị Vương Triệt sử dụng để luyện chế đồ ăn và đan dược rất lâu rồi.
Nên nhìn lâu nó cũng hiểu được vài chỗ.
Lục Mao Trùng đổ cái khuôn thứ nhất ra rồi lấy miếng đồ ăn vặt hình lá cây này đưa cho Vương Triệt.
Này, anh ăn thử đi!
Sau đó nó lại đổ ra tiếp một cái khuôn thứ hai và đưa cho Từ Lực Kiếm đang quan sát bên cạnh rồi kêu lên một tiếng.
Tiểu Kiếm Kiếm cũng ăn đi, đừng khách khí!
Từ Lực Kiếm: "..."
Tôi không phải là trùng, tôi không ăn được lá cây.
Vương Triệt ăn thử một miếng.
Hương vị vẫn tạm được, năng lượng hệ thủy trong Thủy U Lan cũng không bị tiêu hao quả nhiều, chỉ chưa đến phân nửa.
Phần lớn năng lượng hệ thủy đều đã được giữ lại.
Cảm giác cũng khá mềm và tỏa ra mùi hương thơm ngát đặc biệt của Thủy U Lan.
Xét đến tỉ lệ sử dụng chất dinh dưỡng và nhất là tỉ lệ sử dụng của Thủy U Lanthì đoán chừng chỉ có 30%.
Nhưng cũng miễn cưỡng là hợp lệ rồi.
Vương Triệt khích lệ một tiếng: "Không tệ lắm!"
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng vô cùng hưng phấn, vì đây là lần thứ nhất nó tự mình luyện chế đồ ăn vặt.
So với đồ ăn vặt do Vương Triệt luyện chế tất nhiên sẽ thua kém rất nhiều.
Nhưng Lục Mao Trùng lại ăn rất ngon lành.
Một hơi nó đã ăn hết bảy tám phần thì mới hài lòng mà đi nằm nghỉ ngơi.
Vương Triệt híp mắt và đi tới nói: "Có phải mi cảm giác rất vui phải không?"
Lục Mao Trùng liền ợ một cái và kêu lên: "Ti ngô ti ngô!"
Ý nó nói là đúng như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận