Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 691: Chiến Phục Riêng

Lục Mao Trùng đã mặc xong Hung phục và phóng ra bên ngoài.
Từ Lực Kiếm thì nhìn bình tĩnh hơn rất nhiều.
Vương Triệt cũng mặc vào trang phục chiến đấu mà công ty Mỹ Trùng đã chuẩn bị cho anh.
Chiến phục thời nay đã mang theo rất nhiều sắc thái của thời hiện đại, sẽ không giống với chiến phục thời cổ đại nữa.
Trang phục này lấy màu xanh biếc làm chủ đạo, áo bào thì mang phong cách cổ xưa. FFai lưng, áo ngoài và áo trong đều có hoa văn phức tạp.
Theo cảm giác của Vương Triệt, loại chiến phục này càng giống như kiểu dáng của một loại trang phục thời cổ đại có tên gọi tắt là: Cổ Trang.
Nó cũng rất dày, sau khi mặc vào sẽ nặng nề hơn áo đồ bình thường.
Ở trên áo có khảm thêm một ít răng thú, và thêm lên một vài hoa văn đồ án của Hồn thú thời cổ đại.
"Trông cũng rất đẹp trai đấy chứ."
Vương Triệt khẽ gật đầu hài lòng khi soi mình trong gương một chút.
Anh đeo lên lưng vỏ kiếm điện từ, nếu cộng thêm một đầu tóc dài xõa ra thì trông anh sẽ giống như một vị kiếm hiệp đi ra từ trong bức tranh cổ.
Trên người Vương Triệt tản ra loại khí thế rất đặc biệt.
Sau khi đi ra cửa và đi ra bên ngoài khu biệt thự, Vương Triệt liền có thể nhìn thấy rất nhiều bạn học cũng đã mặc vào chiến phục mới.
Nhưng khi so sánh với chiến phục được chế tạo riêng cho Vương Triệt, từ phong cách cho đến phương pháp chế tạo thì đều chênh lệch rất nhiều.
Cuối cùng chiến phục của Vương Triệt cũng là từ tơ trùng của Lục Mao Trùng đã trải qua các giai đoạn gia công chế tác mà may thành!
Khổng Thập Cẩm: "Wow, Vương đại ca thật là đẹp trai!"
Vừa thấy được Vương Triệt đi ra là nhóm người Khổng Thập Cẩm đã nhìn thấy. Khổng mập mạp dù là nam nhưng cũng không nhịn được mà phát ra một tiếng hô kinh ngạc.
Còn mấy vị bạn học nữ kia thì nhìn đến mà đỏ cả mặt.
Quả thật là rất đẹp trai!
Thật ra chiến phục đối với người hiện đại mà nói nếu như không phải được chế tạo riêng hoặc là người mặc có nhan sắc và khí chất rất tốt, vậy lúc mặc vào sẽ có chút không phù hợp.
Cho dù chiến phục thời hiện đại đã trải qua rất nhiều cải tiến. Nhưng có thể nhân loại cũng đã quen ăn mặc quần áo thời hiện đại, nên cũng không dễ dàng thích ứng với trang phục của văn hóa thời đại Tiên Cổ.
Tất nhiên, sau khi mặc lâu và nhìn quen mắt thì cũng không sao.
Giống như là chiến phục của Khổng Thập Cẩm, đó là một bộ trường bào trông rất già dặn, trên đầu cậu ta còn đeo thêm một sợi dây nhìn qua hơi khác người. Công thêm hình dáng của cậu ta hơi béo nữa. Mà chiến phục này của cậu ta có giá cũng không rẻ và cũng không quá vừa vặn.
Nhưng trông cũng khá mạnh mẽ.
So sánh với nhau thì chiến phục của một vài bạn học nữ sẽ đẹp hơn nhiều, đều thể hiện ra tư thế hiên ngang.
Chiến phục của các bạn học nữ đều có kiểu dáng dạng váy.
Đây là một loại váy liền thân, váy ngắn chỉ che đến chỗ trên đầu gối và lộ ra một đoạn bắp đùi trắng như tuyết, dưới đầu gối còn mang theo một đôi giày chiến có nhiều màu sascws khác nhau.
Trên bả vai các bạn học nữ còn có mảnh giáp, lấy màu bạc nhàn nhạt làm chủ đạo, trông tràn đầy khí thế hào hùng.
Dáng người cao gầy như Vân Phi Mặc mà mặc vào người loại chiến váy này là vô cùng phù hợp với khí chất của cô, nhan sắc Vân Phi Mặc cũng như được tăng thêm một bậc.
Ngoại trừ Vân Phi Mặc ra, các bạn học nữ còn lại cũng đã có người lựa chọn chiến phục của nam, nhìn có chút giống với nữ giả nam trang nhưng cũng không lộ ra vẻ quá thô thiển.
Phần lớn đều là lần đầu tiên mặc loại trang phục này, nên ngoại trừ số ít bạn học có nhan sắc và khí chất ra thì đa phần đều cảm thấy không quá hợp mắt.
Nhưng nếu nhìn lâu dần thì sau đó sẽ thích ứng, và cảm giác không phù hợp kia cũng sẽ từ từ biến thành cảm giác vui thích.
Vân Phi Mặc cười một tiếng, nói:
"Bạn học Vương, cậu mặc vào bộ quần áo này cộng thêm khí chất của cậu thì tôi cũng hoài nghi cậu là tổ tiên đến từ thời cổ đại đấy."
"Hoàn toàn không có cảm giác bất thường nào! Cậu không hề giống như chúng tôi!"
Vương Triệt cười nói: "Thật ra chủ yếu là do Từ Lực Kiếm mà thôi. Nếu không tin thì tôi sẽ thả Từ Lực Kiếm xuống và đeo Lục Mao Trùng lên trên lưng cho các bạn xem nhé."
Nói xong Vương Triệt liền lấy Từ Lực Kiếm xuống và sau đó đem Lục Mao Trùng treo ở sau lưng mình.
Từ Lực Kiếm: "..."
Lục Mao Trùng: "..."
Quả nhiên, sau khi Vương Triệt không có Từ Lực Kiếm đằng sau mà lại là một con Lục Mao Trùng thì phong thái của chiến phục liền thay đổi.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng nằm ở phía sau Vương Triệt mà kêu to một tiếng.
Tôi cũng không phải là vật trang sức đâu!
Cả người Lục Mao Trùng có làn da màu đen nhánh, lúc nó kêu to thì hai cái răng nanh bên khóe miệng cũng lộ ra.
Nhưng lại không hề nhìn ra vẻ hung dữ mà trái lại còn cảm thấy nó có chút là ngu đần.
Đám người liền nở nụ cười vui vẻ.
Một đoàn người vừa cười vừa đi ra ngoài khu biệt thự và đi tới sân vận động của thủ đô Giang.
Bầu không khí của sân vận động vào Tiết Đông Nông cũng không kém cạnh so với bất kỳ cuộc so tài thi đấu nào!
Trong nhóm Khế Hồn Sư đến tham gia Tiết Đông Nông, sẽ có bảy phần đều là sinh viên.
Còn 3 phần còn lại sẽ là sinh viên đã tốt nghiệp đại học.
Nhưng 3 phần này vẫn còn chưa vượt qua khảo hạch của Khế Hồn Sư chuyên nghiệp để được đi công tác.
Các công ty lớn và tập đoàn lớn cũng đã đến, cùng với các loại câu lạc bộ và đạo quán, vân vân...
Số lượng vô cùng nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận