Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 734: Nhất Kiếm Bại Kim Cương

Hồn truyền bí kỹ cùng loại với võ kỹ nên sẽ chú trọng việc lĩnh ngộ khí thế.
Tựa như kiếm thế và kiếm ý vậy.
Thế giới này có rất nhiều Võ Hồn dạng côn bổng.
Giống như Võ Hồn của Viên Tiểu Nhạc chính là Bách Luyện Côn.
Cho nên chúng tự nhiên cũng sẽ cảm ngộ về côn thế, côn ý và ý cảnh.
Đồng thời, Võ Đấu Kim Cương lại cực kỳ linh hoạt, chỉ cần Vương Triệt ném ra Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung thì nó tuyệt đối sẽ không liều mạng chọi cứng mà lập tức né tránh.
Đây chính là điểm giúp nó mạnh hơn Kim Cương Phí Phí, vì nó không chỉ có sự linh hoạt mà linh trí lại còn cao hơn.
Lần thứ nhất gặp được hồn thú tu luyện hồn truyền bí kỹ, Vương Triệt có cảm giác hơi chút mới mẻ, ngược lại anh hơi hoài niệm về kiếp trước anh đã giao đấu với các yêu thú.
Đánh trong chốc lát là Vương Triệt cảm thấy đã đủ rồi.
Anh trực tiếp móc ra một thanh kiếm khí từ trong vỏ kiếm điện từ.
Từ Lực Kiếm là hồn sủng nên nó không thể dự thi, cho nên lúc này nó đang ở trong không gian Hồn Vực để tu luyện.
Thanh kiếm sau lưng Vương Triệt tất nhiên cũng không phải Từ Lực Kiếm.
Mà đó là một thanh kiếm gỗ bình thường dài hơn 1 mét.
Đây đã là thời điểm cần phải ra tay.
Đương nhiên, Vương Triệt sẽ không sử dụng chiêu kiếm của mình mà anh sẽ sử dụng chiêu kiếm do Vô Phong Thiên Vương chỉ dạy cho Từ Lực Kiếm.
Nếu đặt ở hiện tại thì chiêu kiếm đó là thích hợp nhất.
Cùng lúc đó, lại là một luồng côn mang giống như phá núi trấn hải đang ầm ầm đánh xuống.
Vương Triệt cầm lấy kiếm gỗ và hơi tiến lên trước một bước, hồn lực trong cơ thể anh chấn động và không chút nghĩ ngợi mà tùy ý vung ra ngoài.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Mấy luồng kiếm quang bổ ra ngoài và kiếm khí giống như biển gầm mà hóa thành mấy mét kiếm mang!
Tầng tầng lớp lớp kiếm mang càng ngày càng mãnh liệt, đánh cho côn mang tan nát trong khoảng khắc. Mấy đạo kiếm mang còn lại càng thêm khổng lồ, trông giống như mấy ngọn đại sơn bổ vào trên thân Võ Đấu Kim Cương.
Võ Đấu Kim Cương ý thức được chiêu này tựa như cực mạnh, trong chớp mắt nó nổi giận mà gầm lên một tiếng, sau đó đưa trường côn chặn ngang trước người.
Kiếm mang kinh khủng nặng nề đè xuống và rơi vào trên côn sắt, tạo ra từng âm thanh chói tai như máy móc cắt chém.
Vào lúc một luồng kiếm mang cuối cùng rơi xuống, côn sắt trực tiếp bị cắt thành hai đoạn và thân hình của Võ Đấu Kim Cương đã bị khí thế kinh khủng kia bổ vào rồi trực tiếp bay rớt ra ngoài.
Trận tranh tài lập tức kết thúc.
Luồng kiếm mang kia tạo ra hình tượng như núi lớn trông cực kỳ rung động, tăng thêm Vương Triệt vung kiếm cực kỳ tùy ý, hời hợt, mà thứ anh dùng cũng chỉ là một thanh kiếm gỗ!
Cảnh tượng này để cho vô số người xem sinh ra một loại cảm giác lưỡng cực đảo ngược rất hoang đường.
Võ Đấu Kim Cương đánh cả nửa ngày nhưng cậu ta vừa ra tay thì đã chiến thắng là sao?

Kiếm chiêu cả Thiên Vương quả nhiên dùng rất tốt.
Về chiêu thức Kiếm Điệp Tam Trọng Phong này, đừng nói là đặt ở giai đoạn hiện tại, mà coi như đặt ở giai đoạn hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực thì cũng được sử dụng rất tốt.
Dù sao đó cũng là kiếm kỹ do Thiên Vương sáng tạo ra.
Vương Triệt không sử dụng chiêu kiếm của mình là bởi vì để tiện cho anh giải thích.
Nếu như Vương Triệt phải dùng thì anh cũng sẽ chỉ lấy chiêu ngự vật thuật để thi triển ra kiếm quyết, và rất ít dùng đến kiếm chiêu.
Rốt cuộc Vương Triệt là người tu tiên nên thuộc về Kiếm Tiên, còn kiếm kỹ anh sẽ dùng đến rất ít.
Lại nói, bị kiếm chiêu của Thiên Vương đánh bại chung quy cũng sẽ không mất mặt hồn sủng!
Vương Triệt thu lại kiếm gỗ trong tay và chuôi kiếm gỗ này là do anh lâm thời chế tạo ra trước lúc tham gia thi đấu, và anh chỉ dùng cây cối bình thường để điêu khắc mà thành.
Chỉ là cuộc tranh tài mà dùng kiếm quá tốt thì sẽ rất nguy hiểm cho hồn sủng.
Loại chiêu thức Kiếm Điệp Tam Trọng Phong này càng về sau uy lực sẽ càng mạnh nên không dễ khống chế.
Vương Triệt vốn cho rằng thanh kiếm gỗ này sẽ không có cơ hội để dùng, nhưng anh thật không nghĩ tới mình lại gặp được một con Võ Đấu Kim Cương để anh có thể thi triển chơi đùa.
"Chiêu thức này chỉ hơi hao phí hồn lực thôi."
Năm đạo kiếm khí như núi non chồng chất kia tất nhiên sẽ cực kỳ tiêu hao hồn lực.
Nhìn soái khí nhưng không nhất định sẽ rất dễ dàng, rất tương phản với lúc thi triển trông cực kỳ giản dị tự nhiên kia.
Kiếm thế tạo ra tuyệt đối là đại khí bàng bạc, liên miên bất tuyệt, cũng rất phù hợp với phong cách của Vô Phong Thiên Vương.
Mặc dù Vương Triệt cảm thấy chiêu thức này không quá soái khí, nhưng đối với người xem thì đây đã là soái khí đến phát nổ.
"Không ra tay thì thôi, mà vừa ra tay một cái là như một tiếng rống kinh người! Vương Triệt còn tu luyện cả kiếm thuật nữa sao?"
"Cậu ta có Từ Lực Kiếm thì việc có tu luyện kiếm thuật cũng rất bình thường. Chỉ là tôi không nghĩ tới cậu ta sẽ mạnh như vậy."
"Cái này là kiếm thuật đúng không? Thi triển ra soái khí như vậy mà cậu ta còn là sinh viên ngành nông nghiệp của đại học Lâm Hải nữa chứ!"
"Làm ruộng kiêm tu luyện kiếm thuật sao? Sinh viên ngành nông nghiệp có thể mạnh đến vậy ư?"
"Một chiêu đã đánh bại Võ Đấu Kim Cương... Mà cậu ta còn dùng một thanh kiếm gỗ phổ thông nữa chứ... Quá phi lí!"
"Tôi cảm giác tu vi kiếm đạo của cậu ta rất cao... Tôi cũng luyện kiếm nhưng lại nhìn không ra trình độ cụ thể của cậu ta!"
...
Tại hiện trường đã nghị luận ầm ĩ một mảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận