Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 738: Mê Cung Tường Băng

Sau khi thi đấu ‘song vương tranh bá’ kết thúc thì thời gian còn sớm, Vương Triệt vẫn còn có ba tiếng để nghỉ ngơi.
Ba giờ sau sẽ là hạng mục cuối cùng, Thiên Quan Hỏa Chủng.
Tham gia hạng mục cần tiến về khu vực nằm trong một khu di tích.
Có rất nhiều nơi đã phát hiện ra khu di tích.
Khác với hồn thổ, khu di tích có thể do nhân loại xây dựng từ thời tiên cổ, và cũng có thể là địa hình đặc thù được hình thành sau khi Hồn thú chết đi.
Trong khu di tích, bình thường sẽ có năng lượng sinh mệnh rất dồi dào nồng đậm, tài nguyên trong đó cực kỳ hi hữu hiếm thấy.
Các loại hồn thú thường sẽ nghỉ chân ở đây.
Có vài khu di tích còn là dạng không gian đặc thù và được nhân loại cải tạo thành nơi tu luyện thiên nhiên.
Các trường đại học hàng đầu trở lên đều có được tư cách tham gia tu luyện tại khu di tích.
Di tích Đế Băng Dũng là khu vực thám hiểm của Thiên Quan Hỏa Chủng lần này.
"Sau khi hạng mục bắt đầu, cậu cần phải tiến vào bên trong khu di tích để tìm đến Thiên Quan Hỏa Chủng và mang nó về. Trong khu di tích, cậu sẽ đối mặt với rất nhiều bài kiểm tra. Có thể tìm tới hay không thì cần nhìn chính cậu."
Trọng tài chỉ dẫn Vương Triệt quy tắc tham gia.
Vị trí của Đế Băng Dũng nằm gần hồn thổ Đảo Huyễn Minh, đây là một hang động được chôn giấu bên dưới vùng đất lạnh giá.
Khu di tích hoang dã này sẽ không mở ra cho người ngoài vào, bởi vì bên trong có rất nhiều Hồn thú đang nghỉ lại, lúc bình thường đều không cho phép bất cứ ai tiến vào bên trong khu di tích để quấy rầy đám Hồn thú trong đó.
Hàng năm, đại khái sẽ chỉ mở ra khu di tích Đế Băng Dũng trong một đoạn thời gian vào một vài dịp lễ, để cho các Khế Hồn Sư và hồn sủng của bọn họ tiến vào bên trong tu luyện.
Khu di tích sẽ tương đối không nguy hiểm như hồn thổ.
Vì đám Hồn thú bên trong đều rất thanh tỉnh, và bọn chúng cũng không có ác ý đối với nhân loại.
Có đôi khi người tham gia còn có thể gặp được một vài con hồn sủng ấu sinh trong khu di tích, nếu may mắn thì có thể kiếm được một hai con mang về...
"Cậu phải thời thời khắc khắc bảo trì thông tin liên lạc, và trực tiếp bám sát thời gian thực trong hành trình tham gia Thiên Quan Hỏa Chủng, trước kia... Khụ khụ, đều có mấy vị Nhân Vương cùng nhau tham gia."
"Nhưng lần này chỉ có một mình Nhân Vương là cậu tham gia, cho nên tất cả khán giả tại Đông Nông Thịnh Hội đều sẽ tập trung quan sát cậu."
"Khu di tích cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bài kiểm tra là rất nhiều... Đừng quá mức sợ hãi, nếu gặp bài kiểm tra nào quá khó mà cảm thấy không thể qua được thì cậu có thể trực tiếp quay về."
"Cậu cũng không cần có gánh nặng trong lòng... Vì rốt cuộc đã nhiều năm rồi mà vẫn chưa có ai thành công chinh phục được Thiên Quan Hỏa Chủng."
"Chuẩn bị xong rồi thì nói với tôi nhé."
Khi sắp tới gần vị trí của khu di tích Đế Băng Dũng, từng luồng hàn khí đang không ngừng lan tràn tới.
Khu di tích đang ở nơi xa xa, và nó nằm trong một mảnh bồn địa, nơi đó có một cánh cửa bằng băng cao lớn đến mấy chục mét.
Trên bầu trời của khu di tích, một con Vân Không Hàng Tinh to lớn rất quen thuộc đang bay lượn.
Con Vân Không Hàng Tinh này vẫn luôn luôn bay lượn ở trên bầu trời của châu Bắc Giang, bình thường người ta sẽ sử dụng nó để giám thị các hoàn cảnh tại vùng hoang dã của Châu Bắc Giang.
Khu di tích không giống với hồn thổ, vì trong hồn thổ không thể sử dụng máy truyền tin, nhưng trong khu di tích sẽ có thể sử dụng.
Cho nên vẫn có thể sử dụng Đạo Hồn Khí truyền tin nhưng đường truyền cũng không quá rõ ràng.
Lần này là chính Vân Không Hàng Tinh xung phong nhận việc nên không cần sử dụng Đạo Hồn Khí truyền tin.
Vương Triệt nói: "Tôi chuẩn bị xong rồi, bắt đầu thôi."
Trọng tài gật đầu và thật ra nếu đã có Vân Không Hàng Tinh thì sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Có điều bình thường Vân Không Hàng Tinh sẽ không tới tham dự Tiết Đông Nông.
Bởi vì Vân Không Hàng Tinh là hồn sủng hệ máy móc cỡ lớn của quân đội, và nó có được linh trí cực cao.
Trọng tài lập tức nhập vào một chuỗi thông tin lên trên máy truyền tin.
Không qua mấy giây, cánh cửa băng cao lớn kia đã từ từ mở ra.
Vương Triệt nhìn xem đồng hồ rồi anh dẫn theo Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm cấp tốc đi vào bên trong cửa lớn của khu di tích.
Vừa tiến vào cửa lớn, cảnh tượng khắc sâu vào tầm mắt anh là thế giới thuần màu trắng được điêu khắc từ nhưng tảng băng không lồ.
Khí tức lạnh giá không ngừng lan tràn đến từ bốn phía đến, mặc dù Vương Triệt đã có mặc thêm chiến phục nhưng khí lạnh vẫn cấp tốc thấm vào bên trong thân thể.
Sau đó cánh cửa lớn từ từ đóng lại.
Sau khi Vương Triệt bước vào, không bao lâu sau từng bức tường băng từ bốn phương tám hướng bỗng nhiên nâng lên, khúc khuỷu uốn lượn, mênh mông vô bờ.
"Mê cung tường băng, bài kiểm tra thứ nhất của Thiên Quan Hỏa Chủng."
Vương Triệt nhìn xem mê cung bằng băng trước mắt.
Kiểm tra loại hình mê cung cũng không tính là hiếm thấy.
Nhưng mấy năm nay, mê cung ở đây gần như đã đào thải chín thành chín tuyển thủ tham gia trở lên.
Tổng kết lại chỉ có bốn chữ: Vừa khó vừa dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận