Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 782: Khó Mà Thúc Đẩy

Một bạn học lên tiếng: "Loại sóng thần này đã nhiều năm không gặp qua... Thật sự là quá khoa trương, nhấn chìm thành thị đến dạng này. Đoán chừng chỉ hai ngày nữa là toàn bộ chiến khu đều sẽ biết được... Châu Loạn Hải trong những năm này đã trải qua không ít sóng thần, và đây cũng là một lần sóng thần mạnh nhất trong vòng một trăm năm qua. Quá khoa trương!"
Bạn học khác nói: "Thiên Vương đều bị xuất động đến ba vị, vậy có thể không khoa trương được sao? Vừa rồi cơn sóng thần kia cậu cũng đã nhìn thấy rồi đấy... Tôi đoán chừng thế cục hiện tại chỉ là tạm thời ổn định mà thôi. Nhìn xem tình huống này thì tôi thật không biết sẽ tiếp tục duy trì được bao lâu đây?"
"Vừa rồi tôi đã nhìn thấy bên trong những cái dòng lũ kia còn có rất nhiều hải thú. Những quân sĩ bên ngoài đều phải chống cự không chỉ là dòng lũ mà còn là một số hải thú cường đại và cũng vô cùng phiền phức."
"Chúng tôi nên bớt nói nhiều lời mà bắt đầu đi! Trong thành đã bị dìm ngập nhiều như vậy nên lương thực sẽ rất khan hiếm! Con Lật Lật Chuột của tôi gần nhất học được chiêu thức ‘sinh trưởng mạnh mẽ’, vừa vặn thừa cơ hội này để rèn luyện thật tốt một phen. Cố gắng cống hiến tôi một phần sức lực thôi."
"Tôi đã mang theo mấy chục bao hạt giống lương thực, vừa vặn được dùng tới!"
...
Nông hồn sư nào mà không đi thúc đẩy cây trồng thì không phải là một vị nông hồn sư hợp cách.
Rất nhanh sau đó các sinh viên đã bắt đầu hành động.
Vương Triệt thì lại không có hành động, mà anh nhíu mày nhìn xem những mảnh ruộng ở nơi này.
Sau đó Vương Triệt đi đến rồi nắm lên một nắm thổ nhưỡng và dùng thần thức quét qua.
"Thổ nhưỡng nơi đây có độ phì rất yếu kém, ruộng nước trong khu căn cứ tạm thời này hẳn là đã bị nước biển ô nhiễm qua rồi được trải qua tịnh hóa. Mặc dù đã tịnh hóa các nguyên tố tạp chất trong nước biển, nhưng độ phì nhiêu cũng bị giảm bớt hơn phân nửa."
"Độ phì nhiêu mỏng manh như vậy mà muốn thúc đây thì đối với sinh viên mà nói chỉ sợ độ khó rất không nhỏ."
Quả nhiên là như vậy!
Rất nhiều sinh viên đang hào hứng bắt đầu trồng cây xuống thổ nhưỡng thì rất nhanh sau đó, cả đám đều nhao nhao phát hiện thấy bình thường chỉ cần mười mấy phút là bọn họ đã có thể thúc đẩy cho cây trồng phổ thông, nhưng đã nửa giờ mà đều cây trồng chỉ mới mọc ra một gốc mầm non. Từng người đều dừng lại và lập tức trợn tròn mắt.
Làm sinh viên năm thứ ba với thứ tư mà bọn họ còn là lần đầu tiên gặp được loại tình huống này.
Vào lúc này, một đám học sinh bên cạnh đi tới và một bạn nam dẫn đầu bất đắc dĩ nói:
"Các bạn là sinh viên của Học viện Lâm Hải đúng không? Cũng đều bị ngốc hết rồi hả?"
"Những mảnh ruộng này có đất đai gần như không có độ phì nhiêu. Muốn thúc đẩy chúng thì so với đồng ruộng mà trường học cho còn có độ khó lớn hơn gấp mấy lần."
"Chúng tôi là sinh viên của Học viện tổng hợp Bắc Giang, so với các bạn thì đến sớm hơn ba giờ, hiện tại đã miễn cưỡng thúc đẩy cho nhóm Đậu Hòe Hương đầu tiên. Hồn lực của chúng tôi đã bị tiêu hao rất nhiều, bởi vì nguyên nhân sóng thần nên hồn lực chung quanh đây có nồng độ cực thấp, cho nên để khôi phục tự nhiên sẽ tốn thời gian rất lâu."
"May mắn là chúng tôi đã mang theo dược phẩm bổ sung hồn lực. Nhưng dự tính cũng chỉ có thể thúc đẩy cho ba nhóm Đậu Hòe Hương mà thôi."
"Hiệu suất này là khá thấp, vậy bên các bạn có sinh viên nào thúc đẩy tương đối lợi hại hay không? Nếu có thì hãy đến để thúc đẩy, tốt nhất là nửa giờ liền có thể thúc đẩy được một nhóm."
"Chúng tôi bên này có thể cung cấp dược phẩm bổ sung hồn lực, dạng này sẽ tiết kiệm tài nguyên và nâng cao hiệu suất."
"Đồng thời chúng ta đều sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà Hồng trưởng quan đã giao phó."
Sau khi nói xong, vị bạn nam này liền thở dài.
Thẩm Minh Loan đứng người lên và nhíu lại lông mày kẻ đen.
Cô ấy tất nhiên cũng đã phát hiện ra vấn đề này.
Thẩm Minh Loan nhìn về phía những bạn học khác.
Các bạn học đều lắc đầu để biểu thị chính mình làm không được.
Vào lúc Thẩm Minh Loan lắc đầu thì Vương Triệt bỗng đứng lên nói: "Để tôi đi thử một chút xem."
Khi Vương Triệt đứng ra thì tất cả mọi người đều nhìn lại.
Vị bạn nam của Học viện tổng hợp Bắc Giang cười nói:
"Đây không phải là Vương Triệt sao?"
"Thật không nghĩ tới cậu cũng đến đây! Cậu tại phương diện làm chín này cũng cực kỳ am hiểu nữa sao? Chuyện này cũng không phải đùa giỡn đâu!"
Vương Triệt nói: "Vẫn được! Dù sao cũng phải thử một lần vì những thổ nhưỡng này xác thực không tốt để thúc đẩy."
Thẩm Minh Loan gật đầu nói: "Được, vậy cậu tới làm đi, chiêu Tội ác chi... ấy, chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ của cậu xác thực có hiệu quả rất mạnh."
Tội Ác Chi Thủ!
Đám người liền giật mình vì lúc này bọn họ mới nhớ tới.
Vương Triệt lúc trước đã dựa vào chiêu này để đại sát tứ phương tại thi đấu ‘song vương tranh bá’, làm cho vô số hồn sủng cảm thấy thoải mái lâng lâng mà bại lui.
Vương Triệt nói:
"Sinh Mệnh Chi Thủ là dạng thúc đẩy cho đơn thể, mặc dù nó có hiệu quả rất mạnh nhưng không thể thi triển trong phạm vi lớn." "Nếu dùng quá mức thì sẽ gặp phiền phức, và cũng không thích hợp cho tình huống hiện tại."
Khi tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng tăng lên, giới hạn của Hồn Hoàn cũng tăng lên theo.
Và uy lực của chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ này cũng sẽ được tăng lên.
Nhưng dù có lại đề thăng hơn nữa thì Sinh Mệnh Chi Thủ cũng chỉ là một cái tay, sẽ làm không nổi nhiều mảnh ruộng như vậy.
Nếu đi thúc đẩy từng cái thì quá phiền toái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận