Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 817: Tay Không Bắt Lửa

"Với cường độ của một ngụm Bách Luyện Hồn Khí này thì khi ta thi triển chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ là sẽ có thể rút ngắn thời gian thúc đẩy hồn thực trung cấp và hồn thực cao cấp."
"Món chính của Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo sẽ có thể chậm rãi thay thế thành hồn thực trung cấp để luyện chế ra món chính trung cấp."
Nghĩ đến điều này thì Vương Triệt bỗng nhiên mở to hai mắt, anh biến cho Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung ngưng thực hơn rồi tiến vào bên trong tầng thứ nhất.
Nhìn xem những khối linh điền kia chỉ còn lại bốn khối, nhưng chung quy vẫn rất trống trải, Vương Triệt dự định chờ sau khi trở về rồi sẽ trồng tiếp.
Sáu khối linh điền còn lại đều trồng đầy các loại hồn thực, nhìn qua đủ mọi màu sắc, nhưng vẫn đem đến cảm giác hài hòa rất có quy luật, làm cho Vương Triệt có một loại cảm giác hơi chút thỏa mãn.
Vương Triệt dự định sử dụng Bách Hồn Hoa trung cấp để thí nghiệm một chút.
Đó là một loại hồn thực trung cấp có ẩn chứa năng lượng linh hồn, Bách Hồn Hoa không chỉ hiếm mà còn rất khó để bồi dưỡng.
Lúc trước Vương Triệt đã sử dụng chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ để thúc đây nó nhưng rất chậm.
Phải mất hơn nửa ngày thì anh mới có thể thúc đẩy được một gốc cây, coi như lãng phí vô ích mất một buổi.
Vương Triệt vận chuyển Bách Luyện Hồn Khí.
Khi Bách Luyện Hồn Khí chảy qua Hồn Hoàn, Hồn Hoàn giống như được bổ sung năng lượng mà phát ra ánh sáng sinh mệnh mãnh liệt!
Vương Triều thầm nghĩ: "Hồn Hoàn chính là bộ máy khởi động của Hồn Kỹ, thông qua việc rót hồn lực vào rồi biến đổi nó thành một loại năng lượng khác, từ đó thi triển ra Hồn Kỹ sẽ có thuộc tính tương ứng. Nếu muốn lý giải về nguyên lý của Hồn Hoàn hay muốn cải tiến Hồn Kỹ thì thật ra rất đơn giản.”
Chỉ có điều, chiêu Sinh Mệnh Chi Thủ này cũng rất dễ sử dụng và cũng đủ mạnh.
Sẽ không cần phải cải thiện gì nhiều.
Vương Triệt nhẹ nhàng đặt bàn tay lên một gốc Bách Hồn Hoa vừa mới nảy mầm, năng lượng sinh mệnh trong bàn tay anh chậm rãi rót vào nó.
Chưa đầy hai giờ là Bách Hồn Hoa đã thành thục.
"Quả thật Bách Luyện Hồn Khí mang đến hiệu quả không hề tệ chút nào! Đây vẻn vẹn chỉ là thi triển Hồn kỹ, nếu ta thi triển kiếm kỹ hay võ kỹ thì chắc chắn uy lực sẽ càng khoa trương hơn.”
Vương Triệt cảm thấy rất vui mừng.
Từ khi ký ức thức tỉnh cho đến bây giờ, anh đã trải qua một học kỳ trung học rồi đến một học kỳ đại học.
Thời gian đã qua đi một năm rồi.
Bây giờ có một ngụm Bách Luyện Hồn Khí này thì sức chiến đấu của bản thân Vương Triệt rốt cuộc cũng có thể vừa mắt một chút.
Rời khỏi Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung, Vương Triệt nhìn xem mặt biển trước mắt mà cảm thán nói:
"Việc tu luyện vẫn phải cần một chút may mắn! Chỉ 15 ngày mà đã có thể trực tiếp tu luyện ra 40 sợi Bách Luyện Hồn Lực, và cuối cùng đã ngưng tụ thành một ngụm Bách Luyện Hồn Khí! Nếu như tu luyện bình thường thì ít nhất cũng phải cần ba tháng!"
Thần Quang Kình ở xa xa hình như vẫn đang nghỉ ngơi.
Nhưng nó đã không còn bài trừ ra nhiều năng lượng nữa.
Từ ngày đầu tiên một lần cho đến hai ngày một lần, cứ như vậy tầm mười lần.
Bởi vì năng lượng bài trừ ra đều bị đám Hải Hồn Thú cùng nhau hấp thu nên biển rộng bên ngoài cũng không sinh ra sóng thần nữa.
Tình huống cũng đã ổn định trở lại.
Cá mập trắng khổng lồ lười biếng nói: "Lão đại đã khôi phục được gần như cũ rồi. Hôm nay nhóm Hải Hồn Thú kia đã có thể đi ra. Còn ba con hồn sủng của cậu thì đang ở bên kia kìa. Nhìn xem chúng nó tu luyện cũng không tệ lắm."
Cá mập trắng khổng lồ chỉ vào nơi xa.
Vương Triệt nhìn sang thì con đầu tiên anh thấy chính là Hùng Bảo.
Lúc này Hùng Bảo đang nhắm mắt lại và yên tĩnh đứng ở trên mặt nước vận chuyển Thái Cực Kình.
Theo sự di chuyển của Hùng Bảo, nước biển bốn phía xung quanh nó đã bắt đầu chậm rãi di động theo.
Phảng phất như đang bị nó bị ảnh hưởng.
Đúng lúc này, hỏa cầu hừng hực tựa như thiên thạch bỗng nhiên từ đằng xa đập tới.
Nhưng thế mà Hùng Bảo lại không hề sợ hãi và cũng không hoảng hốt, chỉ thấy lỗ tai nó hơi động một chút tựa như đã sớm cảm giác ra được.
Hùng Bảo vận khí vào lòng bàn tay tựa như hầu tử vớt trăng, nhẹ nhàng vặn tay gấu một cái để phát ra một cỗ năng lượng mạnh mẽ, ngay lập tức nó nắm lấy viên hỏa cầu đang xoay tròn với tốc độ cao kia vào trong lòng bàn tay.
Dường như Hùng Bảo đã rất thành thạo kỹ năng vận lực và đỡ lực rất cao thâm của Thái Cực Kình.
Ngay sau đó, một bàn tay khác của Hùng Bảo lại tiếp tục cầm thêm mấy viên hỏa cầu đang bay tới.
Mấy viên hỏa cầu giống như đang chơi nhào lộn trong tay gấu, hơn hết là chúng không hề phát nổ.
Trăm phần trăm tay không bắt lửa!
Sau đó Hùng Bảo hét lớn một tiếng, tay nó nắm thành quyền và tung hỏa cầu lên cao, rồi dùng một quyền đánh thẳng lên trời!
Một phát Chấn Động Quyền tựa như đạn pháo đã lập tức làm đám hỏa cầu nổ tung trên bầu trời.
Có điều đúng lúc này, sau khi đám hỏa cầu nổ tung thì từ trong đám khói có một tia lửa nóng rực nhắm vào Hùng Bảo mà rơi xuống.
Hùng Bảo liền sửng sốt, tất nhiên là nó không biết trong mấy hỏa cầu đó còn cất giấu một cái bẫy khác.
Kinh nghiệm của nó không đủ để có thể chống lại thứ này, nhưng cũng may nó đã phản ứng rât nhanh khi lập tức thi triển chiêu Vân Gian Chỉ Xích.
Hùng Bảo đột ngột nhảy lên trên và nhanh như chớp trôi về phía xa, rồi cứ vậy mà trượt đi trên mặt biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận