Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 820: Nguyên Thủy Linh Lung

Về sau không ai lường trước được thời cổ đại đã bị dị giới xâm lấn.
Mà Không Thần Long lại là Bá Chủ Thiên Không, và cửa lớn của dị giới thì xuất hiện giữa bầu trời, cho nên Không Thần Long thấy vậy thì tất nhiên không thể nhịn được.
Nên nó đã dẫn theo một đám Hồn Thú ra sức chống cự.
Còn hai vị bá chủ của biển cả và lục địa kia cũng đã bị bừng tỉnh vài lần, nhưng khi sau khi tìm hiểu tình hình một phen thì bọn chúng phát hiện ra không có chuyện gì liên quan đến chúng, vậy nên bọn chúng lại tiếp tục đi ngủ!
Sau đó Không Thần Long đã chữa trị Hồn Thổ để phòng ngừa hậu hoạn, sau khi tiến vào Hồn Thổ chữa trị rồi nó cũng lâm vào ngủ say.
Cho đến khi thời gian đã thỏa thuận cũng đã dần dần đến gần, chỉ là Không Thần Long đã dần mất đi ý thức...
Chuyện này tương đối bí ẩn, hơn nữa nền văn minh thời cổ đại đã bị đứt gãy, nhân loại bây giờ tất nhiên sẽ không thể nào biết được việc này.
Ngay cả đám Hải Hồn Thú cũng không biết gì về Thần Quang Kình chứng tỏ thời đại đã bị đứt mạch nghiêm trọng.
Bởi vì lúc ấy ước định chiến đấu giữa bọn chúng là không thể để cho người thứ ba ngoại trừ Không Thần Long có thể chen chân vào.
Và đặc biệt là nhân loại!
Bọn chúng không thể để cho nhân loại chen chân vào và càng không thể chấp nhận sự giúp đỡ của nhân loại.
Cho nên mới có chuyện sóng thần này.
Thời khắc Thần Quang Kình thức tỉnh, và khi ông tôi tới đây thì cũng chính là lúc cuộc chiến sắp bắt đầu.
Có điều theo sự tính toán của Vương Triệt thì thời gian vẫn còn khoảng nửa năm.
Vương Triệt nói:
"Vậy đến lúc đó nếu thật sự muốn đánh nhau thì cho tôi một chút tín hiệu nhé! Không Thần Long đang ngủ say ở trong Hồn Thổ, bây giờ ông ta không thể tỉnh lại ngay được. Không Thần Long đã hấp thu ma lực hắc ám mấy ngàn năm nên tạm thời không thể khôi phục.”
“Tôi và nhân loại bên này sẽ thương lượng một chút, nhằm an bài cho các vị một chiến trường thích hợp!”
"Dù sao cũng là thời hiện đại nên vẫn phải dựa theo quy củ của thời hiện đại, bằng không nếu nhân loại tấn công thì hai người các vị cộng lại cũng đều đánh không lại đâu.”
Cá mập trắng cũng không phủ nhận điều này.
Vương Triệt gật đầu, nói: "Im lặng tức là đồng ý! Cho tôi một phương thức liên lạc đi! Chỗ này của các vị thật sự không dễ tìm, vì nó quá sâu! Công nghệ thời hiện đại cũng không thể phát hiện ra được.”
Cá mập trắng suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía Tiểu Mao Trùng nói: “Vật nhỏ, mau lại đây!”
Cá mập trắng khổng lồ bỗng nhiên phát ra một tiếng uy nghiêm. Tiểu Mao Trùng khi đối diện với Hùng Bảo thì rất kiêu ngạo và ngông cuồng, giống như không ai bì nổi nó, phong thái đại ca biểu lộ ra ngoài không chừa cái gì.
Nhưng lúc này nó rất kinh hoàng mà chỉ biết núp ở phía sau Vương Triệt.
Vương Triệt hỏi: "Mi hiếp yếu sợ mạnh à?"
Mấy ngày nay ba tên nhóc bọn chúng cũng đã bị cá mập trắng huấn luyện một phen.
Tiểu Mao Trùng không có tiến hóa bằng Võ Hồn của Vương Triệt nên cho dù cá mập trắng có áp chế tu vi nhất định thì nó sẽ thường xuyên bị ăn đánh.
Chỗ tốt chính là Hồn kỹ của nó đã tăng lên độ thuần thục, và cả ba phối hợp rất ăn ý. Khi đối mặt với rất nhiều Hồn kỹ hệ Thủy cường đại thì bọn chúng đều có lực chống cự rất mạnh.
Nếu cá mập trắng thật sự muốn đánh nhau thì cho dù nó có áp chế lại tu vi đi nữa nhưng ba đứa bọn chúng cũng sẽ đánh không lại.
Áp chế gì thì sức mạnh thân thể vẫn còn ở đó.
Mười vạn năm tu vi hồn lực cũng không phải trò đùa.
Thấy Tiểu Mao Trùng như vậy mà Vương Triệt cười cười.
Vương Triều nhắc nhở: "Có phải là mi đã quên cái gì rồi không? Hình như sau này mi muốn trở thành Cự Long thì phải! Thế nhưng Cự Long sẽ sợ một con cá mập trắng khổng lồ hay sao?”
Tiểu Mao Trùng nghe vậy liền suy nghĩ, rồi nó lập tức hùng dũng hiên ngang mà đi ra.
Cá mập trắng cũng cười rồi há miệng phun ra một hạt châu trong veo như nước rơi xuống bên cạnh Tiểu Mao Trùng.
"Đây là Nguyên Thủy Linh Lung do lão đại tự sản xuất trong lĩnh vực này, trước mắt chỉ có hai viên thôi đấy."
"Ba trăm năm mới nở hoa kết trái ra nó, nên bên trong nó ẩn chứa lực lượng nguyên thủy rất cường đại. Nguyên thủy chính là tinh hoa của nước, một giọt liền có thể sinh ra vô số sông lớn biển rộng. Cậu hãy để vật này mang bên người nó và để cho nó hấp thu tinh hoa nguyên thủy bên trong.”
"Nếu lão đại tỉnh lại thì tôi liền dẫn truyền tinh thần thông qua viên Nguyên Thủy Linh Lung này, chỉ cần nó còn sống thì đều có thể cảm ứng được tín hiệu của tôi hoặc là lão đại."
"Đồng thời, khi tu luyện mà đeo vật này trên người thì năng lượng hệ Thủy sẽ nhanh chóng tăng lên."
Tiểu Mao Trùng cúi đầu nhìn hạt châu và ngửi ngửi, rồi nó dùng đuôi chọc chọc, nhưng nó không cảm giác thấy có gì kỳ lạ.
Tuy rằng nhìn qua không có gì kỳ lạ nhưng Tiểu Mao Trùng vẫn nhặt viên Nguyên Thủy Linh Lung đó lên.
Vương Triệt lấy ra một sợi dây thừng từ trong huy chương của Tiểu Mao Trùng rồi buộc lại Nguyên Thủy Lung và treo trên cổ nó rồi thắt nút thật chặt.
Không thấy vấn đề gì cũng không sao, trở về rồi chậm rãi nghiên cứu sau cũng được.
Cá mập trắng khổng lồ không còn kiên nhẫn mà xua đuổi: “Được rồi, các vị có thể đi ra ngoài rồi! Không có việc gì cũng đừng tới tìm lão đại của tôi! Nếu bình thường không có phát sinh tình huống khác thì chúng tôi sẽ không đi ra đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận