Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 855: Ban Tặng

Vương Triệt bình tĩnh tự nhiên mà mỉm cười một cái, sau đó anh đưa tay chọc chọc vào người Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đang mày mò ở bên cạnh.
"Ti ngô! ! !"
Tiểu Mao Trùng cũng không quay đầu lại mà hung hăng kêu lên một tiếng, trong miệng còn phun ra hỏa diễm.
Nhổ lên vảy rồng thật kích thích! Đừng có chọc vào người tôi!
Từ Lực Kiếm cũng phát ra tiếng kêu xì xì xì để biểu thị nó không rảnh.
Qua đi mấy giây, Tiểu Mao Trùng cảm giác có chút yên tĩnh rất không thích hợp.
Nó lập tức quay đầu xem xét thì liền trợn tròn con mắt, toàn bộ thân trùng đều đã bay màu và biến thành màu trắng bệch.
Từ Lực Kiếm cũng xoay người lại tập trung chú ý tới cái đầu rồng to lớn của Vân Hải Thanh Long.
Lá gan của Từ Lực Kiếm rất lớn nên nó chỉ hơi có mấy phần xấu hổ.
Nhưng chỉ thấy Vân Hải Thanh Long khẽ gật đầu và mở miệng nói: "Cậu làm không tệ! Tôi cảm thấy rất thoải mái! Cảm thấy rất là vui vẻ!"
Vương Triệt: "..."
Long âm của Vân Hải Thanh Long vang vọng khắp thành Thiên Tâm.
Nhóm Khế Hồn Sư nghe xong thì lập tức vô cùng hưng phấn.
Khá lắm! Vân Hải Thanh Long thế mà lại mở miệng khen ngợi chúng ta!
Thành Thiên Tâm của chúng ta trâu bò Long m sao?
Sau đó Vân Hải Thanh Long chậm rãi mở miệng nói: "Đã đến giờ rồi, các bạn hãy đi xuống đi."
Thân rồng giấu ở trong mây bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Vương Triệt cũng không đào đồ nữa mà mang theo Từ Lực Kiếm và Tiểu Mao Trùng dự định tranh thủ thời gian đi xuống dưới.
Nhưng khi liếc nhìn cái râu rồng kia thì anh vẫn có một chút mơ ước.
Sợi râu rồng kia rất rõ ràng là tại phần gốc đã biến chất đến tróc da.
Cho nên Vương Triệt liền dùng tay ôm lấy sợi râu rồng và dùng ‘lôi đình chi thủ’ hơi vuốt ve một hồi.
Làm cho phần gốc của râu rồng càng thêm buông lỏng.
Sau đó Vương Triệt nhấc lên Từ Lực Kiếm và dùng một chiêu Tật Phong Tấn Lôi Trảm để cắt đi râu rồng.
Một âm thanh trầm thấp vang lên.
Vương Triệt lắc đầu, có ý nghĩ từ bỏ râu rồng mà nói: "Quá cứng! Cắt râu rồng còn khó hơn so với nạy vảy rồng..."
Vì râu rồng có chất lượng cao hơn vảy rồng rất nhiều.
Nhưng thứ như này sẽ không thể dùng kỹ xảo.
Nếu không có thực lực thì căn bản là cắt không đứt.
Cái đồ chơi này so với vảy rồng và da rồng cộng lại còn cứng hơn nhiều.
Khó trách tại sao có nhiều thành phố như vậy nhưng số thành phố có thể chạm đến râu rồng cũng chỉ hơn mười thành phố mà thôi.
Nhìn từ bên ngoài liền thấy râu rồng đã lâu năm nên cũng mọc ra rễ già biểu bì.
Trong túi biểu bì kia bao bọc đều là năng lượng sinh mệnh tinh túy.
Đã cắt không đứt nên Vương Triệt cũng không nghĩ nhiều nữa, số vảy rồng kia là đã đủ lắm rồi, đã đủ cho Tiểu Mao Trùng tu luyện!
Vừa đi xuống dưới thì anh liền gặp được một sợi râu rồng nhẹ nhàng bay tới.
Không! Là đập tới!
Sợi râu rồng dài đến mấy mét, trực tiếp nện vào trên người Vương Triệt.
Suýt chút nữa đã đem anh đập xuống dưới từ giữa không trung, may mắn là anh đã dùng tơ trùng của Tiểu Mao Trùng giữ lại.
Vương Triệt nhìn xem Vân Hải Thanh Long một chút.
Nhưng Vân Hải Thanh Long đã chậm rãi biến mất tại trong mây.
Vương Triệt nhìn xem Tiểu Mao Trùng mà lắc đầu nói: "Xem như là ban thưởng sao? Đoán chừng Vân Hải Thanh Long đã cảm giác ra huyết mạch của mi nên đã cho mi ít đồ tốt đấy!”
Sợi râu rồng này có giá trị so với vảy rồng còn cao hơn.
Vì râu rồng không chỉ có thể trực tiếp tu luyện mà còn có thể dùng để làm thuốc bổ, có thể bồi bổ hàng ngày, sẽ tăng lên vô cùng lớn!
Vương Triệt cười nói: "Thu hoạch tràn đầy!"
Vương Triệt có chút mừng rỡ mà đi xuống.
Vào lúc này, tại bên trong tầng mây, hai vị lão giả và đám Khế Hồn Sư cao cấp đều tỏ ra mười phần trầm mặc mà nhìn xem Vương Triệt rời đi.
Ban đầu bọn họ không có chú ý tới Vương Triệt, bởi vì Vân Hải Thanh Long quá to lớn.
Vào thời điểm Vân Hải Thanh Long dẫn đầu chú ý tới Vương Triệt thì bọn họ mới phát hiện ra Vương Triệt.
Sau đó cả đám liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì bọn họ thấy bên người Vương Triệt là một đống lớn vảy rồng!
Trông cực kỳ không hợp lẽ thường!
Hải Vân Không trầm ngâm nói: "Cậu nhóc Vương Triệt này thật sự là trâu bò đến tận trời! Tại sao cậu ta có thể làm được chứ? Nhiều vảy rồng như vậy nói ít cũng phải 70 đến 80 cái! Dù là Khế Hồn Sư từ cấp 40 trở lên và mang theo hồn sủng hai đến ba vạn năm cũng đều làm không được! Đoạn đường này người lợi hại nhất cũng chỉ có thế nạy ra hơn 30 cái vảy rồng, mà có thể nạy ra mấy cái cũng đã không tệ rồi."
Lão giả áo xám khẽ nói: "Tôi cảm giác giống như là cậu ta đã bị Vân Hải Thanh Long chú ý! Sợ là không chỉ nhiêu đó thôi đâu! Khả năng chúng ta đã bỏ sót một chút..."
Hải Vân Không trầm tư hỏi: "Vậy cụ thể cậu ta đã nạy ra bao nhiêu cái vảy rồng?"
“...”
Sau khi xuống dưới, Vương Triệt dựa theo điều lệ để tiến hành thống kê.
Và sẽ do vị đô đốc đội trưởng tại quảng trường bên kia đến thống kê.
Tuy Vương Triệt là người rời đi đầu tiên nhưng anh lại là người đến cuối cùng.
Chủ yếu là để đem cái râu rồng kia thu vào bên trong Đạo Hồn Khí thì có chút tốn thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận