Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 882: Bắt Đầu Cuộc Hành Trình

Lý Ngạn Minh bỗng nhiên móc ra từ trong ngực một cái vòng tròn và đưa cho Vương Triệt nói:
"Đây là một chút thuốc bổ dược phẩm và trang bị phòng cháy mà quân đội chúng tôi đã chuẩn bị cho cậu. Đừng nói là ba ngày mà ba mươi ngày cũng đủ cho cậu dùng."
"Phía trên cái vòng này còn có phương thức liên lạc khẩn cấp với tôi, mặc dù chính phủ bên này đã chuẩn bị rất nhiều đội cứu viện, nhưng chưa hẳn có thể kịp thời đuổi tới. Nếu cậu trực tiếp liên hệ với tôi thì sẽ có Lăng Nhạc Quân chạy tới. Coi như cậu có rơi vào địa quật Hoành Nhạc thì bọn họ cũng có thể đưa cậu an toàn trở về."
Vương Triệt cười cười hỏi: "Đây có tính là đi cửa sau không?"
Lý Ngạn Minh lười nhác nói nhảm nên nói: "Cậu cảm thấy thế nào thì là thế nấy! Mở cho cậu một cái cửa sau thì châu Tây Nhạc bên này cũng không có người nào phản đối! Dù có phản đối thì trước tiên cũng phải qua ải tôi đã rồi lại nói."
Sau khi nói xong Lý Ngạn Minh liền rời đi.
Vương Triệt nhìn xem cái vòng mà không biết nói gì, anh bỏ nó vào bên trong huy chương của Tiểu Mao Trùng.
Vào sáu giờ chiều, các bạn học lục tục ngo ngoe đi ra từng cái vị trí từ ngọn hải đăng, hướng về phía vị trí thi đua của mình mà đi tới.
Rời đi ngọn hải đăng chính là một mảnh hoang thổ hoang vu.
Trước kia nơi này là thảo nguyên, về sau khi địa hỏa lan tràn thì nhiệt độ đã kịch liệt tăng cao, làm cho không đến hai tuần mà tất cả đều bị khô héo, mặt đất nứt ra.
Vương Triệt thả ra Tiểu Mao Trùng, Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm rồi nói: "Hùng Bảo cùng với Tiểu Kiếm Kiếm trước tiên thích ứng nhiệt độ bên này một chút! Tiểu Mao Trùng thì cứ tùy ý!"
Vương Triệt bây giờ đã có cường độ thân thể rất cao, dù đối mặt với loại nhiệt độ này nhưng anh vẫn không để ý lắm.
Từ Lực Kiếm bay ra và cảm thụ được không khí nóng bỏng giữa không trung, nhưng nó cũng không có bao nhiêu cảm giác khó chịu.
Ngược lại thì Hùng Bảo cực kỳ không thích ứng, nó cảm thấy quá nóng vì toàn thân nó đều là lông.
Sau mười phút đồng hồ, Vương Triệt sờ đầu Hùng Bảo liền thấy tất cả đều là mồ hôi.
"Grao..."
Hùng Bảo dựng thẳng lỗ tai rồi phờ phạc mà kêu lên một tiếng.
Thật ra cường độ thân thể của Hùng Bảo hoàn toàn có thể gánh vác được, nhưng chỉ là khi ở trong loại hoàn cảnh này thì nó bắt đầu trở nên nóng nảy, không có tinh thần.
Tiểu Mao Trùng cũng kêu lên vài tiếng, ý nói nó sẽ hạ nhiệt cho Hùng Bảo một chút!
Từ Lực Kiếm ngoại trừ thân kiếm có nhiệt độ tăng cao một chút, còn lại đều không có bao nhiêu khó chịu.
Toàn thân nó đều là máy móc nên kháng tính đối với nhiệt độ vẫn rất cao.
Vương Triệt thấy thế liền cười nói: "Không cần đâu, đây là thời cơ rất tốt để tu luyện. Trước tiên Hùng Bảo mi phải thôi động Cửu Dương Vô Cực Công để vận chuyển hồn lực. Nhớ kỹ dùng công pháp khẩu quyết này để chống cự nhiệt độ. Đợi đến khi đi vào khu vực địa hỏa thì ta lại dạy cho mi một bộ công pháp phụ tu."
Làm võ tu thì đương nhiên không thể chỉ tu luyện một loại công pháp được.
Cả nhóm xuất phát dọc theo ngọn hải đăng, đi xuyên qua mấy chục dặm hoang thổ cực nóng thì liền tiến đến lối vào khu thi đua của dãy núi Hoành Nhạc.
Đi qua mỗi một đoạn là nhiệt độ đều sẽ chậm rãi tăng cao.
Tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại khiến cho rất nhiều tuyển thủ cùng hồn sủng của họ đều không thể chịu đựng được.
Vương Triệt nói: "Đoạn đường này hẳn là sẽ đào thải không ít người."
Vương Triệt một thân một mình mang theo Tiểu Mao Trùng, Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo kiên nhẫn cảm thụ lấy nhiệt độ khốc liệt của nơi này.
Cả nhóm không nhanh không chậm mà đi tới.
Rất nhiều tuyển thủ cũng lần lượt xuất phát.
Trên đường đi Vương Triệt thường xuyên gặp được tổ đội tốp năm tốp ba.
Gần như không thấy được người nào tham gia một mình.
Vương Triệt suy nghĩ một chút và nhìn xem ba tên nhóc ở bên cạnh.
Có hồn sủng thì cũng coi như là một tổ đội rồi!
Tiểu Mao Trùng dẫn đội đi ở phía trước nhất.
Nó thảnh thơi tự đắc mà tùy ý đi qua cái mảnh hoang thổ này.
Nhiệt độ tỏa ra đã càng ngày càng cao, nhưng đối với Tiểu Mao Trùng thì không có một tia ảnh hưởng.
Bộ pháp của nó rất vững vàng, luôn ngẩng đầu hướng về phía trước.
Từ Lực Kiếm đi theo phía sau mông của Tiểu Mao Trùng và luôn nhìn trái ngó phải, dò xét bốn phía xem có nguy hiểm nào tới gần hay không.
Tại phiến khu vực này sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một chút hồn sủng hoang dã.
Chỉ có Hùng Bảo ở phía sau thôi động Cửu Dương Vô Cực Công để ngăn cản sức nóng.
Cả nhóm đi ước chừng 30 dặm thì rốt cuộc Hùng Bảo đã chịu không nổi.
Nhiệt độ lúc này đã lên cao đến gần 70 độ C.
Hoang thổ màu vàng nâu cũng đã bắt đầu dần dần chuyển sang màu đỏ nhạt.
Lại tiếp tục đi về phía trước, Tiểu Mao Trùng tựa như ngửi được một mùi thơm nhàn nhạt.
Thế là nó đi lần theo mùi thơm, một bên ngửi và một bên nhúc nhích ở bên trên hoang thổ.
Sau đó nó liền bò tới dưới chân của Hùng Bảo.
Nhìn xem chân gấu đỏ bừng kia mà Tiểu Mao Trùng liền nuốt nước miếng.
Đất nóng bỏng chân làm cho Hùng Bảo kêu to ngao ngao.
Vương Triệt sử dụng Sinh Mệnh Chi Thủ để chữa trị cho Hùng Bảo một phen.
Bàn chân nó lập tức khôi phục bình thường.
Thật ra Hùng Bảo cũng không bị tổn thương gì, vì loại nhiệt độ này đối với nó mà nói còn không tạo được tổn thương.
Chủ yếu là nó không thích ứng được.
Nhiệt độ của mặt đất so với trong nhiệt độ trong không khí còn muốn cao hơn.
Bề mặt của Từ Lực Kiếm hiện tại đã có nhiệt độ rất cao.
Chỉ là Từ Lực Kiếm có chất liệu cực tốt, cho nên nó sẽ không cảm nhận được sự không thoải mái.
Dù sao nó cũng là máy móc mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận