Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 887: Tiến Lên

Hai giờ đồng hồ thoáng một cái đã trôi qua.
Hỏa diễm quanh thân Hùng Bảo đã dần dần dập tắt, lộ ra một tầng hoang thổ màu đỏ.
Thời gian này so với dự tính của Vương Triệt cũng không khác biệt lắm.
Hùng Bảo mở to mắt, từ ở bên trong hỏa diễm đi ra.
Nó không có lông tóc, nhìn qua rất kỳ lạ, Vương Triệt lấy ra một bộ quần áo võ tu đã chuẩn bị xong đưa cho Hùng Bảo mặc vào.
Anh phát hiện Hùng Bảo thế mà ngoài ý muốn rất có khí chất!
Tiểu Mao Trùng phun nước làm ra một chiếc gương cho Hùng Bảo xem.
Hùng Bảo: "..."
Hùng Bảo mặc xong quần áo thì nhìn qua tương đối bình thường, duy chỉ có cái đầu là trụi lủi trông rất kỳ quái.
Vương Triệt nói: "Lông tóc của mi sẽ rất nhanh liền có thể mọc ra, không cần lo lắng! Hiện tại mi cảm giác như thế nào?"
Hùng Bảo nghiêng đầu suy nghĩ, nó cảm giác toàn thân mình tràn đầy lực lượng!
Tuy miêu tả không ra nhưng xem ra những cái địa hỏa kia cũng không phải là vô cùng đáng sợ.
Vương Triệt nói:
"Mi ăn chút đan dược thuốc bổ để hạ nhiệt độ đi, sau khi khôi phục thật tốt trạng thái rồi mi lại tiến hành tiếp một lần tu luyện khác. Mi nhìn xem, vừa rồi sau khi mi dùng địa hỏa để rèn luyện thì địa hỏa ở chung quanh đều bị dập tắt."
"Tiểu Mao Trùng, mi đi vào bên trong khối hoang thổ kia lục soát một chút xem, nhìn thử có có vật gì tốt hay không?"
Lấy vị trí mà Hùng Bảo tu luyện, hiện tại trong phạm vi 50 mét chỉ còn lại hoang thổ màu đỏ.
Để cho Tiểu Mao Trùng đi tìm thử một chút xem có thể tìm tới vật gì tốt hay không.
Chung quanh vẫn còn địa hỏa đang thiêu đốt, nhưng không có lan tràn tới đây.
Vị trí trung tâm của địa hỏa đã bị khống chế lại, bây giờ chỉ cần địa hỏa bị dập tắt thì chúng sẽ không thể tiếp tục sinh ra.
Toàn thân Hùng Bảo hiện tại đã đỏ bừng, nhìn qua giống như một con Hỏa Diễm Chiến Hùng.
Thuốc bổ đan dược đã được Vương Triệt chuẩn bị một đống lớn, sau đó anh để cho Hùng Bảo chọn lựa mấy loại để ăn, rồi lại dùng Sinh Mệnh Chi Thủ và Lôi Đình Chi Thủ cho nó.
Sinh Mệnh Chi Thủ sẽ có thể giúp Hùng Bảo khôi phục, Lôi Đình Chi Thủ sẽ có thể kích hoạt năng lượng địa hỏa còn sót lại ở trong cơ thể của Hùng Bảo, nhằm tiếp tục duy trì hiệu quả rèn luyện cho nó.
Đồng thời năng lượng địa hỏa cũng không thể lưu lại quá lâu trong cơ thể Hùng Bảo, nếu không sẽ rất dễ dàng sinh ra nội thương.
Bản thân công pháp Thần Diễm Thối Thể Thuật đã là một loại Thối Thể thuật mười phần nguy hiểm rồi, nhất là đối với thân thể huyết nhục, cho nên cần làm tốt chuẩn bị trước khi tu luyện cùng với đan dược khôi phục sau khi tu luyện.
Thân thể mà không được khôi phục tốt, vậy ngược lại sẽ tu luyện ra một thân nội thương.
Hùng Bảo trước đó đã có nhiều thống khổ tại bên trong địa hỏa, nên hiện tại nó đang cảm thấy rất dễ chịu.
Ngắn ngủi mười phút sau, thân thể của Hùng Bảo đã dần dần trở về trạng thái bình thường, ngoại trừ lông tóc chưa mọc ra thì nó đã khôi phục giống như lúc ban đầu.
"Ti ngô ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng đi đến bên trong khối hoang thổ kia và dùng tơ trùng để khuấy đảo một trận như trống giã.
Qua thêm vài phút đồng hồ, Tiểu Mao Trùng lôi ra một khối đá màu đỏ bất quy tắc và thả dưới chân Vương Triệt.
Vương Triệt khẽ gật đầu, nói: "Là một khối hỏa diễm khoáng thạch, phẩm chất so với khoáng thạch đào được ở rừng Phù Không không khác biệt lắm. Khu vực địa hỏa tầng thứ nhất mà đã có thể đào ra không ít thứ. Không tệ! Tiến lên!"
Vương Triệt cảm thấy thứ này cũng khá.
Anh đạp trên hoang thổ nóng hổi màu đỏ mà hướng về phía trước tiến tới.
Phạm vi địa hỏa của tầng thứ nhất này nhất định phải để cho Hùng Bảo hoàn toàn thích ứng.
Bởi vì phạm vi địa hỏa của mấy tầng phía sau sẽ có từng bước tăng cao, và nhiệt độ cũng sẽ càng ngày càng cao.
Chỉ là tầng thứ nhất mà đã không thể thích ứng, vậy mấy tầng sau liền không có khả năng tu luyện rồi.
Chỉ cần thích ứng với địa hỏa của tầng thứ nhất, vậy khi tu luyện bằng mấy tầng địa hỏa phía sau cũng sẽ không quá thống khổ, khó khăn.
Vì cam đoan Hùng Bảo có thể tu luyện nên Vương Triệt vẫn như cũ di chuyển không nhanh.

Tại ngọn hải đăng tại trung tâm dãy núi Hoành Nhạc.
Trên tầng cao nhất, ngay giữa không trung đang có một tấm bản đồ cực lớn thể hiện toàn cảnh của dãy núi Hoành Nhạc.
Trên bản đồ có lít nha lít nhít điểm nhỏ màu xanh lá, chúng giống như là thủy triều vây thành mà từ bốn phương tám hướng dũng mãnh lao về phía dãy núi Hoành Nhạc.
Khu vực màu đỏ trên bản đồ đang lấy tốc độ tương đối nhanh mà giảm bớt.
Lý Ngạn Minh nhìn xem tình huống trên bản đồ mà cảm thán nói: "Lần này hiệu quả thi đua rất cao! Tốc độ địa hỏa bị dập tắt so với chúng ta phái ra quân đội dập tắt phải nhanh hơn nhiều lắm! Nhân số nhiều đã có ưu thế cực lớn nên mới sáng tạo ra tốc độ dập lửa nhanh như vậy."
Nhạc Tử Lân vừa cười vừa nói:
"Chủ yếu vẫn là do tổ đội mang tới hiệu quả thực tế và lợi ích quá cao. Rất nhiều bạn học yếu kém và năng lực sinh tồn không mạnh, nhưng lại có năng lực phụ trợ nhất định. Tại bên dưới tình huống có cường giả trợ giúp, vậy bọn họ sẽ có thể phát huy ra tác dụng rất trọng yếu."
"Những sinh viên này có thật nhiều người đều đã tham gia qua Cúp Vương Giả lần trước, nên cũng đã trải qua huấn luyện đoàn đội, bởi vậy ở phương diện này bọn họ đã có kinh nghiệm rất không tệ. Thời gian ba ngày hẳn là đã đầy đủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận