Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 912: Tầng Thứ Bảy

Về hỏa diễm của gốc Thanh Diễm Địa Tâm Hà kia thì bọn họ đều có thể dập tắt được khi thi triển ra Hồn kỹ vạn năm kết hợp với Võ Hồn.
Nhưng mà Thanh Diễm Địa Tâm Hà lại có thể kéo dài việc sinh ra hỏa diễm, mà Hồn kỹ vạn năm có uy lực rất mạnh mẽ nên sẽ tiêu hao cực lớn, cho nên bọn họ mới không thể thi triển trong thời gian dài.
Vậy bọn họ muốn lấy đi Thanh Diễm Địa Tâm Hà sẽ là không có khả năng.
Vương Triệt chỉ có một người nhưng lại có thể làm đến, chỉ sợ hai con Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm kia thi triển ra Hồn kỹ đã có uy lực to lớn vượt quá sức tưởng tượng.
Một vị sinh viên mới vào năm thứ nhất và hồn sủng chỉ hơn 2000 năm, vậy việc học được Hồn kỹ ngàn năm đã cực kỳ không dễ dàng rồi.
Thế thì làm sao có thể học được Hồn kỹ vạn năm chứ?
Chỉ là sự tiêu hao to lớn của Hồn kỹ vạn năm, vậy căn bản sẽ không có khả năng hồn sủng giai đoạn ngàn năm có thể thi triển ra được.
"Đã như này rồi thì chúng tôi cũng chuẩn bị một chút rồi đi tới tầng thứ bảy xem sao. Các khu vực địa hỏa khác của tầng thứ sáu cũng đã bị dập tắt đến gần hết rồi."
Cùng lúc đó, trong phòng điều hành của ngọn hải đăng.
Một đám người đều mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"Kia thật sự là một con Lục Mao Trùng sao?"
"Đó là loại Hồn kỹ gì? Tôi sống trên trăm năm nhưng đều chưa từng thấy qua!"
"Con Từ Lực Kiếm kia có lưỡi kiếm đã trải qua cải tiến, lưỡi kiếm sắc bén như thế nên khó trách tại sao ngay cả vảy rồng mà nó cũng đều có thể nạy xuống!"
"Loại Hồn kỹ này quá bá đạo! Còn cái giọt nước kia... Đáng tiếc là nhìn không rõ lắm! Nhưng năng lượng dao động của nó quá kịch liệt! Căn bản không giống như là hồn sủng giai đoạn ngàn năm tu vi hồn lực có thể nắm giữ!"
"Tôi cảm giác hồn sủng của Vương Triệt đã có chút phá vỡ nhận biết của tôi đối với hồn sủng!"
"Cậu ta làm sao mà bồi dưỡng ra được? Con Lục Mao Trùng kia ngoại trừ lớn lên giống với Lục Mao Trùng ra, nó liền không có một chỗ nào giống với một con Lục Mao Trùng chân chính hết!"
Rất nhiều đại lão của châu Tây Nhạc đang nhao nhao cảm thán.
Trong chốc lát bọn họ trở nên nghi hoặc, hoặc là cảm thấy vui mừng, rồi vừa khiếp sợ lại vừa kiêu ngạo.
Dù sao đây cũng là thiên tài do châu Tây Nhạc đản sinh ra.
Chiến Thiên Vương không chút do dự mà nói:
"Đó là Hồn kỹ kiểu mới! Bên trong các Hồn kỹ hệ Thủy Linh, coi như là Hồn kỹ truyền thừa thì tôi cũng đã gặp qua rất nhiều, nhưng không có một loại Hồn kỹ có điều kiện phù hợp như vậy. Cái giọt nước do Lục Mao Trùng phun ra nuốt vào kia cũng không phải là Đạo Hồn Khí, mà đó là một loại năng lượng tụ hợp với nồng độ cực cao, thậm chí còn ẩn chứa một loại vĩ lực cường đại nào đó."
"Hơn nữa nó còn không phải là do năng lượng hệ thủy phổ thông ngưng tụ ra. Đối với phương diện về nước thì Linh Dũ Thiên Vương hẳn là rất rõ ràng."
Vân Không Thiên Vương nói: "Linh Dũ Thiên Vương là Thiên Vương trẻ tuổi nhất của châu Nam Tam chúng tôi. Nhưng cô ấy hiện tại đang cùng với Diễm Dương Thiên Vương tiến vào lòng đất để khống chế địa hỏa tại hạch tâm lan tràn ra."
Đám người khẽ gật đầu và có người nói ra: "Đáng tiếc là cô ấy không có ở đây, nếu không hẳn là cô ấy sẽ nhìn đến càng nhiều so với chúng ta."
Lý Ngạn Minh nhíu mày nói:
"Chỉ còn có hơn mười giờ nữa thôi... Địa hỏa tại tầng thứ bảy đã tiếp cận địa quật Hoành Nhạc. Tầng thứ sáu bởi vì có Thanh Diễm Địa Tâm Hỏa nên hỏa diễm rất mạnh, nhưng lại không quá hung liệt. Còn hỏa diễm tại tầng thứ bảy tuy không có đặc thù như vậy, nhưng bởi vì đã tiếp cận địa quật cho nên nó rất hung liệt. Coi như là Hồn kỹ vạn năm cũng đều rất khó dập tắt được."
"Vô luận là Vương Triệt hay là mấy chi đội ngũ còn lại, gần như là không thể nào dập tắt chúng."
"Mà tại tầng thứ bảy... Chúng ta bên này sẽ không nhìn thấy được."

Vương Triệt đi tới tầng thứ bảy nhưng vẫn chưa hoàn toàn tiến vào.
Anh mơ hồ nghe được một tiếng rít lên, giống như đất rung núi chuyển và đang gào thét...
Tiếng rống này khiến cho Vương Triệt trầm tư mà tự hỏi: “Chẳng lẽ tại khu vực tầng thứ bảy còn có Hồn thú giữ cửa nữa sao?”
m thanh đó được truyền đến từ phương hướng của địa quật.
Bởi vì khu vực này đã vô cùng gần với địa quật Hoành Nhạc.
“Hỏa diễm ở tầng thứ sáu đã được dập tắt gần hết, vậy chỉ còn lại tầng thứ bảy này…”
Vương Triệt từ trong tiếng rống này đại khái có thể phân tích ra được đó hẳn là một loại hồn sủng hệ Mặt Đất.
Tiếng rống ngột ngạt, nặng nề, vô cùng dồn dập, có lực xuyên thấu cực mạnh, âm vọng vang dội, khẳng định tu vi hồn lực của nó là vô cùng thâm hậu, thực lực sẽ cực kỳ mạnh!
Vương Triệt suy nghĩ nói: “Nếu như là một con Hồn thú khoảng chừng vạn năm tu vi hồn lực, vậy ba con hồn sủng của ta cùng nhau ra trận thì vẫn có thể nhẹ nhàng đánh với nó một trận đó. Nếu thực sự không được thì chính ta sẽ ra trận.”
Nghĩ đến điều này xong Vương Triệt liền nhìn về biển lửa ở tầng thứ bảy phía trước.
Biển lửa thiêu đốt hừng hực, độ cao đã đạt tới 15 mét trở lên. Hỏa diễm cực kỳ hung liệt, dị thường khoa trương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận