Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 326. Sự Thật Khó Thể Chấp Nhận



Chương 326. Sự Thật Khó Thể Chấp Nhận



Tâm tình của Ứng Hữu Khuyết lúc này không thể diễn tả bằng lời.Quá mức! Không cách nào chấp nhận!Mộc Tê chết ngay trước mặt lão, không chừa mẩu xương.Ứng Hữu Khuyết không nhớ đã bao nhiêu năm rồi không cảm nhận cái chết đè đầu thế này, hôm nay lão lại cảm nhận sự nghẹt thở đó. Ứng Hữu Khuyết không nghi ngờ gì lúc đó lão ngoan cố trước mặt Phương Nhược Vũ giây lát sẽ bị nàng đánh chết ngay.Ứng Hữu Khuyết chửi thầm trong bụng:- Chết tiệt!Ứng Hữu Khuyết lao thẳng vào phòng.Một lão nhân mặc áo xanh ở trong phòng, nhướng mi mắt nhìn Ứng Hữu Khuyết, kinh ngạc hỏi: - Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết?Lão nhân áo xanh là thủ tịch chưởng viện Đạo Nhất học viện Văn Quảng.Trong lòng Ứng Hữu Khuyết rất bực tức nhưng vẫn khom người chào:- Chưởng viện đại nhân!Văn Quảng nhíu mày hỏi: - Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết, đã xảy ra chuyện gì sao?Văn Quảng biết nếu không có việc lớn Ứng Hữu Khuyết sẽ không xông thẳng vào phòng mình.Ứng Hữu Khuyết căm hờn nói: - Chưởng viện đại nhân, Phương Nhược Vũ giết trưởng lão Mộc Tê!Văn Quảng ngạc nhiên đứng bật dậy:- Cái gì? Văn Quảng hỏi dồn:- Chuyện gì xảy ra? Ứng Hữu Khuyết trầm giọng căm hờn nói: - Chưởng viện đại nhân, ta thật không rõ tại sao đại nhân cho Phương Nhược Vũ vào Đạo Nhất học viện, còn để ả đảm nhiệm chức vụ phó chưởng viện. Tiện nhân này quá tàn nhẫn, trưởng lão Mộc Tê không làm gì sai mà ả giết trưởng lão Mộc Tê. Chưởng viện đại nhân nói xem nên xử trí Phương Nhược Vũ thế nào?Ứng Hữu Khuyết hy vọng Văn Quảng tự tay đối phó Phương Nhược Vũ.Văn Quảng hít sâu đi lòng vòng trong phòng:- Chậc.Ứng Hữu Khuyết chau mày, cảm thấy kỳ kỳ. Chưởng viện Văn Quảng không đáp lại ngay việc này, khác với Ứng Hữu Khuyết đã tưởng tượng. Ứng Hữu Khuyết cho rằng chưởng viện Văn Quảng nên ra chỉ lệnh ngay chuẩn bị xuống tay với Phương Nhược Vũ mới đúng. Ít nhất trừ chức vụ của nàng, bắt giữ nàng rồi thẩm phán.Ứng Hữu Khuyết hoang mang:- Chưởng viện đại nhân?Văn Quảng trầm ngâm một hồi lâu rồi nói một câu:- Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết, về sau . . . tuyệt đối đừng bao giờ làm trái ý phó chưởng viện Phương Nhược Vũ nữa. Chỉ cần ngươi không chọc vào nàng thì nàng sẽ không chủ động kiếm chuyện với ngươi.Ứng Hữu Khuyết nghi ngờ mình bị lãng tai:- Cái gì? Ứng Hữu Khuyết đang chờ chưởng viện Văn Quảng xử đối phương, nhưng đáp lại lão chỉ có một câu này.Ứng Hữu Khuyết bi thương hét lên: - Chưởng viện đại nhân nghĩ kiểu gì? Phương Nhược Vũ giết hạ vị trưởng lão của Đạo Nhất học viện chúng ta! Tiện nhân Phương Nhược Vũ mới tham gia Đạo Nhất học viện một tháng, trưởng lão Mộc Tê đã ở trong học viện hơn năm mươi năm trời!Văn Quảng giơ tay xua nhẹ, bất đắc dĩ nói: - Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết, ta không quản chuyện này được, dù muốn cũng bất lực.Ứng Hữu Khuyết trợn to mắt hỏi: - Tại sao?Văn Quảng lắc đầu cười khổ nói: - Tại sao? Dù tất cả người Đạo Nhất học viện cộng lại cũng không thể làm gì Phương Nhược Vũ.Ứng Hữu Khuyết trợn to mắt suýt rớt tròng:- Hả?Văn Quảng khẽ thở dài: - Ài. Hơn một tháng trước Phương Nhược Vũ đến Đạo Nhất học viện gặp ta, nói muốn tham gia vào học viện. Khi đó nàng không nói tin tức gì về lai lịch của mình, ngươi cảm thấy ta sẽ đồng ý cho người nào đó đến Đạo Nhất học viện muốn làm phó chưởng viện sao? Hơn nữa ta không biết gì về lai lịch của nàng.Ứng Hữu Khuyết khó hiểu hỏi: - Vậy tại sao chưởng viện đại nhân cho ả đảm nhiệm phó chưởng viện?Lúc đó là Văn Quảng đè ép mọi tiếng phản đối trực tiếp nhâm mệnh Phương Nhược Vũ làm phó chưởng viện. Nhiều người nêu ý kiến phản đối nhưng không thể thay đổi ý định của Văn Quảng.- Ta cũng không muốn, nhưng mà . . . Văn Quảng do dự một lúc như đang đặt quyết định gì, cười khổ lắc đầu nói: - Ta không đỡ nổi ba chưởng của nàng ta! Khi nàng ra tay ta cảm giác còn chưa hết sức, nàng tùy tiện vỗ ba chưởng ta đã không đỡ nổi. Sau đó nàng nói một câu, nếu ta không đồng ý nàng trở thành phó chưởng viện Đạo Nhất học viện thì nàng sẽ làm chưởng viện Đạo Nhất học viện!Văn Quảng không nói cho ai biết về chuyện này, nếu không phải cần giải thích lý do với Ứng Hữu Khuyết thì lão đã giấu nhẹm, vì rất mất mặt.Lão là chưởng viện Đạo Nhất học viện, trong địa vực Lam Khúc quận thành lão là tồn tại cao cao tại thượng, dù ở trước mặt Quận Vương cũng không cần thấp cổ bé họng.Nhưng đối mặt Phương Nhược Vũ, Văn Quảng không đỡ nổi ba chưởng.Văn Quảng không muốn nói ra chuyện này, nhưng nếu lão không giải thích rõ có lẽ Ứng Hữu Khuyết sẽ không chịu thôi, lỡ lại đi chọc vào quái vật Phương Nhược Vũ, rất có thể nàng diệt luôn Ứng Hữu Khuyết.Trong phòng chỉ có tiếng hít thở nặng nề của Ứng Hữu Khuyết, lão ngơ ngác nhìn Văn Quảng.Ứng Hữu Khuyết rất khó chấp nhận những gì Văn Quảng nói, nhưng lão biết Văn Quảng không thể nào nói dối, tức là Văn Quảng thật sự không đỡ được ba chưởng của Phương Nhược Vũ.Đây đúng là nằm mơ giữa ban ngày!Trong địa vực Lam Khúc quận thành dù là Quận Vương đại nhân mạnh nhất cũng không thể mạnh hơn Văn Quảng nhiều như thế đi? Thực lực của Quận Vương đại nhân có lẽ mạnh hơn chưởng viện Văn Quảng chút xíu, nhưng Quận Vương muốn giết lão là rất khó khăn.Nghe ý Văn Quảng thì Phương Nhược Vũ muốn giết lão không tốn chút sức.Ứng Hữu Khuyết biết nếu lúc ấy Văn Quảng không đồng ý yêu cầu của Phương Nhược Vũ, rất có thể nàng sẽ trực tiếp giết lão rồi tự làm chưởng viện Đạo Nhất học viện. Trong Đạo Nhất học viện ai không đồng ý Phương Nhược Vũ sẽ giết kẻ đó.Dù Văn Quảng cầu cứu Quận Vương phủ cũng vô dụng, thực lực của Phương Nhược Vũ đã mạnh đến mức miệt thị bất cứ võ giả nào trong địa vực Lam Khúc quận thành. Nếu Quận Vương phủ nhúng tay vào không chừng Phương Nhược Vũ trực tiếp giết đến Quận Vương phủ luôn.Thủ đoạn của Phương Nhược Vũ nhìn từ việc nàng trực tiếp giết Mộc Tê là đoán được, khi nàng quyết định muốn giết ai tuyệt đối sẽ không nén giận.Qua khoảng một tách trà sau Ứng Hữu Khuyết thẫn thờ rời khỏi chỗ chưởng viện Văn Quảng cư ngụ.Ứng Hữu Khuyết chợt hiểu rằng đời này không có hy vọng tìm Phương Nhược Vũ lấy lại mặt mũi.Còn về Cảnh Ngôn, sau này hắn làm cái gì Ứng Hữu Khuyết không muốn hỏi tới nữa. Cảnh Ngôn có quái vật Phương Nhược Vũ che chở, ai dám xuống tay với hắn?Nhưng Phương Nhược Vũ từ đâu đến? Trong địa vực Lam Khúc quận thành tuyệt đối không có võ giả mạnh như vậy. Hết chương 326.



Bạn cần đăng nhập để bình luận