Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 381. Ngại Gì Thử Xem?



Chương 381. Ngại Gì Thử Xem?



Yên tĩnh chốc lát rồi mọi ánh mắt nhìn hướng Cảnh Ngôn.Lúc trước đám đan sư chẩn đoán cho Chu Thiên, Cảnh Ngôn không nói tiếng nào làm mọi người sắp quên hắn tồn tại. Giờ Cảnh Ngôn nói một câu gây chú ý mãnh liệt.Cảnh Ngôn nói cái gì?Cảnh Ngôn nói muốn xem tình huống của Chu Thiên lão gia tử.Thật buồn cười, đúng là viễn vông.Mộ Liên Thiên đứng cạnh Cảnh Ngôn đầu óc nổ tung.Lúc ở phủ tổng quản, Mộ Liên Thiên vốn định để Cảnh Ngôn nhìn xem có thể hỗ trợ không. Nhưng Mộ Liên Thiên tuyệt đối không muốn Cảnh Ngôn phô trương trước mặt một đám đan sư ngũ giai, lục giai, dù hắn muốn thử cũng nên chờ các đan sư rời đi hẵng nói.Cảnh Ngôn nói ra lời này chẳng phải là tát mặt đám đan sư sao? Tuy Cảnh Ngôn cũng là đan sư nhưng địa vị cách biệt quá lớn. Khi các đan sư chẩn đoán cho Chu Thiên lão gia tử đương nhiên không có chỗ cho hắn xen vào.Mộ Liên Thiên nhìn Cảnh Ngôn, lòng thầm than, hắn còn quá trẻ tuổi.Chu Thượng Vân nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Cảnh Ngôn, mới rồi ngươi nói gì?Chu Thượng Vân vốn đã thấy khó chịu khi Cảnh Ngôn làm trái ý gã đi vào phòng này, giờ hắn còn muốn khám cho lão gia tử. Tiểu tử này không biết trời cao đất rộng là gì!Hứa Đông mắt lóe tia sáng biểu tình tức giận quát: - Hừ! Tiểu nhi vô tri cũng dám huênh hoang? Tiểu tử, ngươi nghĩ đây là đâu? Có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?Hứa Đông giả vờ tức giận, trong lòng lão rất vui vẻ. Cảnh Ngôn quá lỗ mãng, hắn muốn khám cho Chu lão gia tử trước mặt nhiều đan sư? Có trò hay xem.Không nói đan sư khác, Đan Vương Cơ Nguyệt chắc chắn cực kỳ tức giận. Trước đó Cơ Nguyệt đề nghị dùng Nguyệt Liên Đan, Quận Vương cũng đồng ý, đã hỏi lão cần tài liệu gì để luyện chế.Lư Như cười lạnh độc ác nói: - Còn trẻ không biết nặng nhẹ tính cách như vậy sao có thể vào Hiệp Hội Đan Sư? Hội trưởng Lý Hưng Lâu, theo ta thấy nên nhanh chóng đá người như Cảnh Ngôn ra khỏi Hiệp Hội Đan Sư là tốt hơn, đỡ khỏi phải làm hỏng danh tiếng Hiệp Hội Đan Sư Chúng ta thì không sao nhưng Đan Vương Cơ Nguyệt đến từ Đan Quốc.Lư Như nói mấy câu này rất độc ác, lời ngầm là Cơ Nguyệt là đan sư Đan Quốc, Lý Hưng Lâu nhà ngươi sắp đi Đan Quốc, không thừa dịp này làm thân với Cơ Nguyệt. Giờ vì một đan sư nho nhỏ trong Hiệp Hội Đan Sư làm Cơ Nguyệt khó chịu, lão sẽ vừa mắt hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư sao?Lý Hưng Lâu cau mày nhìn Cảnh Ngôn, lão khá thưởng thức hắn, nếu không lúc trước phó điện chủ Hình Pháp Điện Đạo Nhất học viện đến Hiệp Hội Đan Sư tập nã hắn, lão đã không ra mặt ngăn cản. Nhưng bây giờ xem ra Cảnh Ngôn gây rắc rối cho lão.Lưu Văn nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, đừng nói gì nữa. Trong kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử có năng lượng quỷ dị nghiêm trọng hơn ngươi nghĩ.Lưu Văn vì tốt cho Cảnh Ngôn, sợ hắn gây rắc rối lớn khó kết thúc. Cảnh Ngôn mặc dù tuổi trẻ có tài, mới bấy nhiêu tuổi đã là đan sư nhị giai. Nhưng có mặt ở đây toàn là đan sư ngũ giai, lục giai, bọn họ còn không biết vấn đề ở đâu thì Cảnh Ngôn biết cái gì?Cảnh Ngôn gật đầu với Lưu Văn. Vừa rồi hắn mở miệng là đã trải qua suy nghĩ, có ý muốn so tài, vì Hứa Đông, Lư Như coi thường hắn. Nhưng càng nhiều là vì Cảnh Ngôn tự tin, hắn tin tưởng Càn Khôn Đan Đạo. Cho dù Cảnh Ngôn không rõ vấn đề của Chu Thiên lão gia tử do đâu nhưng hắn có cách bù đắp, hắn biết một loại đan dược tam giai có hiệu quả phục hồi kinh mạch Võ Đạo. Tức là dù không thể trừ bỏ năng lượng quỷ dị trong kinh mạch Võ Đạo nhưng dùng đan dược tam giai Cảnh Ngôn biết có thể giảm bớt tốc độ kinh mạch Võ Đạo của Chu Thiên lão gia tử bị xâm thực.Có bảo đảm thì hắn sợ cái gì?Cảnh Ngôn không quan tâm người khác, cười nói với Chu Thượng Vân:- Quận Vương đại nhân, ta chỉ muốn hỗ trợ. Hơn nữa dù cuối cùng ta không thể giúp gì nhưng cũng không có mất mác, cùng lắm chỉ lãng phí chút thời gian.Đám đan sư Hứa Đông quát mắng:- Bậy bạ!- Cút đi!- Ở trước mặt chúng ta không có chỗ cho ngươi càn rỡ!Đám người Lý Hưng Lâu, Lưu Văn nét mặt sa sầm.Cảnh Ngôn kiên trì khiến họ cảm thấy bị hắn coi thường năng lực của mình. Họ đều là nhân vật nổi tiếng lừng lẫy, bị đan sư nhị giai coi khinh làm sao họ chịu được? Lưu Văn rất thân với Cảnh Ngôn thì không có cảm giác gì, nhưng những người khác thấy uất nghẹn.Cảnh Ngôn cười nhạt nhìn đám người Hứa Đông:- Đan sư Hứa Đông, đan sư Lư Như, ha ha, tuy về đẳng cấp đan sư thì ta không bằng các ngươi, nhưng các ngươi dám nói mình biết hết đan dược sao? Các ngươi có thể chắc chắn ta không giúp được gì? Lỡ như ta có thể giúp đỡ nhưng bị các ngươi ngăn cản hỗ trợ làm lỡ chữa trị kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử, các ngươi dám gánh trách nhiệm này không?Hứa Đông tức điện quát:- Đồ khốn kiếp, còn dám cãi? Thật là trong mắt không người, quá kiêu ngạo! Ngươi là thành viên Hiệp Hội Đan Sư, ta là phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư, hôm nay nếu không dạy dỗ ngươi thì là hại ngươi!Mới rồi Hứa Đông giả bộ giận nhưng bây giờ lão tức thật. Bị đan sư nhị giai chất vấn khiến Hứa Đông không nhịn được nữa, nếu không phải vì trường hợp đặc biệt lão đã không nói dài dòng mà trực tiếp xuống tay với Cảnh Ngôn.Ánh mắt Lư Như cực kỳ tàn nhẫn, nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm như muốn cắn chết hắn.Giọng Bạch Tuyết lạnh lùng vang lên:- Các ngươi ồn ào cái gì? Cảnh Ngôn muốn thử thì có gì không được?Hứa Đông nhíu mày nói: - Thành chủ Bạch Tuyết không phải đan sư, có lẽ không biết nhiều về đan đạo. Một đan sư nhị giai tầm thường sao có cách giải quyết kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử?Hứa Đông không dám nổi nóng với Bạch Tuyết, càng không dám trực tiếp nhục mạ.Bạch Tuyết cau mày:- Vậy ta hỏi các người rốt cuộc có bảo đảm trị liệu kinh mạch Võ Đạo của gia gia ta không? Nếu các người bảo đảm thì Cảnh Ngôn không cần thử.Bạch Tuyết hỏi một câu làm đám người Hứa Đông lặng im.Ai dám bảo đảm trị liệu kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử?Không ai dám. Hết chương 381.



Bạn cần đăng nhập để bình luận