Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 620. Sinh Mệnh Thụ



Chương 620. Sinh Mệnh Thụ



Cảnh Ngôn hít sâu, nguyên khí vận chuyển trong người.Cảnh Ngôn cảm giác các sợi kinh mạch Võ Đạo nóng rát.Uy lực công kích của Tử Vong Chi Cầu quá lớn, làm Cảnh Ngôn bị thương không nhẹ. May có bí pháp Thuần Dương Linh Thể cộng thêm năng lực phục hồi nghịch thiên từ đan dược trị thương cao cấp, nên giờ Cảnh Ngôn còn sức đánh tiếp.Cảnh Ngôn không ngồi xếp bằng nghỉ ngơi trị thương mà cầm đạo khí trường kiếm điên cuồng công kích Ân Lão bị nhốt trong trận.Kéo dài thời gian rất bất lợi cho Cảnh Ngôn. Ân Lão đang bị giam cầm, nhưng nếu để mặc thì không lâu sau lão sẽ phá trận ra, khi đó Cảnh Ngôn thật sự gặp nguy hiểm. Phải giết Ân Lão trước khi lão phá trận.Bùm bùm bùm bùm bùm! - Tiểu tặc chết tiệt! Tiểu tạp chủng có giỏi thì thả ta ra quyết tử chiến một trận!Ân Lão ở trong trận chỉ có thể bị động công kích, lão cũng muốn tấn công Cảnh Ngôn, nhưng công kích không phá nổi trận pháp. Nếu có thể phá trận pháp thì Ân Lão đã không bị nhốt trong trận pháp chết tiệt này.Công kích của Cảnh Ngôn vốn không đem đến uy hiếp lớn cho Ân Lão, nhưng lúc này lão không thể dốc hết sức ứng đối.Các loại năng lượng đủ hình dạng thiên thạch, lửa, sấm sét công kích làm Ân Lão bỏ ra nhiều nguyên khí đón đỡ. Tia chớp đen còn khiến thân thể lão tạm tê liệt giây lát, khiến lão càng khó đỡ đòn từ Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nói: - Lão thất phu nghĩ ta ngốc sao?Sau mấy chục giây thân thể Ân Lão đã đầy vết thương lớn nhỏ.Sau nửa tách trà khí thế của Ân Lão giảm xuống một phần ba, nếu không phải lão mang theo một ít đan dược trị thương cao cấp thì đã chết.Công kích của Cảnh Ngôn cực kỳ điên cuồng, hắn không tiếc tiêu hao nguyên khí, giữ sức chiến đấu mạnh nhất, đổi lại là tiêu hao nguyên khí cực nhanh. Nhưng Cảnh Ngôn không thể dừng lại nghỉ ngơi bổ sung nguyên khí, hắn cảm giác trận pháp nhốt Ân Lão đã rách nát, không lâu sau lão có thể phá trận ra.- Liều!Cảnh Ngôn cảm nhận tiêu hao nguyên khí quá nhiều, dùng linh thạch cực phẩm và đan dược bình thường không thể chữa lành, hắn cắn răng lấy ra một viên Thần Đạo Đan nuốt xuống.Vụ tuyền gần cạn kiệt được viên Thần Đạo Đan bổ sung bỗng chốc phục hồi hơn một nửa nguyên khí.Tiếp tục oanh kích!Qua thời gian một tách trà.Ân Lão không cam lòng rít gào:- A . . . Ta không cam tâm! Tiểu tặc, không ngờ lão phu tung hoành đại lục mấy trăm năm lại chết trong tay ngươi!Sau đó Ân Lão ngã xuống.Một thế hệ tông sư ám sát, cường giả Đạo Vương cảnh đỉnh chết trong tay Cảnh Ngôn.Nhìn Ân Lão đã gục ngã nhưng Cảnh Ngôn không dừng công kích mà tiếp tục chém mấy nhát kiếm vào xác chết. Không phải vì Cảnh Ngôn thù sâu không tha cho xác chết, hắn lo Ân Lão giả chết.Nhưng hiển nhiên Ân Lão chết thật.Mãi đến lúc này Cảnh Ngôn mới thở phào, hắn lau mồ hôi trán, ngồi xếp bằng phục hồi nguyên khí tiêu hao trong người.Trận chiến này thật là rất vất vả.Có thể nói Cảnh Ngôn gặp nguy hiểm lớn, nếu không nhờ may mắn thì người chết là hắn.Ví dụ ngay từ đầu Ân Lão mà dùng Tử Vong Chi Cầu công kích thì Cảnh Ngôn chết không kịp ngáp, không thời gian mở ra khốn trận trung cấp.Tất nhiên Ân Lão không thể nào mới bắt đầu đã dùng Tử Vong Chi Cầu công kích Cảnh Ngôn. Tử Vong Chi Cầu rất quý trọng, chỉ có thể dùng một lần, sử dụng nó vào Cảnh Ngôn sẽ làm Ân Lão đau lòng. Ân Lão cho rằng giết Cảnh Ngôn dễ như trở bàn tay, sao có thể lãng phí một Tử Vong Chi Cầu?Thiên Nguyên đại lục, Lưu Quang thành.Quy mô tòa thành này đủ sánh bằng Thánh thành, Lưu Quang thành là một trong những thành phố lớn nhất Thiên Nguyên đại lục.Đại bản doanh của Cổ gia bảy thế gia lớn nằm ở đây.Trạch viện Cổ gia, sâu trong hậu viện, ở tòa đại điện quái dị.Một thiếu nữ kéo tay võ giả trung niên nhõng nhẽo nài nỉ:- Văn ca, ta hôm nay thấy cái váy rất đẹp trong Dục Tú phường.Nam nhân trung niên mắt nóng bỏng nhìn thiếu nữ, cười nói: - Vậy mua đi.Thiếu nữ nũng nịu đá long nheo:- Vậy Vân ca đi cùng ta nha!Nam nhân trung niên vỗ nhẹ tay thiếu nữ:- Được, chờ thêm một canh giờ là ta có thể rời khỏi đây hoạt động tự do, nàng chờ ta một lúc.Thiếu nữ nhìn chính giữa đại điện có mấy cái cây non cao khoảng hai thước, đen thui:- Văn ca nói xem mấy cái cây vớ vẩn này có gì phải trông chừng? Sợ có người trộm đi sao?Những cây non này rất quái dị, không chỉ thân cây màu đen, lá cây cũng đen như mực.Văn ca nghe thiếu nữ nói sợ hết hồn, lườm nàng một cái, cảnh cáo:- Nàng biết gì? Nhớ kỹ không được nói lung tung, nếu bị các trưởng lão nghe thấy thì bị chôn sống đi!Thiếu nữ vỗ ngực làm như bị lời nói của Văn ca hù sợ.Văn ca biến sắc mặt kêu lên: - A? Xảy ra chuyện gì?Văn ca hung hăng đẩy thiếu nữ ra, liên tục lắc người đi tới trước một cây non màu đen.Lá cây rơi rụng, thân cây đen thui nhanh chóng đổi thành màu xám trắng.Văn ca trợn to mắt, mặt trắng bệch, người khẽ run:- Cái . . . này . . . sao có thể như vậy? Đây là Sinh Mệnh Thụ của Cổ Ngân Hà thiếu gia, tại sao nó héo tàn?Sinh Mệnh Thụ!Mấy cây non màu đen không chút bắt mắt này là Sinh Mệnh Thụ, một cây đại biểu cho Cổ Ngân Hà.Bồi dưỡng Sinh Mệnh Thụ không dễ, dù là Cổ gia chỉ có mấy nhân vật quan trọng nhất mới có Sinh Mệnh Thụ đại biểu. Nghe nói khi Sinh Mệnh Thụ còn là chồi non phải dùng máu võ giả tưới để liên kết thần hồn. Nếu võ giả chết Sinh Mệnh Thụ sẽ cảm giác được, sau đó héo rũ.Gia tộc lớn như Cổ gia đều bồi dưỡng Sinh Mệnh Thụ cho thành viên quan trọng nhất của gia tộc, dù thành viên đi đâu gia tộc cũng sẽ biết trước sự sống chết của thành viên.Văn ca là một trong những người phụ trách trông chừng Sinh Mệnh Thụ, gã không cần làm công tác, chỉ cần mỗi ngày trông chừng Sinh Mệnh Thụ sáu canh giờ là sẽ nhận được nhiều thù lao tài nguyên.Văn ca đã trông chừng Sinh Mệnh Thụ hơn mười năm nhưng chưa bao giờ thấy cây héo tàn, nên gã sợ bay mất hồn vía.Thiếu nữ không biết chuyện gì xảy ra, nàng vuốt nhẹ chỗ bị Văn ca đẩy ra, giọng nhẽo nhoẹt trách:- Văn ca làm đau người ta . . . Văn ca tức giận quát nạt thiếu nữ:- Xéo cho ta!Văn ca như cơn gió lao ra đại điện Sinh Mệnh Thụ. Hết chương 620.



Bạn cần đăng nhập để bình luận