Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 654. Tử Đệ Cảnh Gia Dễ Giết Sao?



Chương 654. Tử Đệ Cảnh Gia Dễ Giết Sao?



Cảnh Ngôn rời khỏi Vô Vọng Thâm Uyên trở về Thiên Nguyên đại lục, tốc độ bay nhanh đến cực hạn, như tia chớp.Chỉ vài ngày Cảnh Ngôn đã vào địa vực Lam Khúc quận.Hơn mười năm trước bị Cổ gia truy sát, Cảnh Ngôn vội rời khỏi Lam Khúc quận, lòng có nhiều vương vấn, đặc biệt với người mình quen và gia tộc. Trước khi đi Cảnh Ngôn đã chuẩn bị đầy đủ nhưng vẫn thấy lo.Cảnh Ngôn không dám chắc trăm phần trăm rằng Cảnh gia còn tồn tại ở Đông Lâm thành, gia tộc chưa bị xóa sổ. Nếu Cổ gia quyết tâm không tiếc mọi giá xóa bỏ Cảnh gia thì Cảnh gia tuyệt đối không chống đỡ được. Bên Thánh thành không thể nào phái người đi bảo vệ Cảnh gia.Nói thật thì Cảnh Ngôn không có cảm giác trung thành mãnh liệt với gia tộc, nhưng trong gia tộc có nhiều người hắn quan tâm. Nếu người Cảnh gia bị giết vì hắn, hắn thật khó thoải mái chấp nhận.Cảnh Ngôn vào Lam Khúc quận bay thẳng đến Đông Lâm thành, chưa đầy một ngày Đông Lâm thành đã ngay trước mắt.Cảnh Ngôn nhìn tòa thành thị quen thuộc phía xa, lại nhìn kiến trúc liên miên ngoài thành.Cảnh Ngôn cau mày lẩm bẩm:- Đấy là . . . phía trước đúng là Đông Lâm thành, nhưng tại sao ngoài thành có nhiều dãy kiến trúc? Không lẽ Đông Lâm thành khuếch lớn quy mô? Nhìn xem đã.Cảnh Ngôn lắc người đến gần dãy kiến trúc, đáp xuống, đi vào trong.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Không đúng, đây không phải Đông Lâm thành khuếch trương quy mô, dường như là . . . thị trấn mới thành lập.Đi trên đường toàn là võ giả, nhiều người tay cầm vũ khí sắc bén. Những võ giả rất mạnh, toàn thân đầy sát ý, ánh mắt lạnh lùng.Cảnh Ngôn nhìn ra nơi này không phải Đông Lâm thành khuếch trương là do đám võ giả, trong số họ khá nhiều là tu vi cảnh giới Tiên Thiên.Đông Lâm thành tuy phát triển nhanh nhưng sau khi Cảnh Ngôn bị Cổ gia truy sát buộc phải rời đi, Cổ gia sẽ để mặc cho Đông Lâm thành phát triển sao? Dù vì một số nguyên nhân Cổ gia kiêng dè, không ngay mặt xuống tay với Cảnh gia nhưng Cổ gia có thể nào không hạn chế Cảnh gia lớn mạnh?Vậy đám võ giả Tiên Thiên này từ đâu chui ra?Cảnh Ngôn quan sát bốn phía, toàn là những khuôn mặt xa lạ, đa số đằng đằng sát ý không dễ chọc.Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ, quyết định:- Trước tìm một chỗ nghe tin tức đã.Vừa lúc gần đó có một tửu lâu, thường thì vào tửu lâu hỏi thăm tin tức có hiệu suất cao nhất.Cảnh Ngôn vào tửu lâu không khiến ai chú ý, không mấy người giương mắt nhìn hắn. Cảnh Ngôn thấy khá nhiều võ giả tụ tập trong tửu lâu, họ nốc rượu ừng ực, to tiếng nói chuyện.Một võ giả vóc dáng cao lớn to giọng nói: - Ngày mai đội của ta sẽ vào Hắc Thạch sơn mạch, hy vọng lần này có thu hoạch lớn!Người này tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, thực lực không tệ.Một người khác lắc đầu:- Đội của ta phải chờ thêm mấy ngày mới vào Hắc Thạch sơn mạch. Lần trước đi xui bỏ mợ, gặp ngay đàn thú làm mất nhiều người, giờ cần thêm thời gian tuyển nhận người.Một nam nhân mặt đen lắc đầu thở dài nói:- Ài, thật là không tiện, tuy Hắc Thạch trấn được xây dựng nhưng không tiện bằng trực tiếp bổ cấp trong Đông Lâm thành. Không nói cái khác, chỉ nói đan dược, trong Hắc Thạch trấn khó mua dược tề, đan dược phẩm chất cao.- Thì đấy, Đông Lâm thành giờ thật quá đáng, cấm mạo hiểm giả chúng ta vào.Một nam nhân nho nhã cười nói: - Đông Lâm thành đương nhiên phải cẩn thận. Dù sao thành chủ Đông Lâm thành là một trưởng lão Cảnh gia, mấy năm nay bao nhiêu tử đệ Cảnh gia bị ám sát rồi? Thành chủ hạn chế người lạ vào thành thị cũng vì bảo vệ người Cảnh gia.Nhiều người xung quanh gật gù.Cảnh Ngôn nghe rõ đám người trong tửu lâu nói chuyện, thầm nghĩ: - Trấn này tên Hắc Thạch trấn? Đông Lâm thành hạn chế mạo hiểm giả vào thành?Cảnh Ngôn hơi thả ra thần hồn là đã bao phủ nguyên tửu lâu, mỗi người nói từng chữ đều không chạy khỏi tai mắt của hắn.Một giọng nói đầy khinh thường vang lên:- Ha ha ha! Bảo vệ? Bảo vệ cái khỉ gì!Người xung quanh nhìn hướng phát ra thanh âm.Cảnh Ngôn cau mày nhìn người cười to, đó là một nam nhân trung niên để râu quai nón, hai người ngồi cạnh gã chắc là đồng bạn.Nam nhân râu quai nón cười khẩy nói: - Các ngươi còn vào Hắc Thạch sơn mạch săn giết những linh thú chết tiệt này? Săn linh thú được lợi bao nhiêu? Ngu xuẩn, có thời gian đó không bằng đi giết tử đệ Cảnh gia, kiếm lời mới cao!Mặt gã đỏ hồng hình như uống nhiều rượu hơi say.Nam nhân râu quai nón trào phúng nói: - Cho các ngươi biết, ba huynh đệ chúng ta mấy năm nay chuyên giết tử đệ Cảnh gia, kiếm được trăm vạn linh thạch. He he, hôm qua chúng ta khá may mắn giết bốn tử đệ Cảnh gia, một hơi kiếm hơn tám vạn linh thạch! Các ngươi tưởng tượng xem, nhiều linh thạch như vậy phải giết bao nhiêu linh thú mới có được?Có người nhíu mày nói: - Săn giết tử đệ Cảnh gia? Không dễ vậy, Cảnh gia có nhiều cao thủ, sơ sẩy một cái là chúng ta bị giết ngược lại.Nam nhân râu quai nón bĩu môi liếc người nói chuyện:- Cao thủ Cảnh gia? Ha ha, ngu ơi là ngu. Những cao thủ Cảnh gia dám ló đầu ra sao? Họ mà chường mặt ra sẽ có càng nhiều người đi giết họ!Một người ngồi cạnh râu quai nón nhíu mày nói: - Đại ca nói những cái này làm gì? Giờ tử đệ Cảnh gia học khôn, khó giết họ. Đại ca nói cho mấy người này biết để họ cướp việc làm ăn của chúng ta thì chúng ta húp cháo à?Một người khác lắc đầu nói:- Đại ca uống say, chúng ta đi thôi.Mặt Cảnh Ngôn lạnh băng.Ba tên khốn này săn giết tử đệ Cảnh gia? Nghe họ nói thì căn cơ Cảnh gia vẫn còn, nhưng đám khốn kiếp ngang nhiên thảo luận săn giết tử đệ Cảnh gia làm lòng Cảnh Ngôn sôi trào sát ý.Cảnh Ngôn đứng phắc dậy đi hướng ba người râu quai nón.Mặt Cảnh Ngôn không biểu tình, giọng nói chất chứa tức giận lạnh lùng hỏi: - Tử đệ Cảnh gia dễ giết sao?Nam nhân râu quai nón không cảm nhận sát ý từ Cảnh Ngôn, nghe hỏi chuyện thì không ngẩng đầu lên trả lời:- Đương nhiên dễ giết, không có gì khó, chỉ cần ngươi đụng phải là dễ dàng giết chết bọn họ!Cảnh Ngôn tức giận bật cười:- Vậy sao? Hết chương 654.



Bạn cần đăng nhập để bình luận