Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 701. Thánh Chủ Cũng Không Xem hiểu



Chương 701. Thánh Chủ Cũng Không Xem hiểu



Trong khoảnh khắc ảo ảnh của võ học Thiên Vân Thương của Tam Điện Chủ Ngỗi Long bị đánh tan.Phản ứng của Ngỗi Long không chậm, khi võ học tan rã nhiều thì gã liền cảm giác khác lạ, ý niệm chỉ dẫn gã làm ra ứng đối tiếp theo. Nhưng tốc độ uy năng võ học tán loạn quá mau, ý niệm mới nhúc nhích kiếm quang của Cảnh Ngôn đã bao phủ toàn thân Ngỗi Long.Thánh Quang kiếm pháp dung hợp bí pháp Hư Vô thì mau biết bao.Khi Cảnh Ngôn giết Cổ Mặc, lão ta thậm chí cho rằng công kích của hắn là dịch chuyển tức thời, đủ thấy tốc độ kinh người cỡ nào.Ngỗi Long sợ đến hồn vía lên mây, điên cuồng múa gậy dài màu đỏ:- Nguy rồi!Nhưng mức độ nguyên khí hùng hậu của Ngỗi Long không bằng Cảnh Ngôn, mới vận chuyển nguyên khí đã bị Thánh Quang kiếm pháp quét sạch. Có thể nói nếu Cảnh Ngôn muốn giết Ngỗi Long thì lúc này gã đã chết, vì nguyên khí vừa rời khỏi thân thể đã bị hao hết sạch, không cách nào vận dụng linh khí phòng ngự, chỉ có thể bị động ăn đòn.Thần hồn Cảnh Ngôn thả ra thần niệm, quát khẽ:- Trấn áp!Bùm! Bịch! Ngỗi Long lơ lửng trên trời bỗng rớt xuống, giây lát đã rớt cái rầm.Khi Ngỗi Long bị Thánh Quang kiếm pháp phủ lên Cảnh Ngôn thuận thế dùng kiếm ý trấn áp. Ngỗi Long không có chút sức chống cự, cơ thể rớt xuống đất.Lần này va chạm rất nặng, Ngỗi Long ọc mấy ngụm máu, nền đá dưới thân lõm một lỗ, mạng nhện khe nứt lan tràn bốn phía.Ngỗi Long vùng vẫy muốn đứng lên nhưng dường như bị lực lượng vô hình gắt gao đè chặt dưới đất, mặc cho gã ném ra vũ khí linh khí, vặn vẹo tứ chi cố gượng dậy mà không nổi.Thần hồn Cảnh Ngôn bao phủ, kiếm ý luôn áp chế Ngỗi Long.Đừng nói Ngỗi Long rơi vào tình cảnh này chỉ có tu vi Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ, dù là Đạo Hoàng cảnh đỉnh cũng đừng mơ bò dậy trong sự khống chế Cảnh Ngôn.Lực lượng trong người Ngỗi Long không thể dùng, cảm giác như có ngọn núi to đè chặt thân thể xuống đất.Cảnh Ngôn ở trên trời nhấc chân đi tới bên trên Ngỗi Long, nhìn gã vùng vẫy.Cảnh Ngôn lạnh nhạt hỏi: - Tam Điện Chủ, giờ ngươi đã chịu phục rồi đi?Giết Ngỗi Long?Cảnh Ngôn không muốn làm như vậy, Ngỗi Long dù sao là Tam Điện Chủ, hắn gai mắt nhưng gã là người của Thánh Điện, thuộc hạ của Thánh Chủ. Hai bên không có thù hận sống chết, giết Ngỗi Long thì không hợp.Hơn nữa Cảnh Ngôn cảm giác lúc trước Ngỗi Long không định giết hắn, lúc công kích sát ý bủa giăng nhưng thần hồn của hắn mạnh biết bao, Ngỗi Long mà động sát tâm là hắn cảm nhận được ngay.Bởi vậy Cảnh Ngôn mới tha mạng cho Ngỗi Long.Đám điện chủ đứng phía xa mắt tròn mắt dẹt.Bọn họ không thể không há hốc mồm.Ban đầu Cảnh Ngôn chủ động tìm Ngỗi Long luận bàn mọi người đã thấy kỳ, sau đó Thánh Chủ nhắc nhở mới nghĩ tới Cảnh Ngôn là trận pháp sư cao cấp, hắn có thể dùng một đống trận bàn đánh cho Ngỗi Long không bò dậy nổi.Nhưng trước khi hai người đánh nhau Cảnh Ngôn nói sẽ không dùng trận bàn, mọi người cho rằng hắn thua chắc.Không ngờ thua trận chiến này sẽ là cường giả Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ Tam Điện Chủ Ngỗi Long, cuộc chiến rất kỳ dị.Đám điện chủ hầu như không thấy rõ, nhiều người không nhìn ra Ngỗi Long bị thua thế nào. Ngỗi Long thi triển võ học thanh thế kinh người, uy năng ngập trời. Khi mọi người cho rằng Cảnh Ngôn sắp chịu thiệt thì công kích của Ngỗi Long đã tan rã.Ngay sau đó Ngỗi Long rớt cái rầm, nằm sấp trên mặt đất bộ dáng khó coi không bò dậy nổi.Một điện chủ ngạc nhiên nhìn Ngỗi Long dưới đất, lại nhìn hướng Thánh Chủ Thân Sùng, hỏi: - Thánh Chủ đại nhân, tình huống này là sao?Y xem không hiểu!Chiến đấu kết thúc quá mau.Đám võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh có mặt ở đây tự nhận nếu đánh với Ngỗi Long không thể nào kết thúc chiến đấu mau như vậy. Tuy Ngỗi Long thấp hơn họ một tiểu cảnh giới nhưng có nhiều thủ đoạn, đặc biệt tạo nghệ võ học rất cao. Muốn đánh bại hoặc giết Ngỗi Long thì võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh sẽ phải vất vả.Nhưng Ngỗi Long ở trong tay Cảnh Ngôn không chịu nổi một kích, tùy tiện chém một kiếm gã đã ra nông nỗi này.Có chút gì phong độ cường giả Đạo Hoàng cảnh không? Còn uy nghiêm của Tam Điện Chủ Thánh Điện không?Thánh Chủ nghe hỏi thầm mếu:- Cái đó . . . Vì Thánh Chủ cũng không rõ tình hình này là sao. Thánh Chủ nhìn toàn bộ quá trình chiến đấu, nắm rõ từng chi tiết như lòng bàn tay nhưng vẫn không thể giải thích rõ ràng.Thân Sùng đành qua loa nói: - Sức chiến đấu của Cảnh Ngôn có lẽ đến Đạo Hoàng cảnh đỉnh, ưm, chắc là sức chiến đấu Đạo Hoàng cảnh đỉnh đỉnh cấp.Vang một chuỗi tiếng hút không khí.Ánh mắt đám điện chủ hơi kinh sợ nhìn Cảnh Ngôn.Sức chiến đấu Đạo Hoàng cảnh đỉnh?Mấy điện chủ tu vi Đạo Hoàng cảnh đỉnh thầm nghĩ nếu họ đánh với Cảnh Ngôn sẽ ra sao? Tưởng tượng làm họ hết hồn, vì sau khi so sánh phát hiện nếu đánh với Cảnh Ngôn, có lẽ cuối cùng mình bị đánh bại thậm chí đánh chết. Nếu Cảnh Ngôn sử dụng trận bàn thì . . . Mấy điện chủ đẳng cấp Đạo Hoàng cảnh đỉnh biểu tình cực kỳ khó xem. Ngẫm lại lúc trước họ hơi coi khinh Cảnh Ngôn, cảm thấy mặt nóng rát.Ngỗi Long giãy dụa một lát sau luôn miệng xin tha:- Ta phục! Ta chịu phục! Điện chủ Cảnh Ngôn mau thả ta đi!Ngỗi Long trực tiếp kêu Cảnh Ngôn là điện chủ.Nghe Ngỗi Long van xin làm Cảnh Ngôn dở khóc dở cười. Ngỗi Long đúng là dở hơi, Cảnh Ngôn cứ nghĩ gã sẽ chống cự thêm một lúc, ai ngờ dứt khoát nhận hèn.Cảnh Ngôn lắc đầu thu lại thần niệm và kiếm ý trấn áp Ngỗi Long.Cảm nhận thân thể nhẹ nhàng, Ngỗi Long nhanh chóng bò dậy, mặt trắng bệch, không biết là bị sợ hay vì vừa rồi phun mấy ngụm máu.Ngỗi Long chật vật đứng dậy ngoan ngoãn đứng sang bên, ánh mắt sợ hãi nhìn Cảnh Ngôn.Ngỗi Long bị đánh sợ, tuy còn các loại thủ đoạn như linh khí phòng ngự chưa kịp dùng, nhưng không hiểu sao gã cảm thấy dù dùng tất cả thủ đoạn cũng thua xa Cảnh Ngôn. Hết chương 701.



Bạn cần đăng nhập để bình luận