Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 792. Thánh Quang Kiếm Pháp Lột Xác



Chương 792. Thánh Quang Kiếm Pháp Lột Xác



Bị nhát kiếm Cảnh Ngôn dồn hết sức kèm theo kiếm ý chém trúng thì chịu lực công kích mạnh cỡ nào?Lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự cũng bị xé rách dễ như chơi.Cổ Vô Thiên bị đánh bay xa tít mù.Cảnh Ngôn nhìn Cổ Vô Thiên thành đốm đen trong tầm mắt, hắn lắc người đuổi theo, thầm mong chờ nhát kiếm này làm gã bị thương nặng.Đánh với Cổ Vô Thiên quá hung hiểm.Đừng thấy Cảnh Ngôn chưa bị thương gì nhưng đó là do hắn phòng ngự kín kẽ. Bị Cổ Vô Thiên bắt lấy một chút xíu kẽ hở là Cảnh Ngôn sẽ bị một nhát búa to chém chết.Lực lượng của Cổ Vô Thiên quá mạnh, Thuần Dương Linh Thể của Cảnh Ngôn không chịu nổi.Nên nếu nhát kiếm này có thể bị thương nặng Cổ Vô Thiên thì cuộc chiến mới nhẹ nhàng hơn chút.Khi Cảnh Ngôn đến gần loáng thoáng nghe tiếng rống như dã thú.- Grào! Cảnh Ngôn nhìn kỹ, giật mình thấy Cổ Vô Thiên lao về, biến mất vài cái lại xuất hiện đã đến gần mấy ngàn thước.Cảnh Ngôn ngẩn ngơ:- Không thể nào! Hứng lấy nhát kiếm hết sức của ta vậy mà . . . Đồ da thú trên người Cổ Vô Thiên rách một đường, ít máu ứa ra. Nhưng chắc chắn Cổ Vô Thiên bị thương không nặng, hơi thở âm lạnh trên người gã đậm hơn trước nhiều, sát ý sôi trào, mái tóc rối bay bay.Cổ Vô Thiên nhìn Cảnh Ngôn lại cúi đầu xem ngực áo da thú rách, nói: - Ngươi . . . bị thương ta! Tốt, tốt! Lâu lắm rồi không ai tổn thương ta được! Nhưng ngươi không đánh lại ta, cho ngươi thấy lực lượng thật sự của ta!Cổ Vô Thiên lại phát ra tiếng gầm rung trời:- Grào! Roẹt!Đồ da thú rách toạc trong tiếng gầm, từng mảnh bắn ra như kim sắt.Răng rắc! Răng rắc! Cơ thể Cổ Vô Thiên thay đổi, chiều cao không ngừng tăng lên, tứ chi và mình thô to gần gấp đôi. Trông Cổ Vô Thiên cực kỳ vạm vỡ, gã như quái thú cao gần bốn thước, bàn tay to hơn nhân loại gấp ba, bốn lần.Cảnh Ngôn nín thở:- Cái này . . . Cảnh Ngôn chợt nhớ Cổ Vô Thiên có huyết thống dã thú, mẫu thân của gã là người rừng.Cảnh Ngôn bản năng nuốt nước miếng, thận trọng nhìn đối phương. Cảnh Ngôn biết Cổ Vô Thiên sau khi biến thân e rằng đáng sợ hơn trước kia, búa lớn trong tay gã trông nhỏ bé.Cổ Vô Thiên hung hãn xông hướng Cảnh Ngôn, huơ búa to:- Ta muốn ngươi chết!Tốc độ công kích của Cổ Vô Thiên mau hơn ba mươi phần trăm.Cảnh Ngôn lập tức chém nhát kiếm.Ầm! Không gian sụp đổ.Giây sau Cảnh Ngôn bay ra ngoài, khí huyết cuộn trào.Cảnh Ngôn nhìn Cổ Vô Thiên chằm chằm, nuốt ngược máu trào lên cổ họng, thầm nghĩ: - Chết tiệt, không chỉ công kích mau hơn ba phần, lực lượng cũng tăng ba, bốn phần!- Thiên Không Chi Dực!Cảnh Ngôn thi triển Thiên Không Chi Dực, giờ về sức mạnh hắn không thể đối kháng trực diện với Cổ Vô Thiên, chỉ đành dựa vào Thiên Không Chi Dực. May mắn Cổ Vô Thiên biến thân mức độ nhanh nhẹn thấp hơn lúc trước một chút, cho Cảnh Ngôn cơ hội thở dốc.Cảnh Ngôn sốt ruột thầm nghĩ: - Đáng giận, nên đánh thế nào đây? Thân hình của hắn cứng cỏi như linh khí cực phẩm, dù bị ta trực tiếp đánh trúng cũng khó giết hắn!Cảnh Ngôn nhíu chặt mày:- Thân thể của hắn làm sao tu luyện ra?Vù vù vù vù vù! Bùm bùm bùm bùm bùm! Hai người đánh túi bụi, nguyên khí của Cảnh Ngôn dao động không ổn định, kinh mạch Võ Đạo có dấu hiệu không chịu nổi.Tuy nhờ vào Thiên Không Chi Dực có thể thoát một phần sát ý tỏa định nhưng Cảnh Ngôn còn phải đỡ công kích bình thường, mỗi lần đỡ đòn hắn sẽ bị đánh bay. Lực lượng của Cổ Vô Thiên quá mạnh, hoàn toàn là sức mạnh phá vạn pháp.- Không lẽ phải chạy trốn sao?Với tốc độ Thiên Không Chi Dực đệ lục trọng nếu dốc hết sức chạy trốn, mặc dù Cổ Vô Thiên cũng mau nhưng không thể đuổi kịp Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn dựa vào tốc độ có thể thoát khỏi Cổ Vô Thiên. Hoặc vào Càn Khôn tiểu thế giới cũng là một cách, dù Cổ Vô Thiên phát hiện Càn Khôn tiểu thế giới cũng không thể nào dùng sức mạnh phá phòng ngự của nó.Nhưng nếu Cảnh Ngôn làm như vậy thì võ giả Liên Minh Huy Hoàng ra sao? Cổ Vô Thiên không giết được Cảnh Ngôn chắc chắn sẽ trở về giết thành viên Liên Minh Huy Hoàng.Cảnh Ngôn cắn răng thầm nghĩ: - Không được! Ta không thể trốn đi!Khóe môi Cảnh Ngôn chảy từng vệt tơ đỏ, mắt hắn đỏ ngầu.Cảnh Ngôn điên cuồng vận chuyển nguyên khí trong vụ tuyền:- Phá cho ta!Thánh Quang kiếm pháp, kiếm ý bị vận dụng đến tột độ có thể thấy kiếm ý ảnh hưởng pháp tắc trong mảnh thiên địa này nhấp nháy vầng sáng.Dù vậy công kích của Cảnh Ngôn không có hiệu quả lớn đến Cổ Vô Thiên.Sau khi kịch chiến một canh giờ Cảnh Ngôn để lại bốn vết kiếm trên người Cổ Vô Thiên, nhưng chút vết thương này hoàn toàn không ảnh hưởng gã. Ngược lại Cảnh Ngôn không ngừng tăng thêm nội thương, cảm giác sắp chống đỡ hết nổi.Cảnh Ngôn lại thi triển Thánh Quang kiếm pháp:- Thánh Quang kiếm pháp!Kiếm quang đen vạch đường cong trong không gian, Cảnh Ngôn điên cuồng vận chuyển, kiếm quang rung bần bật trong không gian, nơi xẹt qua để lại vết nứt đen rậm rạp.Không gian không tiếp xúc trực tiếp với kiếm quang đen cũng bị lực lượng đáng sợ chấn động không chịu nổi lực lượng này mà nứt rạn li ti.Mắt Cảnh Ngôn sáng rực bắn ra tia sáng thầm nghĩ:- Chấn kích? Lực lượng chấn động, kiếm quang sắc bén dễ dàng xé rách không gian, nhưng nơi không tiếp xúc với kiếm quang cũng chịu lực lượng đáng sợ truyền đến.Cảnh Ngôn cười phá lên:- Ta hiểu rồi! Ha ha ha ha ha ha! Cảnh Ngôn luôn không ngừng tu luyện Thánh Quang kiếm pháp, nhưng uy năng của kiếm pháp đến đỉnh địa giai thì không thể tăng tiến nữa. Cảnh Ngôn từng nghĩ phải chờ khi hắn vào Thánh Đạo cảnh mới tăng uy năng Thánh Quang kiếm pháp lên một bậc.Hôm nay trong chiến đấu sống chết với Cổ Vô Thiên làm tâm linh Cảnh Ngôn hiểu ra, khiến hắn thấy một mặt khác của kiếm quang. Sắc bén là một mặt, trừ sắc bén ra kiếm phong của kiếm quang cũng tạo thành tổn thương đáng sợ, tức là chấn kích truyền ra. Cảnh Ngôn trước kia chỉ thấy mặt sắc bén chứ không thấy phía sau nó.Cảnh Ngôn rống to: - Phá!Thánh Quang kiếm pháp ngưng tụ kiếm quang chợt thay đổi, một loại biến đổi về chất, tăng uy năng. Hết chương 792.



Bạn cần đăng nhập để bình luận