Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 862. Tu Luyện



Chương 862. Tu Luyện



Cảnh Ngôn mới vào thần niệm đã bao phủ Đệ Nhị Điện, cũng vận chuyển nguyên khí.Vèo!Thần niệm cảm ứng hai bóng người lao nhanh đến gần.Bùm! Không nói một câu, một bóng dáng vung trường đao chém hướng Cảnh Ngôn.Đao quang sắc bén uy năng to lớn phô thiên cái địa như muốn xé rách mọi thứ trong không gian này.Cảnh Ngôn không có thời gian nghĩ nhiều, vội lấy ra trường kiếm đỏ thẫm, vận chuyển thần thông kiếm ý, Thánh Quang kiếm pháp chém ra.Bùm! Không gian vang tiếng nổ điếc tai.Cảnh Ngôn thi triển kiếm quang ngưng tụ từ võ học kèm theo thần thông kiếm ý bị trường đao đen xé rách, may mắn đao quang đen yếu dần, sau khi cắt ra kiếm quang thì đao quang đen không còn nhiều uy năng.Thần niệm cảm nhận năng lượng sót lại trong đao quang đen, hắn từ bỏ kích phát thánh khí phòng ngự. Năng lượng sót lại không uy hiếp lớn đến Thiên Long Linh Thể, Cảnh Ngôn không cần kích phát thánh khí phòng ngự.Đương nhiên thân thể của Cảnh Ngôn vẫn bị đánh bay ra ngoài, văng xa mấy chục thước.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm bóng người ra tay:- Quả nhiên mạnh thật! Ta ngăn cản một nhát đao đã vô cùng khó khăn, nếu không nhờ trường kiếm có uy năng gần thần khí thì ta đã bị một đao chém chết. Thánh khí phòng ngự cộng thêm Thiên Long Linh Thể cũng không ngăn nổi đao quang đáng sợ, ta không có cả cơ hội nhận thua.Bóng người lại xông hướng Cảnh Ngôn, đợt công kích thứ hai sắp ập đến.Cảnh Ngôn vội nhận thua:- Ta xin thua!Cảnh Ngôn vào Đệ Nhị Điện vốn không ôm hy vọng khiêu chiến thành công, hắn chỉ muốn xem thử thực lực của Lão Nhị, Lão Tam mạnh đến trình độ nào. Hứng lấy đường đao vừa rồi khiến Cảnh Ngôn giúp nhiều hiểu biết sức chiến đấu của cả hai.Mới rồi công kích chắc là Lão Tam, Lão Nhị chưa ra tay. Tức là thực lực hiện tại của Cảnh Ngôn không bằng Lão Tam, càng đừng nói cùng lúc đánh với hai khôi lỗi Lão Nhị, Lão Tam.Nghe Cảnh Ngôn nhận thua, bóng dáng sắp công kích lần thứ hai ngừng lại động tác.Bóng người phía sau tiến lên, cả hai đứng chung một chỗ.Một bóng người trầm giọng hỏi: - Ngươi là Cảnh Ngôn?Cảnh Ngôn chắp tay nói: - Đúng vậy! Cảnh Ngôn xin chào nhị ca, tam ca!Người đó xua tay nói: - Không cần khách sáo vậy, ta biết sự tồn tại của ngươi. Ngươi muốn vượt qua Đệ Nhị Điện thì phải kiên trì qua thời gian một tách trà trong tay ta và Lão Tam. Nhưng hiện giờ thực lực của ngươi còn kém xa, ngươi không đỡ nổi một đao của Lão Tam thì càng đừng nói ngăn cản hai chúng ta cùng công kích.Bóng người khác mặt không biểu tình khẽ quát:- Được rồi, ngươi rút ra Đệ Nhị Điện đi! Chờ ngươi có đủ thực lực lại đến khiêu chiến chúng ta!Cảnh Ngôn gật đầu lùi ra Đệ Nhị Điện:- Được!Cảnh Ngôn vừa đi ra, bốn khôi lỗi chờ ngay lối vào.Đám khôi lỗi Lão Tứ hỏi dồn dập:- Thế nào?- Sao rồi? Sức chiến đấu của nhị ca, tam ca khủng bố lắm đúng không?- Tiểu tử Cảnh Ngôn mau nói đi!Cảnh Ngôn nói: - Nhị ca, ta ca đúng là rất mạnh, ta không đỡ nổi một chiêu của tam ca. Nếu không có thanh trường kiếm này ta rất có thể bị một đao chém chết.Lão Lục lườm hắn:- Hừ! Đã sớm kêu ngươi đừng vào nhưng không nghe, may mắn ngươi không bị giết chết!Cảnh Ngôn cười gượng:- Không nói với các người nữa, ta phải bế quan tu luyện.Cảnh Ngôn lắc người đến một góc Đệ Nhất Điện.Đám khôi lỗi Lão Tứ thấy Cảnh Ngôn bế quan thì không theo lại.Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại.Dung hợp phần thứ ba của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cho Cảnh Ngôn nhiều cảm ngộ mới. Hắn hiểu biết thêm võ học, lực lượng pháp tắc, bí pháp vân vân.Cảnh Ngôn nhắm mắt lại, mất chút thời gian chỉnh sửa lại một số thủ đoạn mình nắm giữ. Sau đó Cảnh Ngôn lấy ra tất cả thần tinh, Bổ Thiên Đan hấp thu, cảm ngộ càng nhiều thiên địa pháp tắc.Thời gian thấm thoắt.Một tháng đi qua, hai tháng đi lại, nửa năm lững thững.Một năm qua nhanh.Tài nguyên thần tinh, đan dược ít dần, tu vi của Cảnh Ngôn không ngừng nâng cao, dần đến cực hạn Thánh Đạo nhị cảnh.Cảnh Ngôn nắm giữ số lượng pháp tắc lên đến con số khủng bố.Nhận ba phần truyền thừa Thương Khung Đệ Nhất Thần Công khiến Cảnh Ngôn cảm ngộ pháp tắc mau hơn võ giả bình thường rất nhiều, cộng thêm tài nguyên tu luyện sung túc, tốc độ tiến bộ của hắn cực kỳ kinh người.Nếu võ giả khác biết tốc độ tu luyện của Cảnh Ngôn sẽ cảm thán không theo kịp.Khi Cảnh Ngôn đến cực hạn Thánh Đạo nhị cảnh thì tạm ngừng, bước tiếp theo hắn định thử đột phá, thăng cấp Thánh Đạo tam cảnh.Cảnh Ngôn tạm dừng lại vì điều chỉnh nỗi lòng khiến tâm thái thả lỏng.Tử Vong Thần Điện, trong Đệ Nhất Điện.Bùm! Bùm bùm bùm bùm bùm! Mấy bóng người lao nhanh, kiếm quang và đao quang đan xen.Đám khôi lỗi Lão Tứ đang liên hợp vây công Cảnh Ngôn.Lão Thất từ một hướng lặng lẽ lẻn qua:- Tiểu tử Cảnh Ngôn đừng chạy!Lão Thất vừa ra tiếng vừa giơ trường đao đen chém hướng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn xoay trường kiếm.Xoẹt!Lão Thất bị chém bay ra xa.Cảnh Ngôn đánh nhau với đám khôi lỗi Lão Tứ không dùng trường kiếm đỏ thẫm, hắn chỉ dùng linh khí trường kiếm quen tay, thậm chí không dùng thần thông kiếm ý.Lão Tứ tìm đúng cơ hội chém mạnh vào Cảnh Ngôn:- Tiểu tử Cảnh Ngôn, tốc độ của ngươi rất nhanh nhưng ta cũng không chậm!Cảnh Ngôn đã kịch chiến với bốn khôi lỗi hơn nửa canh giờ.Cảnh Ngôn lắc đầu thầm nghĩ: - Chỉ dùng linh khí trường kiếm, không sử dụng kiếm ý thì ta vẫn chưa thể nghiền áp mấy khôi lỗi có sự sống này.Bốn khôi lỗi nhờ vào một phần uy áp Tử Vong Thần Điện hạn chế tốc độ của Cảnh Ngôn, nhưng vẫn không thể làm gì hắn, đương nhiên hắn cũng không cách nào nghiền áp bốn khôi lỗi.Cảnh Ngôn động ý niệm:- Thôi tới đây được rồi!Thần thông kiếm ý bỗng phát ra.Bốn khôi lỗi cảm nhận uy áp hùng hồn giáng lâm, chúng nó không kịp làm nhiều phản ứng kiếm quang đã quét tới.Ầm ầm ầm ầm ầm! Mấy tiếng vang khẽ, bốn bóng người bay ngược ra ngoài.Lão Thất la làng:- Không chơi nữa! Đã nói không dùng thần thông kiếm ý vậy mà đột nhiên sử dụng! Không đánh! Chán chết!Mấy khôi lỗi khác bò dậy, đứng xa không đến gần Cảnh Ngôn. Hết chương 862.



Bạn cần đăng nhập để bình luận