Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 888. Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan



Chương 888. Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan



Hoàng Nhất Sơn nghe thống lĩnh Sở Tiên Liệt hỏi, khó khăn quay đầu nhìn lão, cố sức nhếch môi, định nói gì nhưng giây sau ho sặc sụa.Hoàng Nhất Sơn bị thương quá nặng, dùng đan dược trị thương giữ lại mạng sống, nhờ đan dược cửu giai trị thương có hiệu quả kinh người, miễn không chết ngay thì hầu như sống được. Nhưng vết thương như vậy ảnh hưởng lớn đến gã sau này, dù dùng đan dược cửu giai chữa thương thời gian dài cuối cùng phục hồi kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền thì sau này gã không có khả năng thăng cấp Thánh Đạo. Thậm chí Hoàng Nhất Sơn sẽ bị rớt khỏi tu vi Đạo Hoàng cảnh đỉnh.Cảnh Ngôn đã xem xét vết thương của Hoàng Nhất Sơn, nhíu mày nói: - Có năm phần kinh mạch Võ Đạo bị đứt, vụ tuyền có vết nứt. Hoàng Nhất Sơn, trong thời gian gần ngươi không thể sử dụng nguyên khí.Nói cho Hoàng Nhất Sơn nghe cũng là cho đám người Sở gia nghe.Sở Tiên Liệt nghe xong tình huống vết thương của Hoàng Nhất Sơn thì tức giận mắt đỏ hoe:- Đáng giận! Đa số người Sở gia siết chặt nắm đấm.Sở Chấn mở miệng nói: - Nhất Sơn, hãy tĩnh dưỡng đi, tuy ngươi thua nhưng có công lao, Sở gia sẽ không bỏ mặc ngươi.Vẻ mặt Sở Chấn không chút tức giận, dường như không quan tâm Hoàng Nhất Sơn bị thương nặng, lời gã nói chẳng có ích lợi thực tế gì.Sở Tiên Liệt liếc Sở Chấn, lòng thầm thở dài. Trong tình huống này Sở Tiên Liệt không muốn răn dạy Sở Chấn thêm, đỡ khỏi phải làm trò cười cho Ngọc Thư Môn.Một phó thống lĩnh tiếc thương nói: - Ài, dù vết thương của Hoàng Nhất Sơn chữa lành thì hy vọng thăng cấp Thánh Đạo cũng hoàn toàn chôn vùi.Sở Thanh Dao an ủi:- Nhất Sơn, giờ ngươi đừng nghĩ nhiều, hãy lo trị thương là được. Chuyện tương lai không ai biết trước, chưa chắc ngươi mất hết hy vọng thăng cấp Thánh Đạo.Hoàng Nhất Sơn cố nặn nụ cười khó xem:- Ta . . . ta không sao.Tính cách của Hoàng Nhất Sơn không hoạt bát nhưng giờ xem ra gã khá cứng cỏi.Cảnh Ngôn ở một bên nhìn, gật gù.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Với thiên phú của Hoàng Nhất Sơn vào Thánh Đạo cảnh có khó gì?Đám người Sở gia cau mày nhìn Cảnh Ngôn.Thiên phú của Hoàng Nhất Sơn tuy rất cao nhưng muốn vào Thánh Đạo phải xem cơ duyên, tức là dù hôm nay gã không bị thương thì cả đời gã xác suất vào Thánh Đạo cảnh vẫn rất thấp, giờ bị thương hầu như mất khả năng thăng cấp Thánh Đạo. Lời nói của Cảnh Ngôn không đáng tin chút nào, dù muốn an ủi Hoàng Nhất Sơn nhưng nghe quá giả, sao gã tin được?Cảnh Ngôn lấy ra một viên bình ngọc màu đỏ, đổ ra một viên đan dược màu hồng đưa cho Hoàng Nhất Sơn, cười nói: - Nuốt đan dược này vào đi.Sở Tiên Liệt vội nói: - Cảnh Ngôn, Nhất Sơn mới dùng đan dược trị thương, tạm thời không cần dùng nữa. Nếu một lúc dùng quá nhiều sẽ tạo hiệu quả ngược!Cảnh Ngôn nhìn Sở Tiên Liệt, híp mắt nhếch mép, thản nhiên nói: - Ta đã thấy Nhất Sơn dùng đan dược, viên đan dược ta đưa cho Nhất Sơn không xung đột.Sở Chấn trách móc nói: - Cảnh Ngôn, ngươi đừng càn quấy. Hoàng Nhất Sơn bị thương nặng như vậy sao có thể dùng lung tung?Cảnh Ngôn cau mày nhìn Sở Chấn, khinh thường nói: - Sở Chấn, ngươi không biết thì câm mồm đi. Ta hỏi ngươi, ngươi biết đan dược này là gì không? Ngươi biết đan dược này trợ giúp thế nào cho Hoàng Nhất Sơn không?Sở Chấn tức giận trừng Cảnh Ngôn:- Ngươi . . .!Nhưng Sở Chấn nhớ lại thực lực của Lão Nhị thuộc hạ Cảnh Ngôn thì nuốt ngược lời muốn nói.Cảnh Ngôn đưa đan dược màu hồng đến gần Hoàng Nhất Sơn, nói: - Nuốt đi.Hoàng Nhất Sơn nhìn Cảnh Ngôn, đối diện ánh mắt của hắn không hiểu sao gã bản năng tin tưởng hắn. Nghe Cảnh Ngôn nói Hoàng Nhất Sơn không kiềm được hé môi nuốt đan dược màu hồng.Đan dược vào miệng hóa thành dòng nước ấm bao bọc kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền, cảm giác ấm áp thoải mái chạy khắp người Hoàng Nhất Sơn.Đám người Sở gia thấy Hoàng Nhất Sơn nuốt vào đan dược của Cảnh Ngôn thì thầm lo, sau đó bọn họ mở to mắt. Họ thấy sắc mặt Hoàng Nhất Sơn hồng hào hơn, nguyên khí hỗn loạn chuyển động ngoài người gã dần bình ổn.Tình huống gì đây?Sao có thể như vậy? Hoàng Nhất Sơn bị thương nặng như vậy chỉ ăn một viên đan dược đã khỏe ngay?Hoàng Nhất Sơn cảm giác rõ nhất biến đổi trong người mình, gã nhắm mắt lại ngay, vận chuyển tâm pháp phối hợp dược hiệu. Mấy giây sau Hoàng Nhất Sơn mở mắt ra, sắc mặt không khác gì người bình thường. Đám người Sở Tiên Liệt không nhìn ra Hoàng Nhất Sơn đã từng bị thương.Trước bao cặp mắt nhìn, Hoàng Nhất Sơn đứng dậy, cúi gập người hướng Cảnh Ngôn:- Đa tạ Cảnh Ngôn đại ca ban dược!Cảnh Ngôn phất tay.Một phó thống lĩnh cảm ứng vết thương của Hoàng Nhất Sơn, giật mình kêu lên: - Không thể nào! Kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền của Nhất Sơn đã phục hồi năm phần, vẫn đang tiếp tục lành lại, xem tình hình chỉ vài ngày là lành hẳn!Phó thống lĩnh nói làm người Sở gia lộ biểu tình giật mình.Sở Tiên Liệt hút không khí, con ngươi co rút giọng kinh sợ hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi mới lấy ra đan dược kia không lẽ là Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan?Cảnh Ngôn cười nhìn hướng Sở Tiên Liệt:- Sở thống lĩnh biết cả Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan?Sở Tiên Liệt không nói nên lời:- Cái gì? Thật sự là Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan? Cái . . . cái này quá . . . Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan là một loại đan dược cửu giai, nhưng trên thế giới hiện nay nó gần như tuyệt tích, có lẽ chỉ trong thế lực nhất phẩm mới còn chút ít lưu trữ. Chắc chắn một điều rằng trong thế lực nhất phẩm không có nhiều Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan, có tư cách sử dụng đan dược này ít nhất là võ giả Thánh Đạo cảnh, và bị thương khá nặng mới dùng.Một phó thống lĩnh hỏi: - Thống lĩnh, Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan là cái gì?Sở Tiên Liệt bình ổn nỗi lòng, chậm rãi nói: - Ta chỉ nghe nói qua chứ chưa từng thấy Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan. Sở gia chúng ta không có đan dược này, trong thần vực hình như chỉ một vị Đại Đan Vương có thể luyện chế ra. Cửu Chuyển Đạo Tâm Đan là thánh dược chữa thương, tuy xếp vào đan dược cửu giai nhưng nó đã nằm ngoài phạm trù cửu giai. Hết chương 888.



Bạn cần đăng nhập để bình luận