Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 920. Cảnh Tượng Đáng Sợ



Chương 920. Cảnh Tượng Đáng Sợ



Ngay cả võ giả vừa tấn chức Thánh Đạo nhất cảnh cũng có thể chậm rãi luyện hóa một Pháp Tắc Chi Tổ sau đó lập tức tấn chức thành Hư Thần.Trong truyền thừa Thương Khung Đệ Nhất Thần Công viết rất nhiều tin tức về các loại trân bảo. Pháp Tắc Chi Tổ này chính là một trong số đó. Chẳng qua Cảnh Ngôn cũng thật không ngờ tại thế giới mình sinh hoạt sẽ có Pháp Tắc Chi Tổ xuất thế.Nếu không phải Chung tiên sinh nói thì có lẽ bây giờ Cảnh Ngôn vẫn còn nghĩ không ra cỗ dao động pháp tắc giống như uy thế đế vương kia sẽ tới từ Pháp Tắc Chi Tổ.Nếu như là Pháp Tắc Chi Tổ hiện thế vậy thì quả thật nên nhanh chóng tới xem. Dù sao, Pháp Tắc Chi Tổ là trân bảo ngay cả chủ nhân Tử Vong Thần Điện cũng cho rằng cực kì quý giá.Cảnh Ngôn lập tức nhìn về phía Sở Hồng Nam, nói:- Sở tộc trưởng, bây giờ ta có một chuyện cần phải xử lý cho nên không thể hộ tống các ngươi đi tới Lưu Sa Thần Vực được.Nếu như không có chuyện Pháp Tắc Chi Tổ thì Cảnh Ngôn tính đi tới Lưu Sa Thần Vực, xử lí tốt chuyện Sở gia rồi đưa mẫu thân rời khỏi đó. Nhưng hiện tại chuyện này còn muốn chậm lại một đoạn thời gian.Sắc mặt Sở Hồng Nam hơi đổi, trong lòng chua chát. Cảnh Ngôn lập tức nói thêm:- Sở tộc trưởng cũng không cần lo lắng, tuy ta không đi cùng nhưng mấy người Nhị ca sẽ đi với các ngươi.Sở Hồng Nam nghe Cảnh Ngôn nói vậy mới yên tâm.Có mấy thuộc hạ này của Cảnh Ngôn cũng đã đủ rồi.Cảnh Ngôn lại nhìn về phía mẫu thân Sở Liên Tinh:- Mẫu thân, người cũng không cần tới chỗ tụ tập Lưu Sa Thần Vực, hãy về bản bộ gia tộc với Sở tộc trưởng đi.Sở Liên Tinh gật đầu:- Ừ, như vậy cũng tốt.Cảnh Ngôn nhìn về phía đám khôi lỗi Lão Nhị:- Nhị ca… Các ngươi đi theo mẫu thân ta đi. Kính nhờ các ngươi nhất định phải bảo vệ tốt mẫu thân của ta!Lão Thất mở miệng trước:- Cảnh Ngôn ngươi cứ yên tâm đi.Đám khôi lỗi Lão Nhị cũng gật đầu. Chúng nó cũng không hỏi Cảnh Ngôn muốn đi đâu, làm gì. Dù sao thực lực Cảnh Ngôn hiện tại mạnh lắm, ngay cả Thần Long cũng không thể giết được Cảnh Ngôn. Chúng nó đi theo Cảnh Ngôn cũng có vẻ chẳng có mấy tác dụng.Sở Liên Tinh nhìn Cảnh Ngôn, đôi mắt tràn đầy từ ái:- Cảnh Ngôn, con nhất định phải cẩn thận.Cảnh Ngôn trưởng thành, tu vi cũng đủ cao, giống như không cần nàng dặn dò thêm gì nhưng sự quan tâm yêu thương của nàng cũng không thể muốn là có thể khống chế.Cảnh Ngôn mỉm cười đáp:- Vâng, ta sẽ chiếu cố tốt bản thân.Kế tiếp, mọi người liền tách ra ở đây. Đám người Sở gia bước lên chiến thuyền quay về Lưu Sa Thần Vực. Cảnh Ngôn, Chung tiên sinh cùng với các thuộc hạ của y đều bay về một hướng khác.Vài canh giờ sau, Cảnh Ngôn và Chung tiên sinh dừng lại.Địa hình phía trước giống như một sa mạc. Loại địa hình này vốn cũng không ngạc nhiên, ở Thiên Nguyên đại lục, sa mạc đều có rất nhiều. Nhưng sa mạc trước mặt Cảnh Ngôn lại hơi quỷ dị.Trong thiên địa còn sót lại từng đợt uy năng cổ quái, thoạt nhìn, sa mạc này cứ như vừa mới hình thành.Hạt cát cùng một số vật chất màu xanh trộn lộn xộn vào nhau. Cảnh Ngôn hơi phân biệt liền bỗng giật mình, hắn nhìn mặt đất chằm chằm rồi nói:- Này hẳn là nham thạch và cây cối, hoa cỏ. Thoạt nhìn dường như chúng bị một lực lượng đáng sợ đánh nát hoàn toàn trong thời gian ngắn.Vô luận là cây cối hay là nham thạch cứng rắn đều bị một cỗ lực lượng phá hủy hoàn toàn thành dạng này. Thần niệm Cảnh Ngôn thẩm thấu xuống dưới đất, phát hiện tận sâu bên trong cũng hệt như trên này, đều dạng khối nhỏ thế cả.Chung tiên sinh gật đầu:- Ừ, điều này cũng bình thường. Pháp Tắc Chi Tổ xuất hiện luôn sẽ đi kèm với một số lực lượng đáng sợ. Xem ra khoảng cách giữa chúng ta và Pháp Tắc Chi Tổ không còn xa nữa.Cảnh Ngôn khẽ nhíu mắt, nói:- Đi tiếp thôi.Hai người bay tiếp về phía trước nhưng tốc độ càng chậm hơn chút. Đến nơi đây có lẽ sẽ có một số nguy hiểm bất ngờ.Cảnh Ngôn cũng càng ngày càng giật mình.Lực lượng này rốt cục khủng bố đến cỡ nào? Diện tích sa mạc mới hình thành này quá lớn rồi.Nếu chỉ đem một số khối nham thạch cứng cỏi biến thành cát tự nhiên không khó. Đừng nói võ giả có thực lực như Cảnh Ngôn, ngay cả võ giả Đạo Hoàng cảnh cũng có thể thực hiện rất nhẹ nhàng.Nhưng phạm vi sa hóa này cũng lớn quá mức.Nếu Cảnh Ngôn dốc hết toàn lực thì có thể thoải mái biến vật chất trong không gian phạm vi một dặm thành hư vô trong một đòn. Nhưng hoang mạc trước mắt lại không biết chiếm diện tích bao nhiêu, ít nhất cũng cả ngàn dặm.Đến cùng là năng lượng của trình tự nào mới làm được thế này?- Đây là….Sau thời gian một chén trà nhỏ, bên dưới hai người xuất hiện một hố sâu thật lớn. Trong hố sâu có ánh sáng lan tỏa.Chung tiên sinh vội nói:- Pháp Tắc Chi Tổ hẳn ngay tại bên dưới. Cảnh Ngôn, chúng ta nhanh lên, chỉ sợ bây giờ đã có rất nhiều người đến trước chúng ta một bước rồi.Cảnh Ngôn nghi hoặc:- A?Chung tiên sinh giải thích:- Nơi này cách Thiên Không Thánh Điện không xa, người của Thiên Không Thánh Điện chắc chắn tới trước một bước rồi. Cảnh Ngôn, chẳng lẽ ngươi sẽ không hoài nghi tại sao ngươi và bán thần Duẫn Thủy kia giao thủ, làm ra động tĩnh lớn thế mà người Thiên Không Thánh Điện lại không có xuất hiện sao?Chung tiên sinh cười cười, Cảnh Ngôn lập tức giật mình.Xem ra chỉ sợ Thần Long Người Thủ Hộ của Thiên Không Thánh Điện cũng đã bước vào hố sâu này. Thiên Không Thánh Điện có rất nhiều võ giả Thánh Đạo cảnh, những võ giả Thánh Đạo cảnh đó chỉ sợ cũng bước vào đấy đi.Cảnh Ngôn gật đầu:- Ừ, chúng ta cũng đi vào.- Vèo!Hai bóng người nhanh chóng lao xuống. Cả Cảnh Ngôn và Chung tiên sinh đều khởi động thánh khí phòng ngự nhằm đối phó với các tình huống nguy hiểm có thể có.Cảm nhận được Pháp Tắc Chi Lực nồng đậm tới mức như quánh lại, Cảnh Ngôn cũng không khỏi tán thưởng:- Pháp Tắc Chi Lực thật nồng đậm!Chung tiên sinh nói:- Đúng vậy, Pháp Tắc Chi Lực nơi này nồng đậm hơn bên ngoài không biết bao nhiêu lần.- Nếu có thể ở đây tu luyện, tốc độ tiến bộ chắc chắn rất nhanh.Cảnh Ngôn cũng hơi động tâm.Chung tiên sinh lắc đầu nói:- Đây là dị tượng sinh ra khi Pháp Tắc Chi Tổ hiện thế, một khi Pháp Tắc Chi Tổ bị người lấy đi thì nơi này cũng khôi phục như ban đầu.Muốn ở đây tu luyện trong thời gian dài quả thật là không thể. Cảnh Ngôn đương nhiên cũng hiểu được điều đó, ban nãy hắn cũng chỉ nói thuận miệng mà thôi.Nơi sâu dưới lòng đất.Nham thạch nóng đỏ lưu chuyển, không khí đều vô cùng nóng bức.Cũng chỉ có nguyên khí của võ giả Thánh Đạo cảnh mới có thể chống cự được không khí nóng rực này. Nếu như võ giả Đạo Hoàng cảnh tới đây, chỉ sợ mới tiếp xúc với không khí ấy, hít vào một hơi cơ thể liền lập tức đốt cháy.Về phần nham thạch nóng chảy đỏ rực kia lại càng không thể chạm vào. Cho dù là võ giả Thánh Đạo cảnh nếu động tới nó chỉ sợ cũng ngăn không được nhiệt độ khủng bố kia. Đó cũng không phải nham thạch nóng chảy bình thường, nhiệt độ của nó cao hơn nham thạch nóng chảy bình thường không biết bao nhiêu lần.Trên bình nguyên màu đỏ có hai phe nhân mã đứng cách nhau mấy vạn thước, phân biệt rất rõ ràng.Sắc mặt người hai bên lúc này đều cực kì khó coi.Chung quanh bọn họ không ngừng xuất hiện từng đoàn lửa màu đỏ. Những ngọn lửa ấy xuất hiện hay biến mất đều không hề có dấu hiệu báo trước, nhưng nếu bị ngọn lửa ấy khẽ chạm vào ngay cả võ giả Thánh Đạo cảnh cũng sẽ hóa thành tro bụi trong chớp mắt. Hết chương 920.



Bạn cần đăng nhập để bình luận