Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1052: Vương Hiên, Đại Cả Của Vương Đồ Xuất Chiến.

- Đã xảy ra chuyện gì?
Có người không nhịn được hỏi.
- Không biết, quá nhanh không kịp phản ứng.
- Hình như là Vương Đồ giết Vương Đồ?
- Vương Đồ tự giết chính mình??
Mọi người đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên, lại vô cùng khiếp sợ.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy ảo cảnh quỷ dị như thế, công kích của mình lại có thể tác dụng ngược lại chính mình?
Nhìn thấy Lê Kha đang đứng một mình trên võ đài, cùng một mảnh rừng đào lại từ từ mọc ra kia, mọi người chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, trong lòng nghĩ về sau nói cái gì cũng không muốn chiến đấu cùng người như thế.
Kể cả Lâm Hữu ở trong đám người, cũng không dự đoán được Lê Kha có thể vận dụng ảo cảnh đến trình độ lưu loát tự nhiên như vậy.
Xem ra trong khoảng thời gian này, đối phương bị nhốt ở trong nhà bế quan, đã khiến thực lực tăng lên cực kỳ lớn.
- Hay!
- Đánh rất đẹp!
- Lũ rác rưởi Giới Sinh tiếp tục kiêu ngạo đi!
Khiếp sợ qua đi, trong đội ngũ Vạn Giới lập tức bộc phát ra một mảnh tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, nhóm lãnh chúa vừa rồi còn nghẹn một bụng lửa giận, lúc này đều kêu gào ầm ĩ.
Thua nhiều trận như vậy cuối cùng cũng cứu vãn được một bàn, khiến bọn hắn có một loại cảm giác hãnh diện.
Về phần Liên Minh Giới Vực bên kia, tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Bởi vì tuy bọn hắn hy vọng Vạn Giới có thể thắng nhưng lại không hy vọng người thắng thuộc trận doanh Phản Liên Minh, chứng kiến một màn này, bọn hắn căn bản không vui vẻ nổi.
Giới Sinh bên kia lại có tính tình nóng nảy, trực tiếp tức giận lên tiếng mắng chưa.
- Đậu xanh! Thắng một hồi mà đắc ý thành như vậy.
- Một đám gia hoả chưa từng thắng trận nào, có bản lĩnh đi lên một mình đấu đê!
- Hãy bớt sàm ngôn đi, ra tay đi, xem bản lĩnh thực sự thế nào!
Giờ khắc này, cuối cùng chiến ý của các đại trận doanh cũng hoàn toàn bị thiêu đốt, lại có vài lãnh chúa nhảy lên sân đấu trống. Trên các võ đài, chiến đấu bắt đầu trở nên kịch liệt.
Nhưng tiêu điểm khiến mọi người chú ý, đa số vẫn là trên võ đài nơi Lê Kha đang đứng, muốn nhìn rốt cuộc ai có thể lên đào thải hắn.
- Ta đến làm đối thủ của ngươi, như thế nào?
Đột nhiên, một giọng nói ấm áp như gió mùa xuân truyền vào trong tai mọi người.
Một vị công tử ca cầm quạt xếp trong tay, vô cùng phong độ nhảy lên trời cao, rồi nhẹ nhàng rơi xuống trên võ đài có Lê Kha.
Mọi người cảm nhận được khí tức phát ra từ trên người đối phương, sau đó sắc mặt đều biến đổi.
Người dị năng hệ Tinh Thần!
Hơn nữa người này còn là người dị năng có cấp bậc dị năng cao hơn Vương Đồ kia!
Tồn tại cấp bậc này lại muốn hạ thân phận đi khiêu chiến Lê Kha?
Điều này khiến nhóm lãnh chúa trận doanh phản liên minh không khỏi nhíu mày.
Nhưng không đợi bọn hắn phát tác, chợt nghe người nọ ôn tồn nói:
- Lời đầu tiên ta giới thiệu một chút, ta tên là Vương Hiên, chính là đại ca của Vương Đồ. Mới vừa rồi thái độ của nhị đệ ta có chút không tốt, ta ở nơi này làm lễ xin lỗi mọi người, còn hy vọng các vị chớ nên trách tội.
Đại ca của Vương Đồ?
Mọi người thầm cả kinh, không ngờ gia hỏa kia còn có một vị đại ca.
Nếu thật sự là như vậy, quả thật đối phương có lý do để lên đài, nhưng vẫn dính hiềm nghi lấy lớn hiếp nhỏ, làm cho người ta thấy trơ trẽn.
So sánh với người trận doanh bên này, đám người Giới Sinh vừa nghe đến cái tên Vương Hiên này, lập tức kinh hô một mảnh.
- Là hắn? Vương Hiên, đại ca của Vương Đồ?
- Vương Hiên? Là thiên tài hệ Tinh Thần đã thức tỉnh dị năng cấp S?
- Không sai được, nửa tháng trước ta từng gặp mặt hắn một lần, khi đó hắn đã thức tỉnh năng lực thiên phú thứ ba rồi!
- Tê! Năng lực thiên phú thứ ba!?
Dị năng cấp S, tương đương với trình độ của lãnh chúa sở hữu bảy mảnh nhỏ Thần cách, đồng thời dị năng còn có thể dẫn phát biến chất, thức tỉnh năng lực thiên phú thứ ba.
Có thể hiểu thực lực khủng bố của đối phương khủng bố tới mức nào.
Hơn nữa vừa vặn lúc này, đối phương lại gặp phải Lê Kha cũng thuộc hệ Tinh Thần.
Chỉ sợ ảo cảnh của Lê Kha không thể tạo thành nhiều ảnh hưởng cho Vương Hiên, khiến cho vẻ mặt hắn cũng không khỏi trở nên ngưng trọng.
Nhưng hắn lại không hề lùi bước, chỉ hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn thẳng vào Vương Hiên:
- Ra tay đi, cho ta xem nhìn rốt cuộc ngươi mạnh đến loại tình trạng gì!?
- Như ngươi mong muốn.
Vương Hiên lạnh nhạt cười.
Phía dưới vẻ mặt ấm áp, lại cất giấu một tia hàn ý lạnh như băng.
Hắn ta nhìn thoáng qua rừng đào bốn phía, rồi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chậm rãi đi về phía Lê Kha đối diện.
Cùng lúc đó, một luồng dao động tinh thần khủng bố lấy hắn ta làm trung tâm đột nhiên bùng nổ, nháy mắt thổi quét ra bốn phía.
- Cái gì!?
Sắc mặt Lê Kha đại biến, hắn vừa phát động năng lực huyễn ảnh của Rừng Đào Yêu, lại cảm nhận được một luồng lực lượng phô thiên cái địa áp bách về phía mình, thậm chí còn trực tiếp ép hắn nằm sấp xuống đất.
Tính cả binh chủng Đào Yêu bốn phía, cũng đều bị luồng lực lượng tinh thần này ép hiện ra chân thân, sau đó, tất cả chúng cất lên một tiếng rên rỉ, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán!
……..
Sức mạnh tinh thần thật mạnh!
Tất cả mọi người trên đài cảm nhận được dị năng do Vương Hiên bộc phát ra, ai nấy đều bị kinh sợ.
Thực lực mà Lê Kha vừa biểu hiện ra ngoài, tuyệt đối là rõ như ban ngày.
Nhưng hắn có thực lực như vậy, vẫn bị loại lực lượng này ép nằm xuống đất, có thể hiểu loại lực lượng này kinh khủng tới mức nào.
Cái này đại biểu cho câu ‘người cùng nghề là oan gia’.
Hai người đều là người dùng thủ đoạn hệ Tinh Thần làm chủ, bởi vậy tinh thần lực mạnh yếu chính là điểm mấu chốt gần như mang tính quyết định.
Hiện tại, Lê Kha chỉ có năm mảnh nhỏ Thần cách, thực lực cơ bản vốn yếu hơn đối phương.
Huống chi đối phương còn là một dị năng giả hệ tinh thần cấp S, thực lực cơ sở cao hơn lãnh chúa cùng cấp, lại có năng lực áp chế hắn rất mạnh.
Mắt thấy Vương Hiên đang từng bước đi về phía mình, mặt Lê Kha đỏ lên, giãy dụa một chút rồi chậm rãi đứng dậy, có ý đồ ngăn cản tinh thần đối phương áp bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận