Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1256: Xâm Nhập Sâu Vào Địa Bàn Địch.

- Đại nhân, tình huống thức tỉnh trong các thành thị năm nay đều đã thống kê xong, có tất cả ba người cấp Truyền Kỳ, phân biệt ở thành Lạc Dương, thành Trấn Ma, Sư Khiếu thành, hơn một trăm người cấp Hiếm Có, các thành thị đều có.
Lúc này, một Lãnh Chúa cấp 10 cưỡi tọa kỵ tới gần, đưa qua một phần tài liệu.
Thiên tài thức tỉnh binh chủng ban đầu cấp Truyền Kỳ đều là đối tượng mời chào chủ yếu của điện Vạn Thần bọn hắn.
Cho nên vào thời gian này hàng năm, bọn hắn đều sẽ phái người đến các nơi thu nạp nhân tài để lớn mạnh thế lực, đây cũng là nguyên nhân vì sao điện Vạn Thần liên tục sừng sững không ngã.
Bình thường mà nói, trừ số ít bởi vì đã gia nhập thế lực, hoặc có nguyên nhân đặc biệt ra thì cơ bản không ai có thể kháng cự điều kiện hậu đãi bọn hắn đưa ra.
Đây chính là sức mạnh của bọn hắn.
- Không cần nhìn, tùy ý chọn một chỗ đi trước đi.
Chu Phóng khoát khoát tay, ngáp một cái, lười biếng tựa ở Vong Linh Cốt Long phía sau, hình như thờ ơ đối với tất cả mọi thứ.
Người kia thấy thế lập tức có chút khó khăn nói:
- Đại nhân, mời chào lần này là do ngài toàn quyền phụ trách, vẫn là ngài đến định đoạt thì tốt hơn.
- Đi đi, mấy thành nhỏ xa xôi mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Vậy thì đi kia cái gì… Thành Sư Khiếu đi, không có chuyện gì thì chớ quấy rầy ta đi ngủ.
Nói xong, hắn ta trực tiếp quay lưng đi, nằm trên Vong Linh Cốt Long ngáy o o.
Người kia còn muốn nói gì nữa nhưng nhìn thấy bộ dáng này của Chu Phóng thì cũng không dám nói nhiều, cầm tài liệu lui trở về.
Lúc đầu, đội ngũ dự định đi Lạc Dương thành và thành Trấn Ma trước, bây giờ lập tức thay đổi phương hướng, bay về phía thành Sư Khiếu.
- Vì sao năm nay Tam trưởng lão lại phái Chu Phóng đại nhân đến phụ trách mời chào chứ?
Bên cạnh, mấy nhân viên đi cùng vừa đi đường vừa nói chuyện phiếm với nhau.
- Nghe nói vì ở thành Trấn Ma xuất hiện một người có thiên phú Truyền Kỳ hệ Thiên Sứ.
- Hệ Thiên Sứ? Khó trách, nhưng sau lưng những nhân tài như vậy đều có thế lực mà?
- Vậy thì sao? Hiện tại, Chu Phóng đại nhân đã là Chuẩn Thần cấp 9, trấn trụ những đồ nhà quê ở nông thôn còn không phải dễ như trở bàn tay à?
- Hơn nữa ta nghe nói binh chủng của Chu Phóng đại nhân đều là cấp Siêu Phàm, thực lực có thể đứng vào mười người mạnh nhất cấp 12 ở điện Vạn Thần.
- Cái gì? Cấp Siêu Phàm à?
Mấy người bên cạnh hít sâu một hơi, cả khuôn mặt đều là vẻ chấn kinh.
Binh chủng cấp Siêu Phàm, đây chính là muốn chém giết ma thú Ma Vương cấp 13 trở lên, hoặc tiêu diệt loại sào huyệt cực lớn mới có cơ hội thu hoạch được.
Dù ở trong toàn bộ điện Vạn Thần cũng đều cực kì thưa thớt.
Cấp 12 có thể có được binh chủng Siêu Phàm đã ít lại càng ít, cơ bản đều là nhân vật nắm quyền ở các thế lực lớn, người như vậy mới có thể bằng vào tài phú kinh người thu hoạch được.
Có cường giả như vậy tọa trấn, đúng là không có gì đáng lo lắng.
Mà trong lúc bọn hắn nói chuyện phiếm, đội ngũ mời chào cũng càng bay càng xa, dần dần bỏ thành Vạn Thần lại đằng sau.
Ở bên cạnh khác, nơi Ma Vương Quân đang chiếm cứ.
Sau khi trải qua hơn một giờ phi hành, Lâm Hữu cũng lần nữa đi tới nơi bị huyết khí trong bao phủ ngày hôm qua.
- Kỳ quái, sao hôm nay số lương ma thú hình như đã ít hơn vậy??
Lâm Hữu nghi hoặc nhìn xung quanh.
Hắn phát hiện gần như đã không thấy những ma thú ở bên ngoài ngày hôm qua đâu nữa, ngay cả huyết khí tràn ngập bốn phía cũng biến thành mỏng manh hơn rất nhiều.
Hoặc nói, là di chuyển về phương hướng Tây Bắc.
Nếu như hắn nhớ không lầm, hình như bên kia là phương hướng của thành Vạn Thần mà?
Chẳng lẽ Ma Vương Quân và điện Vạn Thần đã đánh nhau rồi à?
Hôm qua, hắn nói chuyện với Bạch Thượng Đình, hắn đã hiểu qua.
Bên phía thành Trấn Ma, chi Ma Vương Quân này chỉ là một phó quan thủ hạ của ma thú cấp Ma Vương phụ trách mà thôi, ma thú cấp Ma Vương chân chính thật ra là ở bên phía bên phía chiến trường chính ở thành Vạn Thần.
Cơ hội tốt!
Ánh mắt của Lâm Hữu sáng lên.
Hai bên thế lực đánh nhau, như vậy tất nhiên sẽ điều những nhân viên cấp cao đi, vừa hay hắn có thể mượn cơ hội này để thâm nhập càng sâu hơn xem thử.
- Đi, tăng thêm tốc độ thâm nhập vào trong xem.
Hắn nói với Tiềm Long dưới thân một câu, lập tức phát động Cự Long Tập Kích, lao về phía chỗ càng sâu.
Cũng không lâu lắm, bọn hắn lại lần nữa đi tới gần trạm gác ngày hôm qua.
Quả nhiên như hắn dự đoán, số lượng ma thú đã ít đi rất nhiều.
Nhất là những ma thú cấp cao kia, tất cả đều đã chẳng biết đi đâu, chỉ lưu lại một chút trung đê giai ở lại đóng giữ mà thôi.
Nơi sâu hơn thì Lâm Hữu thật không dám đi vào.
Nhưng trạm gác phía ngoài nhất này vẫn rất có triển vọng.
Lập tức, hắn đã nhìn chằm chằm về phía một sào huyệt con rết được xây dựng ở tít ngoài rìa.
Chần chờ một lát, hắn để Tiềm Long hạ xuống mặt đất, chậm rãi nhích tới gần, đồng thời làm tốt chuẩn bị thoát đi bất cứ lúc nào.
- Sa sa sa ——
Vừa mới tới gần, bên tai lập tức đã truyền tới một hồi âm thanh con gì đang bò, giống như có mười triệu con kiến đang bò trên mặt đất.
Ngay sau đó, rất nhiều con rết màu đen hình thể to lớn xông ra khỏi sào huyệt, nhanh chóng vây quanh về phía hắn.
Giống như một thủy triều màu đen, lít nha lít nhít chân rết làm cho Lâm Hữu cảm thấy tê cả da đầu.
Hắn nhìn kỹ thì phát hiện tất cả đều là ma thú Tinh Anh cấp 12, ở giữa còn xen lẫn không ít ma thút cấp Đầu Mục, cộng lại cũng khoảng hơn mười ngàn, hơn nữa còn đang liên tục không ngừng từ trong bò ra.
Sau đó, một luồng khí lạnh làm tim hắn đập nhanh xông lên đầu.
Ở lối vào sào huyệt, một con con rết cao khoảng hơn hai mươi mét, cả người đỏ như máu ngẩng đầu mà đứng, con mắt tràn ngập trí tuệ trực tiếp khóa chặt hắn.


Tên: Rết Vương Xích Huyết (Thủ Lĩnh)



Chủng Tộc: Động vật



Cấp độ: Cấp 12



Lực lượng: 7 triệu



Thể chất: 7,3 triệu



Tốc độ: 7,45 triệu



Tinh thần: 7,22 triệu

Bạn cần đăng nhập để bình luận