Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1358: Lãnh Chúa Vạn Giới Buông Xuống Thành Công!

Âm thanh đột nhiên xuất hiện, đã đánh gãy nghị luận của nhóm Đại Đế.
Bao gồm Lâm Hữu ở bên trong, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía trận pháp.
Chỉ thấy bên trong trận pháp, một bóng người mặc áo bào màu trắng thánh khiết xinh đẹp dẫn đầu ngưng tụ, ánh mắt của cô hơi hơi rung động nhìn chăm chú vào Lâm Hữu, thật giống như đã sớm biết hắn ở chỗ này chờ đợi.
- Vân Sương?
Lâm Hữu ngạc nhiên không thôi, hoàn toàn không ngờ tới người xuất hiện trước nhất vậy mà lại là cô, Kỷ Vân Sương!
- Thế nào? Có phải thật bất ngờ hay không?
Kỷ Vân Sương cười một tiếng, bước ra từ trận pháp chậm rãi đi đến trước mặt Lâm Hữu.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, có rất nhiều lời nói muốn nói, nhưng lời đến khóe miệng lại không biết bắt đầu từ đâu, dường như trở lại thời gian lúc trước kề vai chiến đấu cùng nhau.
Cuối cùng, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
- Thật sự rất bất ngờ.
Lâm Hữu liên tục gật đầu:
- Ta nhớ kỹ khi chúng ta vừa rời đi Vạn Giới, ngươi mới lên tới cấp 10 mà thôi.
- Xác thực nói, khi ngươi rời đi ta đã sắp lên tới cấp 11.
Kỷ Vân Sương đáp bổ sung:
- Bởi vì trận đại chiến kia, tăng thêm trong khoảng thời gian này, ta cố gắng nỗ lực, cũng hoàn thành được ước định ban đầu, trở thành một vị Nữ đế.
Lúc trước, hai người bọn họ bị cuốn vào vết nứt không gian, khi bọn họ lưu lạc đến giới vực khác, thì từng dùng phương thức đùa giỡn nói qua, một ngày nào đó, bọn họ sẽ trở thành Đế, đứng ở đỉnh cao của Vạn Giới.
Bây giờ nhớ lại, thì phát hiện trong lúc vô tình bọn họ đã đạt thành mục tiêu mà lúc trước rất không thể nào làm được, thật đúng là làm cho người khác cảm khái thổn thức.
Mà đúng lúc này, một bóng người khác cũng thành công ngưng tụ, là một vị lão giả râu tóc bạc trắng.
- Ngươi là..... Lão Điền!?
Lập tức có mấy vị Đại Đế nhận ra lão giả, vội vàng tiến lên nghênh đón.
Lão giả kia vừa mới tập hợp xong nhục thân, tinh thần còn có chút hoảng hốt, chờ sau khi lão thấy rõ mấy vị Đại Đế bên cạnh, nhất thời kích động không thôi.
- Là các ngươi, rốt cục ta lại nhìn thấy các ngươi!
- Đúng vậy, ta tưởng là sẽ không còn được gặp lại.
Bạn cũ trùng phùng khiến bên ngoài lãnh địa Lâm Hữu trở nên vô cùng náo nhiệt.
Dù sao lúc trước khi con đường Thông Thiên ở Vạn Giới sụp đổ, bọn hắn đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, lần đó vừa đi rất có thể cũng là vĩnh biệt.
Ai có thể nghĩ lại còn có một ngày gặp lại?
- Đúng rồi, cha ngươi đâu?
Lâm Hữu đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi.
Kỷ Vân Sương vốn đang có ngàn lời muốn nói, bỗng biến sắc, không khỏi nhìn bốn phía.
- Cha ta và ta cùng một chỗ tiến vào con đường Thông Thiên, tại sao cha ta còn chưa tới?
Trong lời nói của cô tràn ngập lo âu.
Phải biết thông đạo Thông Thiên cũng không phải tùy tiện là có thể vượt qua.
Sơ sẩy một cái, rất có thể hao hết sinh cơ, bị lưu trên nửa đường mãi mãi.
Trước đó Lâm Hữu nhìn thấy không ít Đại Đế tiến vào bên trong, hiện tại cũng chỉ mới có hai người ra ngoài, mức độ nguy hiểm hắn có thể nghĩ.
May mắn.
Kết quả xấu nhất chưa từng xuất hiện.
Nhưng thời gian hai phút đồng hồ, phía trên Đại Thụ Thế Giới lại lần nữa sáng lên một đoàn ánh sáng, phía trên trận pháp ngưng tụ bóng người, mà so với vừa rồi còn nhiều thêm một người.
Đợi đến khi ánh sáng tan hết, Kỷ Tinh Hà khiến bọn hắn trông mòn con mắt cũng theo sát lấy xuất hiện, vẻ mặt của lão mờ mịt nhìn bốn phía.
- Cha!
Kỷ Vân Sương vui mừng chạy lên nghênh đón.
Cũng là tiếng hô hoán này, khiến ý thức rời rạc của Kỷ Tinh Hà trở về, cuối cùng thấy rõ cảnh tượng trước mắt.
- Vân Sương? Lâm Hữu? Còn có mọi người, các ngươi đều ở đây?
Kỷ Tinh Hà kinh ngạc nhìn từng đạo từng đạo bóng người vừa quen thuộc lại xa lạ trước mắt, trong lúc nhất thời lão không có kịp phản ứng.
Đừng thấy nơi nhóm người Lâm Hữu chỉ mới trôi qua một đoạn thời gian rất ngắn mà thôi, nhưng ở bên trong con đường Thông Thiên lão lại thực sự đi qua một tháng, tinh thần của lão có chút hoảng hốt không thể tránh được.
Mà hai vị Đại Đế lâu năm xuất hiện, cũng khiến cho hai mắt của nhóm Long Hoàng tỏa sáng, ào ào nghênh đón tiếp lấy, tâm sự hỏi han nhau.
Rất nhanh, mấy Đại Đế này vừa mới tái tạo nhục thân cũng được bọn hắn giải thích tình huống và bắt đầu hiểu rõ Thần Vực, nguyên một đám đã chấn kinh lại kích động.
Bên ngoài Vạn Giới, quả nhiên còn có một Chủ Vị Diện càng lớn, không lỗ bọn hắn bốc lên mạo hiểm tiến vào con đường Thông Thiên.
Ngay cả cha con Kỷ Tinh Hà cũng đều lộ ra bộ dáng khó có thể tin.
Khi bọn hắn nghe được các đồng bạn còn lại bị sát hại tàn nhẫn, thì sắc mặt tất cả đều âm trầm, vô cùng tức giận.
- Ý của các ngươi nói là, những đồng bạn kia bên trong giới vực chúng ta rất có thể đều đã chết trong tay đám người kia?
- Dám giết hại nhiều đồng bạn chúng ta như vậy, không thể tha thứ!
- Lão tử mới không bất kể hắn là cái gì Thần Quốc hay không Thần Quốc, chờ thực lực của ta mạnh lên, sớm muộn ta cũng sẽ đánh sấp mặt bọn hắn !
- Mấy ngàn năm, ta vẫn cho là cấp 12 đã là đỉnh điểm, cũng đã gần quên cảm giác chiến đấu lúc trước, lần này vừa vặn bắt bọn hắn tới khai đao!
Có thể ở trong hoàn cảnh ác liệt của Vạn Giới cạnh tranh trở thành Đại Đế, có thể đều không phải là người lương thiện gì, trong tay nhiễm máu tươi thậm chí còn nhiều hơn so với Lâm Hữu. Trước đó, bởi vì quy tắc hạn chế, mài diệt đi ý chí chiến đấu của bọn hắn, nhưng lại không có nghĩa là đã hoàn toàn biến mất.
Bây giờ, bọn hắn nghe nói đồng bạn bị hại, máu chiến im lặng đã lâu cuối cùng bị kích thích lần nữa, trên thân nguyên một đám bộc phát ra khí thế cường hãn.
Lâm Hữu cảm nhận một chút.
Bên trong năm Đại Đế vừa tấn thăng đi lên, ngoại trừ Kỷ Tinh Hà với Kỷ Vân Sương là vừa đạt tới Chuẩn Thần cấp 5, còn lại ba Đại Đế lâu năm, tất cả đều đạt tới Chuẩn Thần cấp 9, khoảng cách cách Chân Thần chỉ thiếu chút nữa mà thôi.
Có thể giúp thực lực của bọn hắn lớn mạnh hơn không ít.
- Nói như vậy, Lâm Hữu ngươi bây giờ đã gia nhập Ma tộc rồi?
Sau khi Kỷ Vân Sương nghe xong bọn hắn kể lại, toàn bộ đầu mi của cô đều nhíu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận