Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1363: Để Cho Bọn Hắn Xem Ai Mới Thật Sự Là Vương Tộc Đi! (Phần 2)

Dù sao bọn hắn đã được mệnh lệnh chỉ là giữ vững Thần Điện Khởi Nguyên, không để cho Lãnh Chúa tiến vào mà thôi, không đáng chủ động xuất kích, kéo càng lâu thì càng có lợi đối với bọn hắn.
Rất nhanh.
Lại là thời gian nửa ngày trôi qua.
Ma thú và Lãnh Chúa tu tập quanh địa điểm Thần Điện giáng xuống cũng càng ngày càng nhiều, gần như trải rộng toàn bộ hoang dã xung quanh.
Trừ ba đại phó tướng và ba Đại Thiên Thần ra thì mấy người đến sau đều là ma thú Thủ Lĩnh cấp 14, và Lãnh Chúa cấp bậc Thiên Thần.
Nhưng đều không đạt được tình trạng có thể hoàn toàn nghiền ép đối phương, cho nên đều không dám tùy tiện ra tay.
Bầu không khí nơi này cũng biến thành càng ngày càng căng thẳng.
- Cửu Anh, Ngưu Phỉ, hôm nay các ngươi thật muốn ngăn cản chúng ta à?
Hơn mười ngàn mét trên bầu trời, mấy bóng người đạp không mà đứng, tại hào quang bên cạnh xa xa giằng co.
Ngưu Phỉ là vừa từ chỗ sâu Ma Vực chạy tới.
Lúc này, thực lực của hắn đã khôi phục lại cấp 14, cũng không hề yếu hơn Cửu Anh.
Mà tại đối diện bọn hắn, mấy lão giả giống như hòa làm một thể với thiên địa đang đạp không mà đứng, ánh mắt bén nhọn.
Nếu có người của Thần Quốc ở đây thì chắc chắn sẽ có thể nhận ra thân phận của bọn hắn.
Chính là Thiên Thần cao cấp trong Chúng Thần Chi Đỉnh!
Nhưng mà.
Dù số lượng nhiều hơn gấp đôi bên phía Cửu Anh, hưng bọn hắn đều không dám tùy tiện động thủ.
Bởi vì bọn hắn cao nhất cũng chỉ có cấp 8 mà thôi, đối mặt với tương đương với Cửu Anh và Ngưu Phỉ cấp độ Thiên Thần cấp 10, không có chút phần thắng nào.
Trừ phi bảy đại Thiên Vương cùng chạy đến.
Nhưng cho dù là như vậy thì bọn hắn vẫn như cũ không thoát khỏi một sự thật, nơi này là địa bàn của Đông Cực Ma Vực!
Vừa nghĩ tới vị quái vật kinh khủng thống trị toàn bộ Đông Cực Ma Vực đang ở trong, mấy vị Thiên Thần đã không rét mà run, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng nếu muốn bọn hắn cứ như vậy từ bỏ Thần Điện Khởi Nguyên mà rời khỏi thì bọn hắn lại rất không cam tâm.
- Như vậy đi, ta cũng không làm khó các ngươi.
Rốt cục, Ngưu Phỉ ở đối diện lên tiếng.
- Cấp 14 trở lên của hai bên chúng ta đều không xuất thủ, chỉ cần đội ngũ của Chân Thần các ngươi có thể công phá phòng thủ của Ma Vương Quân dưới tay chúng ta thì ta sẽ để cho các ngươi đi qua.
- Các ngươi nói thật à?
Ánh mắt của một vị lão giả đối diện ngưng lại, lộ ra vẻ mặt không tin.
Cửu Anh hình như đoán được dự định của Ngưu Phỉ, hừ lạnh một tiếng:
- Yên tâm đi, Ma Tộc chúng ta cũng không nói một đàng làm một nẻo giống như Lãnh Chúa các ngươi.
Ở đây có không ít Thiên Thần, nếu quả thật đánh lên thì gặp nạn sẽ chỉ là Lãnh Chúa và ma thú phía dưới mà thôi, được không bù nổi mất.
Hơn nữa loại chuyện nhỏ nhặt này, bọn hắn cũng không muốn đi quấy rầy Ma Chủ.
Đây hiển nhiên cũng là suy nghĩ trong lòng của mấy vị Thiên Thần, đạt tới cấp bậc như bọn hắn, động một tí chính là hủy thiên diệt địa, có thể không tùy tiện ra tay thì đương nhiên tốt nhất.
Liếc mắt nhìn nhau, lập tức nói:
- Tốt, vậy thì cứ làm như các ngươi nói đi, hi vọng lát nữa các ngươi sẽ không đổi ý, chúng ta đi!
Ra lệnh một tiếng, tất cả Thiên Thần đều thu được tin tức, đi theo đám bọn hắn nhao nhao rút lui về phía sau.
Ngưu Phỉ Cửu Anh nở một nụ cười quỷ dị, cũng phát ra một tiếng gầm rú với đại quân ma thú cấp 14 phía dưới dần dần rút đi.
Trong nháy mắt, toàn bộ chiến trường trên đã chỉ còn Ma Vương Quân còn lại và đội ngũ của Chân Thần và một vài cấp 12 có lá gan tương đối lớn.
- Như vậy có nghĩa là để chính chúng ta giải quyết à?
Mười Thần Tử tập hợp lại với nhau, hình như cũng không ngoài ý muốn đối với kết quả này.
Hoặc là nói, bọn hắn cũng không cho là bên mình yếu hơn Ma Vương Quân của Ma Tộc.
Dù sao mỗi người bọn hắn đều có được thực lực tương đương với ma thú cấp Lãnh Chúa.
Lại thêm thực lực của bọn hắn và cấp binh chủng Vương Tộc trong tay, chỉ riêng một mình Tư Đồ Thắng là đã có thể chống lại sáu ma thú cấp Lãnh Chúa, Ma Vương Quân lấy cái gì đấu với bọn hắn?
- Chỉ là Ma Vương Quân mà cũng muốn ngăn cản chúng ta, thật sự là buồn cười.
Một Thần Tử hệ Ác Ma thân hình cao lớn khinh thường nói.
- Còn có Lãnh Chúa hạ giới kia, ta nghe nói, trước đó tên Phó Hồng kia đã chịu thiệt trên tay hắn, tổn hại, bất lợi?
- Có lẽ là hắn không sai, có thể để làm Phó Hồng ăn thiệt thòi, hắn cũng coi như có chút bản lĩnh.
- Chắc là trong tay hắn có thủ đoạn lợi hại gì đó, chờ chút nữa cần phải chú ý một chút.
Phó Hồng trong miệng bọn hắn chính là Thần Tử của điện Vạn Thần đã từng giao thủ với Lâm Hữu trước đó.
Mặc dù ngoài miệng bọn hắn nói phải cẩn thận một chút, nhưng không có mấy người lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Mặc dù bởi vì Phó Hồng không tính là yếu trong tất cả Thần Tử, nhưng cũng chẳng mạnh đến đâu, chỉ có một binh chủng Vương tộc hệ Hỗ Trợ mà thôi, năng lực chiến đấu yếu hơn bọn hắn không ít.
Chỉ có hai người, vẻ mặt từ đầu đến cuối cũng không có bất kỳ thay đổi nào, ánh mắt một vẫn luôn âm thầm đánh giá Lâm Hữu ở phía trước Ma Vương Quân.
Đó chính là Tư Đồ Thắng và một nữ tử xinh đẹp lạnh lùng khác.
Tuy điện Vạn Thần và Diệt Thần Minh đã cực lực giấu diếm, nhưng bọn hắn vẫn tra được một chút dấu vết để lại.
Rất có thể Hạch Tâm Thế Giới của Chủ Thần đang ở trên người Lãnh Chúa hạ giới này!
Nếu như có thể đồng thời đạt được Hạch Tâm Thế Giới và Thần Vị của Chủ Thần thì bọn hắn tuyệt đối có nắm chắc ép được tất cả Thần Tử, nhất cử trở thành Thần Quốc người thống trị cao nhất.
- Tiến công!
Bỗng nhiên, mấy vị cao cấp âm thanh của Thiên Thần tại không trung nổ vang.
Thần Vực một phương rốt cục thổi lên tiến công kèn lệnh, làm cho trong lòng tất cả Lãnh Chúa chấn động.
- Xông lên!
- Đuổi bọn hắn ra khỏi Thần Điện Khởi Nguyên!
Giữa tiếng hét tức giận, các lãnh chúa nhao nhao triệu hoán binh chủng của mình, hóa thành một dòng lũ màu đen trên chiến trường, vọt về phía Ma Vương Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận