Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 137: Sự Thay Đổi Khó Có Thể Tưởng Tượng

- Phốc!
Đột nhiên, âm thanh cơ thể bị xuyên thấu vang lên, đồng thời còn kèm theo một cảm giác đau nhức kịch liệt.
Lãnh chúa Nguyên Tố trừng lớn hai mắt, cúi đầu nhìn dây leo đâm xuyên qua bộ ngực mình.
Hắn ta hé miệng muốn nói chuyện, nhưng lại chỉ có thể phát ra tiếng gầm nhẹ khàn khàn.
Cuối cùng, hai mắt hắn ta tối đen, ầm vang ngã trên mặt đất.
Tính cả binh chủng nguyên tố của hắn cũng theo đó toàn bộ tán loạn, không một ai may mắn thoát khỏi.


Chúc mừng ký chủ, thành công đánh giết lãnh chúa vị diện khác, khen thưởng năm ngàn điểm ma năng, nhận một Tinh Hoa Lãnh Địa cấp 6

Tiếng nhắc nhở êm tai vang lên, trực tiếp cho Lâm Hữu phần thưởng năm ngàn điểm ma năng.
Xem ra trước đó gia hỏa này đã giết mấy lãnh chúa, cướp đoạt ma năng của bọn họ.
Chỉ tiếc, hiện tại đã là của hắn rồi.
Lâm Hữu xoay người từ trên tảng đá trong sơn cốc nhảy xuống, để các thực vật giải quyết hết thi thể và bã vụn đầy đất, khôi phục sơn cốc về hình dạng như cũ.
Sau đó bắt chước làm theo, tiếp tục cưỡi lên Rồng Bay bay cách sơn cốc, lần lượt dẫn dụ mấy lãnh chúa còn lại đến gần tiến hành vây giết.
Toàn bộ quá trình tiến hành cũng coi như khá thuận lợi.
Ngoại trừ lãnh chúa cuối cùng vì cảnh giác không tiến vào sơn cốc, nên làm Lâm Hữu tổn thất ba binh chủng cấp 6 ra thì không có xuất hiện ngoài ý muốn quá lớn nào nữa.
Mà ma năng của Lâm Hữu, cũng đã tăng tới hơn hai mươi ngàn điểm.
Lúc này, thời gian mới trôi qua nửa ngày mà thôi!
Mắt thấy sắc trời bắt đầu tối, lãnh chúa xung quanh đuổi theo tới cũng đã bị hắn đánh giết hết, Lâm Hữu dứt khoát trú đóng hạ trại ở trong sơn cốc, để các thực vật thay phiên đóng giữ cửa vào.
Như vậy, bản thân hắn cũng sẽ an toàn hơn không ít.
...
Màn đêm buông xuống.
Lâm Hữu đang ngồi dùng vật liệu che kín đống lửa yếu ớt bên cạnh, vừa ăn thịt khô mang từ trong không gian cá nhân, vừa tra xét bảng xếp hạng giết địch chiến trường.
Sao hơn nữa ngày này, toàn bộ bảng xếp hạng đã thay đổi đến mức hoàn toàn khác biệt khi hắn vừa tới, xuất hiện rất nhiều tên mới.
Hạng 1: Ma Ẩn


Thế giới Huyết Sát


giết địch 51
Hạng 2: Hiên Viên Bá Ly


Thế giới Chân Tổ


giết địch 49
Hạng 3: Bắc Thiên liệt


Thế giới Hoang Cổ


giết địch 49
Hạng 4: Tương Huyền Nguyệt


Thế giới Phong Tuyết


giết địch 48
...
Mới vừa trôi qua thời gian nửa ngày mà thôi, bọn gia hỏa này đã giết chết năm mươi lãnh chúa cấp 6.
Chỉ là mười người đứng đầu mà đã giết gần năm trăm vị lãnh chúa.
Tính cả bị những người khác đánh chết, sợ là chết ít nhất cũng hơn mười ngàn lãnh chúa.
Quả thực khó có thể tưởng tượng.
Lâm Hữu nhìn đánh giết của mình một chút, vừa đủ mười, lại chỉ xếp hạng tới hơn một ngàn, đủ để thấy đến những người này đều điên cuồng hơn nhiều, cạnh tranh lại kịch liệt bao nhiêu.
Lâm Hữu dám khẳng định, những người này tuyệt đối có một bộ phận lớn là do những bảo vật chiến trường kia khơi dậy, nếu không không thể nào tăng lên nhanh như vậy, khiến hắn cũng nhịn không được có chút hoài nghi.
Là có người đang cố ý điều khiển mọi việc ở đây hay không, dùng bảo vật để kích thích các lãnh chúa tranh đấu với nhau.
Nhưng cho dù thật như thế thì cũng không thể nào sẽ có lãnh chúa dừng tay.
Dù sao, cám dỗ của bảo vật còn có ma năng đối với bọn họ thực sự quá lớn!
Lâm Hữu nghiêm túc nhìn bảng xếp hạng một hồi, tạm thời ghi nhớ tên của mấy tên phía trước.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy đánh giết nhiều lãnh chúa cấp 6 như thế, thực lực khẳng định rất cao cường, nếu như gặp phải, nói không chừng lại là một cuộc ác chiến.
Nhưng chuyện này cũng đại biểu cho, trên người những người này mang theo lượng lớn ma năng, chỉ cần có thể đánh giết thành công thì sẽ lập tức phất nhanh!
Chỉ sợ hiện tại đã có không ít người để mắt tới mấy tên đứng đầu bảng xếp hạng này.
- Được rồi, vẫn nên trước nghỉ ngơi một chút lại nói.
Cuối cùng, Lâm Hữu vẫn từ bỏ ý định đi tìm những người này.
Ma năng và bảo vật tuy tốt, nhưng lại không quan trọng bằng giữ được mạng sống.
Những người này rõ ràng đều là lão thủ chiến trường, binh chủng cấp 7 bên cạnh tất nhiên sẽ rất nhiều.
Dù sao ngày cuối cùng đánh giết những cái kia lãnh chúa cũng sẽ lấy được ma năng bọn họ tích lũy trên người, không cần động thủ sớm như vậy?
Về mặt này, Lâm Hữu vẫn vô cùng lý trí.
Đóng bảng xếp hạng lại, lại sửa lại vật liệu trong không gian cá nhân một chút, hắn trực tiếp nằm trên đống cỏ khô bên cạnh đống lửa ngủ thiếp đi.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra...
Ngày hôm sau, khi Lâm Hữu tỉnh lại thì ngoài trời đã dần dần phát sáng lên.
Đứng dậy thu thập một chút, hắn lấy ra thịt muối od lĩnh dân cho, bắt đầu ăn, sau đó phái Rồng Mộc Ảnh ra ngoài điều tra xung quanh.
Làm cho hắn không ngờ chính là, Rồng Mộc Ảnh vừa bay ra ngoài không bao lâu thì đã truyền về tin tức có người đến gần.
- Lại có lãnh chúa đến đây?
Lâm Hữu để thịt muối xuống, kinh ngạc đứng dậy, lập tức để các thực vật nấp kỹ trong sơn cốc.
Còn hắn mang theo binh chủng còn lại đi đến chỗ cửa vào sơn cốc, vừa hay nhìn thấy một bóng người đang mang theo một đám binh chủng thực vật xuất hiện ở chỗ không xa.
- Lãnh chúa hệ Thực Vật?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn người tới.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy lãnh chúa hệ Thực Vật trong chiến trường ngoại trừ mình ra.
Nhìn kỹ, người kia lại có đến mấy chục Tướng Lĩnh Thụ Tinh và bảy tám Hoa Bá Vương Ăn Thịt Người.
Đây đối với một lãnh chúa hệ Thực Vật mà nói đã coi là binh chủng ban đầu vô cùng ưu tú, bao nhiêu người muốn có được hai loại binh chủng này mà cũng không có cơ hội.
Mà trong khi Lâm Hữu dò xét người kia thì người kia cũng phát hiện Lâm Hữu trong sơn cốc.
Đầu tiên hắn ta kinh ngạc một chút, sau đó lập tức để các thực vật bảo vệ ở bên cạnh.
- Huynh đệ đừng hiểu lầm, ta chỉ trùng hợp đi ngang qua nơi này.
Lãnh chúa kia từ trong hàng tướng lãnh Thụ Tinh lộ ra một nữa thân hình, xấu hổ cười một tiếng với Lâm Hữu, đồng thời trong mắt hắn ta chứa đầy cảnh giác và ngoài ý muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận