Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1403: Gặp Lại Đoàn Trường Phong (Phần 2)

Nhưng ngay lúc này, thủ lĩnh Độc Giao Ba Đầu thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vây công Đại Đế của Vạn Giới cũng không phải là ước nguyện của hắn, nhưng hắn không thể không nghe mệnh lệnh của Cửu Anh, chỉ có thể nói lập trường khác biệt, hắn và Lâm Hữu nhất định là không có cách nào trở thành bằng hữu.
- Tiểu tử, để ta xem ngươi còn có thể chạy đi đâu!
Căn bản không cho bọn người Lâm Hữu có cơ hội ôn chuyện, lúc này lại là từng tiếng nộ hống truyền đến.
Cửu Anh, Ngưu Phỉ còn có ba đại Thiên Vương suất lĩnh ma thú và đại quân Thiên Thần đuổi theo, khắp nơi bóng người đen nghìn nghịt, gần như trải rộng toàn bộ thiên địa.
Thừa dịp Lâm Hữu dừng lại, lần nữa bao vây quanh hắn, phong kín tất cả đường đi của hắn.
- Xem ra hôm nay phải có một trận huyết chiến, là ta làm liên luỵ các ngươi.
Lâm Hữu tràn ngập áy náy nói, tiện tay triệu hoán quân đoàn Hoa Tinh, trị liệu thương thế trên người các Đại Đế.
- Nói nhảm cái gì, tất cả mọi người đều đến từ Vạn Giới, nếu không có ngươi thì chúng ta sớm cũng không biết chết ở đâu rồi.
- Cho dù ngươi không đến thì chúng ta cũng sớm sẽ chết ở trên tay những ma thú này.
- Đúng vậy, cùng lắm thì cũng chết thôi, chẳng lẽ còn sợ bọn hắn hay sao?
- Đã trốn không thoát, hôm nay nói cái gì cũng phải kéo mấy đệm lưng!
Sau khi khôi phục lại, các Đại Đế khí thế ngút trời, trong mắt bắn ra chiến ý nồng đậm.
Kỷ Vân Sương đi tới bên cạnh Lâm Hữu, gật đầu với hắn, cũng yên lặng khôi phục tại chỗ.
Rất nhiều người trong số bọn hắn tuy không phải cùng một giới vực, nhưng sau khi đi vào Thần Vực tao ngộ, lại kề vai chiến đấu lâu như vậy, đã sớm sinh ra hữu nghị vô cùng thâm hậu.
Nếu đối phương muốn chiến, vậy thì tử chiến đến cùng!
Lâm Hữu nhìn bọn hẳn, lại nhìn bóng người bốn phía, rốt cục mở miệng:
- Không phải các ngươi là muốn Thần Vị của Chủ Thần sao? Giết người đối diện, ta sẽ trực tiếp giao cho các ngươi. Nếu không, ta tình nguyện từ bỏ Thần Vị để nó quay về Thần Vực, các ngươi cũng đừng mơ tưởng có được nó!
Thanh âm của hắn vô cùng to, gần như truyền khắp bên tai mỗi người và ma thú ở đây.
Nhưng thật ra chỉ có trong lòng của hắn rõ ràng, cái gọi là Thần Vị cũng chính là lực lượng Chủ Thần lưu lại mà thôi.
Mà lực lượng đó đã bị hắn hấp thu, làm sao có chuyện từ bỏ được?
Nhưng lấy tình huống hiện tại của hắn, muốn thông qua Thần Vị kiềm chế thế lực khắp nơi để cầu được sinh tồn hiển nhiên là rất không thể.
Cho nên hắn chỉ có thể đánh bạc, đánh bạc người của hai bên sợ hãi mất đi Thần Vị, không dám tuỳ tiện ra tay với hắn, hắn như vậy cũng mượn cơ hội này chạy khỏi nơi này.
Tiếc rằng.
Hắn vẫn đoán sai hiểu biết của những người này đối với Thần vị.
Vừa dứt lời, lập tức đã có một Thiên Vương cười lạnh thành tiếng:
- Một khi kế thừa Thần Vị thì không có cách nào từ bỏ, trừ khi người thừa kế bỏ mình, ngươi cho rằng bằng chút trò vặt ấy đã có thể làm cho chúng ta tàn sát lẫn nhau sao?
Ánh mắt Lâm Hữu lạnh thấu xương, đã như vậy, hôm nay cũng chỉ có thể tử chiến đến cùng.
Nghĩ xong, hắn cũng triệu hoán toàn bộ binh chủng ra, một thân khí thế khủng bố nhanh chóng kéo lên.
Những Đại Đế còn lại cũng chiến ý ngút trời, làm tốt chuẩn bị tử chiến đến cùng.
- Ra tay!
Cửu Anh, Ngưu Phỉ và ba đại Thiên Vương đều không nói nhảm, hét lớn một tiếng, ma thú cấp 14 và Thiên Thần bên cạnh ào ào bạo phát lực lượng, hàng triệu ma thú và binh chủng thì đột nhiên xông ra, khởi xướng tiến công đối với bọn người Lâm Hữu.
Lực lượng huỷ thiên diệt địa gần như ép tới nhóm Đại Đế không thở nổi, lại chỉ có thể hết sức chèo chống.
Chiến đấu Thần cấp còn không phải là tồn tại mà bọn hắn có thể tham gia vào.
- Đi theo ta!
Đột nhiên, một tiếng kêu gọi vang lên.
Ngay khi các Đại Đế chuẩn bị đánh một trận tử chiến thì Khởi Nguyên Thần Điện vẫn còn chưa biến mất trên không trung đột nhiên chợt hạ xuống một đạo nhãn mang chói mắt, bao phủ bọn hắn vào trong.
Nghe thấy âm thanh này, vẻ mặt của ba đại Thiên Thần cùng nhau biến đổi.
- Đoạn Trường Phong, không ngờ ngươi vẫn còn sống!
Cùng với một tiếng quát lớn của ba đại Thiên Vương, hư ảnh khổng lồ chậm rãi hiện lên trong Thông Đạo Không Gian.
Không phải ai khác, chính là Trường Phong Đại Đế mà đám người Lâm Hữu quen thuộc, Đoàn Trường Phong!
- Trường Phong! Là Trường Phong Đại đế! Tại sao ngươi lại ở đây?
Các đại đế Vạn Giới nổi lên tiếng kinh hô, tất cả đều ngửa đầu nhìn về phía bầu trời.
Lúc này, Đoàn Trường Phong dường như đang xây dựng một Thông Đạo Không Gian nào đó, thông qua Khởi Nguyên Thần Điện liên tiếp đến nơi này.
Thông qua vách ngăn không gian, thậm chí đã có thể mơ hồ nhìn thấy hình dạng quen thuộc của nó.
- Có gì thì đợi sau này hãy nói, trước đi theo ta.
Tình huống khẩn cấp, Đoàn Trường Phong không nói nhảm nhiều, lập tức khởi động dịch chuyển.
Bỗng nhiên, ánh sáng bạo phát, tất cả mọi người Lâm Hữu cảm nhận được một cỗ hấp lực cường đại, mang bọn hắn rời khỏi mặt đất.
- Không xong, mau ngăn bọn hắn lại!
Ba đại Thiên Vương và Cửu Anh, Ngưu Phỉ biến sắc, lập tức bạo phát lực lượng pháp tắc, cùng thủ hạ của mình vọt lên.
- Ta đã nói các ngươi không ngăn được ta, mối thù hôm nay, Lâm Hữu ta sớm muộn sẽ trở lại báo!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, Pháp Tắc Thời Gian mở ra, bao trùm phạm vi 400 mét xung quanh, để tất cả Thiên Thần và ma thú xông lên lập tức định trụ.
- Chút trình độ ấy không làm gì được chúng ta!
Tam Đại Thiên Vương và Cửu Anh Ngưu Phỉ thấy thế cũng rối rít vận chuyển Pháp Tắc Thời Gian.
Năm đạo lực lượng cường hãn đồng thời bạo phát, phá vỡ Thời Gian Phong Toả của Lâm Hữu, lần nữa khởi xướng tấn công bọn hắn.
- Vô dụng thôi, các ngươi không lưu được ta đâu!
Sắc mặt Lâm Hữu run lên, vốn hắn không có ý định bạo lộ quá nhiều lá bài tẩy, nhưng bây giờ hiển nhiên rất không thể.
Ngay khi công kích như thuỷ triều kia sắp hạ xuống, lực lượng pháp tắc đột nhiên vận chuyển, hoá thành một luồng ba động vô hình bao phủ khắp nơi.
Một giây sau, chuyện quỷ dị xảy ra.
Công kích vốn nên rơi xuống trên người bọn hắn lại trở về theo đường cũ, ngay cả Thiên Thần và ma thú tiến vào phạm vi lĩnh vực thời gian cũng đều xuất hiện ở vị trí vài giây trước xuất hiện, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận