Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1405: Trùng Phùng, Sâm Chi Thánh Vực (Phần 2)

Vừa nghe lời này ra, mọi người đều kinh hãi, nhao nhao nhìn lại, ánh mắt tập trung đến trên người Lâm Hữu.
Lâm Hữu mỉm cười nói:
- Chỉ là may mắn, vừa thăng cấp mấy ngày trước.
Xem như thừa nhận chuyện này.
Nhất thời, đám Đại Đế lại càng lâm vào trong một mảnh xôn xao.
Long Hoàng bọn hắn trở thành Chân Thần cấp 5 cũng đã làm cho bọn hắn chấn kinh, Lâm Hữu vậy mà trực tiếp lên tới cấp Thiên Thần?
Tốc độ này cũng quá khoa trương rồi!
- Thiên Thần nhanh như vậy à?
Đoàn Trường Phong đóng trận pháp lại, cũng kinh ngạc đi tới.
Cho đến lúc này, ánh mắt của Lâm Hữu mới rốt cục rơi xuống trên người hắn, chắp tay cúi đầu với hắn.
- Cảm ơn Trường Phong Đại Đế đã xuất thủ cứu giúp.
Lại nhìn thấy Đoàn Trường Phong, Lâm Hữu rốt cuộc biết được thân phận chân thật của đối phương, trong lòng không khỏi cảm khái rất nhiều.
Lúc trước, Trường Phong Đại Đế ăn nói có ý tứ, thoạt nhìn vô cùng lạnh lùng kia lại là một trong Bát Đại Thiên Vương, thủ hạ của Chủ Thần.
Nói cách khác, lúc này hắn cũng giống như những Thiên Vương còn lại, là một vị Thiên Thần cấp 10 hàng thật giá thật!
- Cảm ơn ân cứu mạng của Trường Phong Đại Đế.
Lúc này, mấy người Long Hoàng cũng kịp phản ứng, đều cúi đầu cảm kích Đoàn Trường Phong.
Lần này, nếu không có Đoàn Trường Phong thì chỉ sợ bọn hắn khó thoát khỏi tai kiếp, chỉ có thể chết trận ở Đông Cực Ma Vực, đối phương chẳng khác nào đã cứu mạng bọn hắn.
- Được rồi, đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy.
Đoàn Trường Phong vẫy tay, vẻ mặt tuy rằng vẫn giống như trước đây, nhưng lại nhiều hơn vài phần vui vẻ, thoạt nhìn bình dị gần gũi hơn rất nhiều.
- Đi thôi, trước mang các ngươi đi nghỉ ngơi, thuận tiện giải thích một chút tình huống.
Nói xong, mọi người cũng không ở lâu, dưới sự dẫn dắt của hắn đi đến một mảnh lãnh địa ven rừng rậm xa xa.
Trên đường đi, Lâm Hữu cũng từ trong miệng hắn biết được tình huống đại khái.
Hiện tại nơi bọn hắn đang đứng chính là một quốc gia ở phía Đông Nam của Thần Vực, do một vị Thiên Thần cấp 10 của hệ thực vật thống trị, Sâm Chi Thánh Vực.
Khoảng cách với Đông Cực Ma Vực gần như hơn phân nửa Thần Vực, hơn nữa cách nơi vị Chủ Thần hệ Hình Người trấn thủ phía Nam kia không xa.
Dựa theo cách nói của Đoàn Trường Phong, trước kia người thống trị Sâm Chi Thánh Vực là bạn tốt của hắn.
Lúc trước Vạn Giới sụp đổ, hắn không thể không mang theo đám người Tư Đồ Kiếm tiến vào Thần Vực.
Vì tránh né thất đại Thiên Vương truy sát, hắn chỉ có thể vẫn ẩn nấp ở đây, đồng thời ở trong bóng tối cứu các Đại Đế Vạn Giới bị Thần Quốc truy sát.
Mãi đến không lâu trước đây, hắn mới từ trong miệng những đại đế kia biết được tin tức có liên quan đến Đông Cực Ma Vực và Khởi Nguyên Thần Điện buông xuống.
Làm bộ hạ của Vạn Giới Chủ Thần, hắn đương nhiên có biện pháp câu thông Khởi Nguyên Thần Điện, từ đó thành lập không gian kết nối, sau đó cũng vừa rồi đuổi kịp lúc đám người Lâm Hữu bị vây công.
Chuyện sau đó, Lâm Hữu cũng đều biết.
Cũng là bọn hắn thành công dịch chuyển thoát đi, đi tới ngoài Sâm Chi Thánh Vực, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy may mắn.
- Cho nên lúc trước, người mà Trường Phong Đại Đế muốn ta giúp giết chính là trong Thất Đại Thiên Vương à?
Nghe xong lời kể của đám người Đoàn Trường Phong, Lâm Hữu không khỏi nghi ngờ hỏi.
- Không sai, hơn nữa còn là người đứng đầu Thất Đại Thiên Vương, được xưng là người có thực lực gần với Chủ Thần nhất!
Sắc mặt Đoàn Trường Phong trầm xuống, trong mắt tràn ngập sát ý vô tận, khiến không gian bốn phía đều run lên bần bật.
Lâm Hữu nghe vậy thì âm thầm kinh hãi.
Đại đội trưởng Phong Đại Đế cũng phải kiêng kị, lại được xưng là gần Chủ Thần nhất, thực lực sẽ cường đại đến loại tình trạng nào?
Chẳng lẽ có binh chủng Hoàng Tộc trong truyền thuyết.
Hoặc là lực lượng pháp tắc đã đạt tới một trình độ vô cùng khủng bố?
Sau một hồi tìm hiểu.
Bọn người Lâm Hữu rất nhanh đã theo Đoàn Trường Phong đi vào căn cứ của Vạn Giới Đại Đế, trong quần thể lãnh địa biên giới Sâm Chi Thánh Vực.
Toàn bộ Sâm Chi Thánh Vực cực kỳ rộng lớn.
Xung quanh khắp nơi đều là thành thị và thôn trấn được xây dựng lên, rừng rậm vây quanh không ngừng khuếch tán ra phía ngoài, vô cùng phồn hoa.
Nhưng phồn hoa nhất vẫn là trung tâm Sâm Chi Thánh Vực.
Những nơi hắn cảm giác được, tất cả đều là những cây cổ thụ che trời, cùng với những quần đảo lơ lửng giữa không trung.
Hầu như mỗi một hòn đảo cùng rừng rậm các nơi đều có cư dân ở, thông qua phi hành toạ kỵ tới lui bay múa, hư không cùng chung quanh toàn bộ rừng rậm thoạt nhìn phi thường náo nhiệt.
Về phần trung tâm rừng rậm, dĩ nhiên chính là chỗ ở của người thống trị Sâm Chi Thánh Vực, bạn tốt của Đoạn Trường Phong.
Nhưng bọn hắn vì thuận lợi nên cuối cùng vẫn lựa chọn ở tạm ở bên ngoài, đi các thành thị xung quanh mua sắm vật tư cũng vô cùng thuận tiện.
Từ khi Chủ Thần vẫn lạc, Sâm Chi Thánh Vực vẫn bị Thần Quốc ức hiếp, muốn chiếm đoạt quốc thổ và tài nguyên của bọn hắn.
- Trong khoảng thời gian này, quan hệ hai bên càng ngày càng khẩn trương, có lẽ không bao lâu nữa sẽ khai chiến, cho nên các ngươi tới rất đúng lúc.
Thanh âm của Đoàn Trường Phong không ngừng quanh quẩn bên tai đám người Lâm Hữu, làm cho bọn hắn không khỏi âm thầm kinh hãi.
Tuy bây giờ Thần quốc giống như quần long vô thủ, nhưng còn có thập đại Thiên Vương và hơn trăm vị Thiên Thần cao cấp.
Lực lượng này ở bên trong cả Thần Vực cũng tuyệt đối thuộc về đứng đầu nhất, bọn hắn là quốc độ do một Thiên Thần thống trị, cũng dám khai chiến với Thần Quốc?
- Vị ở chỗ sâu trong rừng rậm kia, thật ra là tình nhân cũ của Trường Phong Đại Đế, nghe nói hắn bị Thần Quốc đuổi giết thì náo loạn muốn tấn công Thần Quốc, vẫn là Trường Phong Đại Đế khuyên rất lâu mới ngăn lại.
Lúc này, Nghiêm Liệt lại gần bên tai Lâm Hữu thấp giọng nói một câu.
- Tình nhân cũ?
Sắc mặt Lâm Hữu cổ quái, không khỏi nhìn Đoàn Trường Phong đi ở phía trước một chút.
Đoàn Trường Phong hiển nhiên cũng nghe được lời nói của Nghiêm Liệt, ho nhẹ hai tiếng, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.
Đám người Lâm Hữu, Long Hoàng, Ngao Bạch giật nảy mình.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy Đoàn Trường Phong lộ ra vẻ mặt như vậy, nhịn không được âm thầm cười trộm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận